Thiên Lý Đào Hoa Nhất Thế Khai

Chương 9



Mộ Huyền Linh thở dài: "Vậy thì, ta chỉ có thể xuất tiền của mình thôi. Nhưng trên người sao mà có vàng bạc phàm tục chứ, chỉ có thể dùng trâm gài tóc của ta để trả nợ vậy. Nhưng cây trâm này quá mức hoa mỹ, lại có khí tức của ta, ta lo sẽ bị truy binh ma tộc phát hiện, liền xóa khí tức đi, biến thành vàng."

Mộ Huyền Linh nói rồi đi sang một bên, ném thỏi vàng vào thùng gạo.

Tạ Tuyết Thần nhướng mày, lại kìm nén không hỏi lí do.

Mộ Huyền Linh tinh tế giải thịch: "Đặt lên bàn thì lộ liễu quá, để trong thùng gạo, mấy ngày nữa bọn họ nấu cơm sẽ phát hiện, nhưng chúng ta đã đi xa rồi, họ cũng không nghĩ tới chúng ta."

Mộ Huyền Linh lại dọn dẹp bát đũa cùng giường chiếu, xóa đi mọi dấu vết có người đến.

Tạ Tuyết Thần im lặng quan sát, có cảm giác như chính nàng mới là người sống trong trần thế nhân tộc này, còn mình như người ngoài.

Đợi Mộ Huyền Linh làm xong hết thảy, đi đến trước mặt hắn, hắn mới lấy lại tinh thần.

"Tạ tông chủ, chúng ta đi thôi."

"Chúng ta?" Tạ Tuyết Thần nhướng mày, cúi xuống nhìn Mộ Huyền Linh đang mỉm cười: "Rốt cuộc cô muốn đưa ta đi đâu?"

Hắn sớm có suy đoán, Mộ Huyền Linh tốn nhiều công sức đưa hắn ra khỏi Ma giới, tất nhiên có mưu đồ, nhưng yêu nữ này toàn nói hoang đường, một câu hắn cũng không dám tin.

"Tất nhiên là đến một nơi an toàn."

Đối với Tạ Tuyết Thần mà nói, gần có Mộ Huyền Linh, xa có ma binh, nơi an toàn tất nhiên là Ngũ Phái Tiên Minh, nhưng Mộ Huyền Linh là ma nữ bán yêu, sao dám cùng hắn về tiên Ngũ Phái Tiên Minh?

Tạ Tuyết Thần nghi hoặc nhìn về phía Mộ Huyền Linh, đối phương lại đột ngột áp sát, gần như dán vào ngực Tạ Tuyết Thần. Tạ Tuyết Thần vô thức lùi nửa bước, lại bị chiếc bàn sau lưng chặn lại, không còn đường lui. Mộ Huyền Linh hơi ngẩng đầu lên nhìn về phía Tạ Tuyết Thần, đưa tay rút trâm bạch ngọc trên phát quan của Tạ Tuyết Thần ra, biến ra một chiếc trâm gỗ đen tuyền, cài lại vào phát quan.

"Đây là pháp khí ta luyện chế, Già Ảnh Trâm, dùng gỗ Quỷ Ảnh của Ma giới, cài trâm này có thể che giấu dung mạo của ngươi, trừ phi là người có pháp lực cao cường, nếu không thì chỉ cần nhìn qua mặt ngươi là sẽ quên ngay lập tức, sẽ chỉ coi ngươi là người lạ." Mộ Huyền Linh cười nói: "Tạ tông chủ có dung mạo tiên tử, có chút phô trương, ta chỉ có thể ra hạ sách này, che mắt đời thôi."

Mộ Huyền Linh vừa nói, vừa lẳng lặng cất trâm cài của Tạ Tuyết Thần vào túi.

Tạ Tuyết Thần nhìn thấy, nhưng tình cảnh gian nan trước mắt, ngay cả bản thân cũng chưa chắc bảo vệ được, liệu có thể cướp lại cây trâm cài từ đối phương?

* * *

Ma Giới, cung Tru Thần.

Cao thủ ma tộc tụ tập ở đây, quỳ rạp trên đất, run lẩy bẩy, bởi vì bóng đen trên gương bạc kia đang nổi cơn thịnh nộ.

Ma tôn chưa xuất quan, nhưng chuyện Tạ Tuyết Thần bắt Mộ Huyền Linh đi, không ai dám giấu, cuối cùng vẫn báo cáo lên.

