Thần Tiên Song Tuyệt

Chương 6: cấm chế!



- Mụ nội nó!

Tiểu nam hài nhịn không được chửi bậy một câu, lập tức vực người dậy, ôm lấy tiểu nữ hài càng chặt hơn.

Gương mặt non nớt uy nghi vô cùng nhìn lấy đồ vật ở bên trên, ánh mắt lóe lén một tia kinh hãi nhưng chớp mắt đã biến mất.

Thay vào đó là sự kinh dị vô cùng, quang mang lúc ẩn lúc hiện lập lòe liên tục.

Thật sự không ngờ, thật sự không ngờ a....

Tiểu nam hài sắc mặt hơi ngơ ngác, có chút câm nín miệng đắng lưỡi khô, không biết nói gì hơn.

Hắn hít sâu một hơi để lấy lại sự bình tĩnh, nghiêm mặt nói:

- Ngươi rốt cuộc là ai?!

Tiểu nam hài không thể hình dung nổi cảnh tượng ở trên đó, chỉ mơ hồ đoán ra được đó là một bức tranh.

Nó đã được lực lượng cực kỳ đáng sợ bao bọc lại, không để lộ một chút khung hình.

Nhưng trong mơ hồ, hắn cảm nhận được hơi thở của con người ở trên đó, không biết là đã chết hay vẫn còn sống nữa.

Điều đáng nói là, luồng sức mạnh khủng khiếp kia, cho dù là hắn thời kỳ toàn thịnh cũng khó mà sánh bằng được.

Quả nhiên, thiên địa quá rộng lớn, vẫn còn ẩn giấu quá nhiều bí mật, không thể khinh thường được.

Có lẽ, cường giả chân chính là người mà thế nhân không biết gì về hắn, không ai biết đến sự tồn tại của hắn!

Nghĩ đến đây, trong lòng hắn càng thêm cẩn thận cùng đề phòng, cảnh giác cực kỳ cao độ.

Thấy tiểu nam hài bộ dáng cực kỳ nghiêm túc, người thần bí trong lòng hơi buồn cười, đáp lại một cái âm thanh nữ tử dễ nghe đến vô pháp hình dung nổi:

- Ngươi không cần biết ta là ai nha, ngươi chỉ cần biết là nữ hài kia, sau này sẽ là truyền nhân của ta.

Tiểu nam hài ánh mắt co rụt lại, trong lòng ngay lúc đó đã luân chuyển lóe lên vô số ý niệm.

Hắn ánh mắt lấp lóe biến ảo không ngừng, cuối cùng lại nhìn xuống tiểu nữ hài, hỏi:

- Ngươi muốn làm truyền nhân của cô ta sao? Hãy thật tâm trả lời đi, nếu không muốn mà nói, cho dù là ai cũng không cưỡng ép được ngươi!

Tiểu nữ hài ánh mắt hơi trầm lại, có chút thổn thức không thôi.

Tiểu nam hài đã biết nàng không phải là một cái đứa trẻ đơn giản mà là người có cực nhiều phần ký ức, cũng kinh lịch rất đa dạng, là người trưởng thành đội lốt trẻ em.

Hắn có thể phát hiện ra là nhờ có ba nguyên nhân.

Thứ nhất chính là nàng không khóc.

Nàng không khóc dù chỉ một lần mặc cho trải qua những kinh lịch đủ để dọa sợ bất kỳ đứa trẻ nào như là trôi giữa sông xung quanh toàn là thủy quái yêu thú đáng sợ hung hãn.



Nếu là đứa trẻ đang nhắm mắt ngủ thiếp đi, không cảm nhận được nguy hiểm do tấm tả lót bảo vệ, như vậy còn có thể chấp nhận được.

Nhưng nàng lại mở mắt, hơn nữa ánh mắt lại cực kỳ hờ hững không một chút nao núng bào, chẳng lẽ không đáng nghi?

Hoặc là khi hắn bị yêu thú rượt chạy không ít lần, khi hắn rớt xuống hang động này xoay không biết bao nhiêu là vòng với tốc độ và áp xuống rơi xuống càng càng càng tăng.

Nếu là đứa trẻ bình thường e là đã sớm khóc đến kêu cha gọi mẹ rồi, đâu có đứa trẻ nào thông tuệ mà im lặng như vậy chứ?

Điều này đã khiến hắn phần lớn nghi ngơ tiểu nữ hài này mang tâm trí của người trưởng thành.

