Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 436: Phong Long Thiên Tường (Lucifer cố sự)



Lucifer chân rời mặt đất nhẹ nhàng lăng không, tay hắn không có làm ra bất kỳ cử động, nhưng đôi cánh lúc nãy hất ra phía sau giờ phút này đã bật lên lấy đà tư thế.

Khủng bố phong nguyên tố không có bất kỳ dấu hiệu nào bắt đầu xáo động, dâng trào, tụ hội ở hai bên cánh.

“Phong long thiên tường!”

Lucifer song dực một vỗ dứt khoát từ sau ra trước. Lập tức một hai luồng gió xoáy gào thét bay ra. Gió xoáy dù nhìn qua có vẻ rất bình thường nhưng thời điểm chúng nó xuất hiện, không gian bất chợt run rẩy. Chúng nó nhất phi trùng thiên, càng lên cao phong tức càng trở nên mạnh mẽ, càng đối với nhau khoảng cách thu hẹp, dần dần giao thoa quấn quít lấy nhau thành hình xoắn ốc.

Hai đạo phong quyển trộn lẫn, dung hợp vào nhau phát ra một đạo ánh sáng thanh sắc, huyễn hoá thành một con phong chi cự long, ngửa mặt lên trời rít gào, phá không mà lên.

Thân thể phong long quét ra hàng ngàn đạo gió xoáy xung quanh, không trung nhất thời cuốn lên bụi mù dày đặc. Mọi vật thể bị vô tình bị cuốn vào bên trong đều bị xoắn nát, ngay cả tầng mây bên trên cũng giống hệt như vật sống bị doạ sợ, vội vàng tản ra bốn phương tám hướng, rút lui lên mấy tầng trời.

Tốc độ của nó cực nhanh, chỉ trong chớp mắt đã lao đến gần Nero vị trí.

Sắc mặt Nero càng thêm hoảng sợ đến cực điểm nhìn chằm chằm vào cái này phong chi cự long đang một đường giết tới, không chỉ tốc độ hết sức khoa trương, bên trong nó càng một toát lên một cỗ khí thế phá hoại kinh thiên doạ người.

Phong long nhìn qua sống động như một con cự long thật sự, trải dài mấy trăm mét, chấn nhiếp từ nó đôi lúc khiến kẻ địch quên mất con cự long thanh sắc này chỉ đơn giản là ma pháp chưởng khống thành hình. Giờ phút này, nó như có linh trí, nhất thời dang rộng hai cánh, quẫy đuôi bay về phía Nero, rít gào mở to miệng hướng về hắn cắn tới.

Nero nhất thời biến sắc vội vội vàng vàng tung ra mấy trăm đạo thần phong chi liêm, những này liêm đao tựa hồ như những lưỡi liềm sắc bén muốn chém đứt phong long thành mấy khúc. Nhưng có vẻ như Nero vì quá sợ hãi mà quên đi kiến thức căn bản.

Hắn là cấm chú phong hệ, lẽ nào lại không biết phong long kia chính là từ phong nguyên tố tạo thành, hoàn toàn không phải sinh vật sống. Dù nó có bị chém ra hàng ngàn hàng triệu mảnh đi nữa, chỉ cần thu nạp cho nó phong nguyên tố thiên địa, nó lại như cũ có thể phục hồi nguyên thể.

Phong long thiên tường, cuồng dã bá đạo, như cự long thăng thiên, trong chớp mắt cuốn lên thiên giới sóng to gió lớn, cho dù là cái gì cường đại vật thể, chỉ cần một cái đơn giản vẫy đuôi, hết thảy đều bị phong chi hủy diệt thổi lên vặn xoắn nát bấy, hoà vào cát bụi hầu như không còn nhận được hình hài.

Từng đợt chấn động không ngừng vang lên trong thiên không, làm vặn vẹo bầu trời một cách dữ dội. Phong long uốn lượn bay múa, bên trong nó chứa đựng phong tức cực hạn, song phong chi dực quét đến đâu đều tạo ra từng trận phong kiếp thét gào, không trung gần như sức chịu đựng đã chạm đến giới hạn, cơ hồ xuất hiện một vài không gian vết rách.

Phong long phạm vi không có như cấm chú tàn phá bừa bãi thiên địa, uy lực tuy ngập tràn bá đạo cuồng dã, nhưng chỉ tàn phá không gian trong phạm vi Lucifer chưởng khống.