Hình ảnh phản chiếu của Ma tôn trên pháp khí truyền xuống pháp chỉ, ra lệnh cho tất cả ma binh truy kích Tạ Tuyết Thần.

"Khởi bẩm tôn thượng, pháp lực của Tạ Tuyết Thần đã khôi phục đến cảnh giới đỉnh phong, dù chúng thần đuổi kịp hắn, chỉ sợ cũng không làm nên chuyện gì.." Phía dưới có một giọng nói run rấy vang lên.

"Chưa chắc." Một giọng nói trầm thấp từ bên ngoài vọng vào, cắt ngang cuộc hội nghị trên điện.

Chúng ma kinh ngạc, quay đầu lại nhìn, chỉ thấy một bóng người cao lớn khoác áo choàng đen chậm rãi đi vào trong điện, mũ trùm che nửa khuôn mặt của hắn, chỉ thấy chiếc cằm thon gầy, sắc mặt tái nhợt, đôi môi đỏ thắm lạ thường.

"Tham kiến Đại Tế Ti!" Chúng ma vội vàng hành lễ.

Đại Tế Ti Tang Kỳ không để ý đến chúng ma, đi thẳng đến trước gương bạc, chắp tay hành bán lễ.

"Tham kiến tôn thượng."

Đại Tế Ti có địa vị tôn quý trong Ma giới, gặp Ma tôn, chỉ cần hành bán lễ.

"Tang kỳ, ngươi lại xuất quan sớm." Ma tôn cũng hơi bất ngờ.

"Tạ Tuyết Thần bắt cóc Thánh nữ, chuyện trọng đại, ta không thể không phá quan sớm." Tang Kỳ trầm giọng nói: "Tạ Tuyết Thần đã chạy khỏi Ma giới một ngày, nếu hắn quả thật đã khôi phục pháp lực hoàn toàn, giờ phút này hẳn đã xa ngoài vạn dặm, trong thành Ủng Tuyết, nhưng ta vừa liên lạc với người của Tiên Minh, Ngũ Phái Tiên Minh cũng không biết Tạ Tuyết Thần đang ở đâu. Các trưởng lão chưởng môn của Ngũ Phái chỉ biết Tạ Tuyết Thần tiến vào Vạn Tiên Trận đã bảy ngày chưa thấy ra, nghĩ Tạ Tuyết Thần bị mắc kẹt trong trận, đang chuẩn bị vào cứu người."

Ma tôn chần chừ một lát, mới hỏi: "Ý của ngươi là.."

Ma tộc là do ma khí biến thành, linh trí thấp, tuy nói ma tộc cấp cao linh trí càng cao, nhưng cho dù là Ma tôn, cũng rất khó khắc chế bản tính, bị dục vọng và cảm xúc chi phối, dần dần đánh mất năng lực suy nghĩ.

Chính vì thế, Ma tộc mới kết minh cùng Bán yêu, tôn bán yêu Tang Kỳ làm Đại Tế Ti, quản lý sự vụ Ma giới.

Tang Kỳ kiên nhẫn giải thích: "Tạ Tuyết Thần thoát nguy, nhưng không về thành Ủng Tuyết ngay, có hai khả năng. Một là, hắn nghi ngờ lòng trung thành của Ngũ Phái Tiên Minh, biết lần bị phục kích ở Vạn Tiên Trận này, là bị người Ngũ Phái bán đứng. Thứ hai, hắn chưa khôi phục được hoàn toàn thực lực, khó có thể về thành Ủng Tuyết xa ngàn dặm, thậm chí còn không thể liên hệ với tông phái Tiên Minh gần nhất được."

Lời Tang Kỳ vừa nói ra, Ma tôn lập tức rộng hiểu rõ.

"Nói có lý, theo ngươi, nên làm thế nào?"

"Theo tính cách của Tạ Tuyết Thần, nếu như hắn thật sự khôi phục hoàn toàn thực lực, dù biết Ngũ Phái Tiên Minh năm phái có gian tế, cũng sẽ lập tức trở về tông môn diệt trừ phản đồ. Cho nên khả năng cao nhẩt, là hắn đã bị trọng thương, chỉ là không biết bằng cách nào mà hắn có thể khôi phục thực lực đỉnh cao trong thời gian ngắn như vậy, thừa cơ thoát khỏi Ma giới. Chúng ta nên nhân cơ hội này phái binh truy kích." Tang Kỳ nói.