Thứ hai là khi đói liền òa khóc lên thể hiện bản thân đang đói, cần ăn uống, khi hắn đi tìm liền im lặng cho dù lúc đó vẫn còn đói, chưa ăn gì suốt mấy tiếng.

Như vậy, chẳng lẽ không khiến hắn nghi ngờ?

Cuối cùng là trực giác của hắn!

Đây là yếu tố quan trọng nhất khiến hắn có thể chắc rằng, tiểu nữ hài mang tâm tính người trưởng thành giả vờ.

Phải biết, linh hồn ý thức của hắn cực kỳ mạnh, sinh ra ảo giác là không thể nào.

Lần đầu tiên, hắn chính là có cảm giác được nàng tâm tính thật sự lớn, không phải là đứa trẻ.

Lúc đó hắn đã dâng lên nghi ngờ rồi, chỉ là đến tận bây giờ mới nói.

Suy nghĩ lại thì hắn gặp nàng còn chưa đến một ngày mà đã trải qua nhiều chuyện như vậy.

Có chút ngoài ý muốn a.

Mà tiểu nữ hài kia cũng biết hắn đã nhận ra mình không phải là tiểu nữ hài cũng muốn ngả bài luôn, không hề nghi ngờ vì nàng không cảm nhận được ác ý của hắn.

Càng nghe thấy giọng điệu khí phách của hắn khiến nàng âm thầm tán thưởng không thôi, nhưng mà, muốn thu nàng làm thuộc hạ?

Ha ha, thiên địa này ai xứng?!

Tiểu nữ hài có chút yếu ớt phun ra một chữ:

- Muốn.

Tiểu nam hài ánh mắt cau lại, hơi suy tư.

Hắn cũng không cảm nhận được ý đồ xấu của người thần bí kia trong lời nói, nên là cũng yên tâm phần nào.

Có lẽ, đây là cơ duyên của nàng đi.

Hắn đối với người thần bí kia cực kỳ hứng thú, nhưng đó không phải là cơ duyên của hắn.


Không nên cưỡng ép, nếu không người thần bí kia có thể sẽ ra tay giết hắn.

Nếu không có khả năng đó, thì chưa chắc.

Tiểu nam hài nghe nàng nói vậy liền gật đầu, trong lòng suy nghĩ, có lẽ sau này lại phải tốn công thu phục nàng ta rồi, hoặc cũng có thể là trở thành đối thủ của hắn!

Không biết được a, xem ra tương lai sẽ càng thú vị!

Tiểu nam hài âm thầm cười ha hả.

Bản thân tiểu nữ hài cũng có suy nghĩ của chính mình.

Từ nơi sâu xa nào đó nói với nàng, nên chấp nhận việc trở thành truyền nhân của người thần bí kia, tiếp nhận truyền thừa của hắn.

Nàng cũng không biết tại sao bản thân lại có cảm giác như vậy, dường như rất cả, đều đã được định sẵn từ trước.

Tất cả, chỉ là chờ nàng tới thu hoạch, không thể kháng!

Nhưng mặc kệ, nàng vẫn muốn tiếp nhận truyền thừa của người thần bí kia.

Cùng lắm thì chết thôi, nàng chính là muốn đánh cược!

Vả lại, trong đầu nàng cũng hiếm có công pháp thích hợp cho bản thân nàng tu luyện, cần một bộ công pháp cường đại bà thích hợp tới làm công pháp chủ tu.

Người kia, có lẽ sẽ thích hợp!

Đây cũng là lý do nàng chấp nhận làm truyền nhân của y, tiếp nhận luôn nhân quả.

Nhưng mà, đó chỉ là suy nghĩ của hai người, chỉ nghe người thần bí kia châm chọc nói:

- Các ngươi cũng không cần có tư tâm gì với nhau, dù sao sau này kiểu gì cũng sẽ thành phu thê mà thôi.

Hai người sắc mặt đồng loãng cả kinh, tiểu nam hài cùng tiểu nữ hài mắt to trừng mắt nhỏ, cực kỳ kháng cự hô:

- Sao có thể? Hắn sao có thể làm chồng của lão nương?!

Tiểu nữ hài giọng nói hừ hừ bất tuần hô, thái độ cực kỳ...chê!

- Hừ, xú bà nương ngươi nghĩ ta thèm chắc? Dựa vào ngươi mà cũng muốn làm lão bà của lão tử?!