Nero ở bên trong phạm vi bị phong long cuốn lấy một hồi lâu, dùng tất cả mọi kỹ năng mạnh nhất có thể để chống đỡ. Tuy nhiên uy lực không có theo thời gian hay tác động ngoại lực mà suy giảm, thậm chí còn có phần gia tăng lực lượng mỗi khi cắn nuốt phong tức Nero thả ra.

Nero mạnh nhất vẫn là phong hệ, các hệ khác so với Lucifer một chiêu này yếu đến đáng thương, nhưng hắn vận dụng hệ chủ tu lúc này chẳng khác nào tiếp thêm sức mạnh cho phong long áp đảo chính mình.

Từ bên dưới mặt đất nhìn lên, khắp bầu trời đều là chỉ thấy mịt mù khí lưu hỗn loạn, thanh âm rít gào quanh quẩn bốn phương tám hướng. Cố gắng căng mắt lên cũng chỉ có thể thấp thoáng nhìn thấy cuồn cuộn gió xoáy bao phủ khắp bầu trời, đôi khi còn nhìn thấy diễn sinh loạn lưu chớp giật. Những khí lưu này khi thì tụ hội, khi thì lui tán, xen lẫn không hết cuồng phong bạo xé thanh âm, tạo cho mọi người cảm giác bên trong mấy tầng trời phía sau ẩn giấu đi cái gì kình thiên quái vật, đang hướng nhân gian thét gào, đe doạ.

Lucifer ý định vẫn không muốn dương oai diễu võ, giết gà không cần thiết vận dụng dao mổ trâu, chỉ tung ra một cái ma pháp đơn giản như vậy.

"Tán!" Lucifer nhẹ vận ý niệm, phong long nhất thời giống như nổ tung, phong tức cường đại bắn ra khắp hướng, thổi bay tất cả những gì còn sót lại bên trong phạm vi ảnh hưởng của nó.

"Oành~~~"

"Aaaaaa!" Nero vang lên một tiếng hét thảm, hắn cũng bị nổ tung áp lực trùng kích đánh bay, miệng phun ra một ngụm máu lớn, khải giáp cũng là bị xé nát không còn chút gì. Trên người cũng toàn là máu, lít nha lít nhít vết thương lớn nhỏ do bị phong tức cuồng xé, ánh mắt vô hồn như kẻ đã chết, thê thảm không thể tả.

Một kẻ mà Nero cho rằng là vô danh tiểu tốt, không chỉ từ bên trong cấm chú bình an vô sự, còn dễ dàng hoá giải nó chỉ bằng một động tác vung cánh, lại tạo ra một phong long thiên tường đánh hắn thừa sống thiếu chết, khiến hắn tựa như một cái thi thể rơi tự do từ không trung. Cũng còn tốt thân thể hắn có khải giáp cực phẩm thế thân nên vẫn chưa đến mức tan xương nát thịt.

Vừa rồi Lucifer chính là chừa lại cho hắn một cái mạng, nếu như để phong long khuấy đảo thời không thêm một lúc nữa, e rằng Nero thân thể cũng sẽ hoà làm một với đám bụi mù còn đang lơ lửng trong không khí kia.

Tự bản thân Lucifer tu vi chính là một đỉnh tiêm cấm chú pháp sư, nhưng khi hồn thiên sứ của hắn khai mở, sức mạnh của hắn tăng lên không biết bao nhiêu lần, cấm chú phổ thông như Nero đứng trước mặt hắn mà nói quả thực không cùng một cấp độ.

Vẻn vẹn một cái lật cánh ra, liền hoá giải cấm chú giáng lâm; một cái đập cánh vào, liền khiến cấm chú pháp sư chỉ còn nửa cái mạng. Mà Lucifer hai cánh tay vẫn buông thỏng không có nhúc nhích, thậm chí đầu ngón tay cũng không hề làm ra một chút cử động nào.

"Ầm~"

Nero rơi đập xuống mặt đất, tuy nhiên thể chất mạnh mẽ của cấm chú không đến mức khiến hắn rơi chết ở độ cao này. Mà lại hắn toàn thân giờ đây đã không thể cử động, nhưng cơ hồ vẫn còn một tia ý thức. Hắn bất giác cảm nhận được vị kia thần thánh bạch dực thiên sứ đang chậm rãi tiến về phía mình, mặc dù khí chất thiên thần bên ngoài không lẫn vào đâu được, nhưng tận sâu bên trong lúc này lại toát lên một cỗ giết chóc lạnh lẽo đến cực điểm.

Toàn thân Nero chợt run lên, gương mặt phảng phất một loại tái nhợt hốt hoảng, hắn rốt cục cũng hiểu rồi ý tứ của câu hỏi "đã bao giờ ngươi cảm thấy hối hận".

Thật vậy, trong lòng hắn lúc này, không chỉ là hối hận, còn có kinh hãi cùng tuyệt vọng đang lan tràn trên từng bộ vị cơ thể.

Hắn chọc vào kẻ tuyệt không nên động vào mất rồi!

Ngay từ khi cấm chú của hắn bị đánh tan, hắn đã nhận cái này ma pháp không thể là nhân loại chưởng khống, quang nguyên tố trước nay chưa từng xuất hiện người thao túng chúng nó, ngoại trừ pháp thần trong truyền thuyềt.

Lực lượng này, thánh dực này... nhất định là người đứng đầu thế giới một trong - Thiên quốc Đại thiên sứ.

"Van... cầu ngài, tha... cho ta..." Nero lúc này đã có một chút lấy lại tỉnh táo, hơi thở hổn hển cố gắng nói ra, cứ như là sợ Lucifer không có nghe được hắn lời nói.

"Ta tha cho ngươi? Vậy ai tha cho bọn họ?" Lucifer hiện lên một nụ cười không có nửa điểm nhiệt độ.

"Xin ngài, ta... thật sự không nhận ra ngài là chí cao vô thượng đại thiên sứ... nếu biết, ta có chết ngàn vạn lần... cũng sẽ không dám mạo phạm, xin... hãy ban cho kẻ ngu dốt này... một cơ hội!"

"Ta vừa nãy chẳng phải đã ban cho ngươi cơ hội rồi hay sao?" Lucifer lời lẽ vô tình.

Nero kinh hãi biến sắc, hắn sợ hãi đến nỗi hai mắt cũng không dám hé mở, nhưng càng nhắm chặt thì đôi tai càng nghe rõ tiếng bước chân đang từng điểm đến gần. Vào thời khắc này người kia vô luận là thiên sứ hay là tử thần cũng khiến kẻ phàm nhân như hắn cảm thấy không rét mà run, mồ hôi lạnh tràn trề.

Lucifer liếc nhìn sang một chút đại địa vừa bị tàn phá, mặc dù hết thảy không có bị huỷ diệt trên diện rộng, nhưng cấm chú chung quy vẫn là cấm chú, Lucifer thần lực vẫn không hoàn toàn triệt tiêu được ảnh hưởng tự nhiên huỷ hoại. Cũng chẳng biết đã có bao nhiêu rừng cây, nhà cửa bị tàn phá, đã có bao nhiêu người thương vong, chỉ thấy mơ hồ một mảnh tang thương cùng hỗn loạn, người còn sống chật vật chạy trốn, một số lại vô vọng đào bới tìm kiếm người thân bên trong đống gạch vụn, lại có tiếng trẻ con nức nở, cô phụ ai oán giữa bơ vơ đất trời.

Cấm chú, lượng tài nguyên để bồi dưỡng ra một tên pháp sư cấm chú, tương tương với kiến tạo một cái thành thị, để cho hàng ngàn hàng vạn người có được một quê hương, một nơi an cư lạc nghiệp cho chính mình. Thế mà giờ đây có kẻ lại dùng chính lực lượng đó để huỷ diệt thiên nhiên, sinh mệnh, mảnh đất sinh cơ cuối cùng của bọn họ.

Loài người, giai cấp thống trị, đến cùng đã mục nát đến dường nào?

"Đủ rồi, Lucifer!" Đột nhiên, một giọng nói nữ nhân trong trẻo mà nghiêm nghị vang vọng từ không trung.

Một đạo trắng thuần ánh sáng như một cái thác nước từ trên cao rót xuống thắp sáng cả một góc trời. Thân ảnh một vị nữ tử liền hiện ra ở thác ánh sáng bên trong, hai bên trái phải của nàng đồng thời xuất hiện hai người khác cũng toả ra thần thánh khí tức vô cùng uy nghiêm cường đại, chậm rãi lăng không mà xuống.

Mà Nero vừa nhìn thấy ba người này, thân thể dù đau nhức không chịu nổi cũng không biết vì sao tâm tình hắn bỗng trở nên tốt hơn một chút, còn thở phào một cái như vừa trút bớt đi nỗi sợ.

"Gabriel? Ngươi cũng muốn can dự vào chuyện của ta sao?" Lucifer ánh mắt quét qua một lượt cả ba người, ôn tồn nói.