Tiểu nam hài cực lực không chịu thua kém phản biện, nhưng vừa xong, hai người đột nhiên có dự cảm không lành lóe lên trong lòng.

Hai đứa đồng loạt giật thót, còn chưa kịp mở miệng thì đã nghe người đó cười ha hả nói tiếp:

- Hang động này được ta bố trí cấm chế đặc biệt, chỉ có người cực kỳ " hữu duyên " mới có thể vào được.

Hai chữ " hữu duyên " nàng gằn rất mạnh như đang nhấn mạnh nó, mà khi lọt vào trong tai hai người.


Bọn hắn tâm tình liền trực nhảy lên, chỉ cảm thấy dự cảm bất an mãnh liệt dâng trào!

Quả nhiên, không ngoài dự cảm của hai người, người thần bí kia hơi nhếch mép:

- Không giấu gì các ngươi, truyền thừa của ta chủ yếu là liên quan đến song tu công pháp nha.

Tiểu nữ hài trong lòng phiền muộn, có chút hối hận hỏi:

- Tiền bối, ta có thể không tiếp nhận truyền thừa của người sao?

Tuy là hỏi như thế nhưng trong lòng nàng đã có đáp án, khẳng định là không được nhưng nàng vẫn dây dứt lấy một tia hi vọng mỏng manh.

Người kia luôn miệng nói bọn hắn là người hữu duyên, y cũng muốn nhận nàng làm truyền nhân, mà truyền thừa của y chủ yếu lại là song tu công pháp, với sự cơ trí như bọn hắn không khó để đoán ra được.

Phần truyền thừa kia là dành cho nữ tu luyện, phần còn lại, chính là ở nơi khác.

Cần tiểu nam hài đến tự thân đi lấy, có thể cũng sẽ ở trong Song Tuyệt Sơn Mạch.

Nhưng mà nghĩ nghĩ, chỉ cần tiếp nhận xong thì bọn hắn cao chạy xa bay, đường ai nấy đi là được rồi, cũng không quá khó để giải quyết a.

Bọn hắn không phải là người ngu, tuyệt đối sẽ không đi tin tưởng cái việc làm này, bởi vì đến cấp độ cường đại đến đáng sợ như người kia.

Rất có thể y sẽ dùng thủ đoạn nào đó để trói buộc hai người lại, tranh bọn hắn rời xa.

Người kia cười ha hả liên tục, cảm thấy hai cái truyền nhân này có chút thú vị:

- Ha ha, không được nha, ngươi là ta khâm định sẵn truyền nhân, sao có thể không tiếp nhận?

- Cũng đúng như các ngươi suy nghĩ, ở đây ta chỉ có một nữa bộ song tu công pháp, còn một nữa còn lại cũng ở trong Song Tuyệt Sơn Mạch, cụ thể ở nơi nào thì các ngươi tự tìm vậy.

- Để đề phòng các ngươi lật lọng, vẫn là để ta bố trí một chút cấm chế đi!

Cả hai đồng loạt biến sắc, bởi vì bọn hắn biết, cấm chế là cái gì đồ vật!

Càng khiến bọn hắn cảm thấy bất ổn hơn nữa là người kia vậy mà có thể đọc suy đoán trong đầu bọn hắn, kinh khủng như Cảm Tâm Thể dù không phải là Cảm Tâm Thể sở hữu giả!

Người kia nói xong còn không chờ bọn hắn kịp định thần thì toàn thân đã ngơ ngác tại chổ, bọn hắn chính là bị uy áp của người kia giáng xuống, trấn áp làm cho đứng yên bất động.

Sau đó, từ trên cao phóng xuống hai đạo quang mang lần lượt tiến vào thân thể của hai người bọn hắn rồi lại nhanh chóng gắn kết cùng nhau, nối lại với nhau thành một sợi tơ màu đỏ hồng...

Một nam sinh chỉ muốn sống một cuộc sống an nhàn như bao người. Tuy nhiên, các cô gái được cậu cứu thì lại không hề muốn như vậy.

Em gái ngoan ngoãn dễ thương lẻn vào phòng cậu mỗi đêm. Cô tiểu thư mà cậu chăm sóc lại muốn chuốc say cậu. Rồi còn cả vị nữ chủ tịch cũng muốn bao nuôi cậu cả đời...

Đáng sợ hơn, có những cô gái nhờ có quyền lực to lớn mà muốn nhốt cậu mãi mãi. Đây là có chuyện gì? Để hiểu rõ hơn, vui lòng đọc: