Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại

Chương 392



Bởi vì bọn họ tạm thời cũng không biết được chính xác ý nghĩ của Giản Vũ Bác, cũng không có cách nào suy đoán được Giản Thư Hoằng cùng Hà Yến có tham dự cuộc họp báo này hay không.

Hôm nay tới gặp Lương lão tiên sinh, là vì công việc kinh doanh này đối với Giản gia hiện giờ mà nói cũng thập phần quan trọng.

Nếu có thể thành công, có lẽ có thể giảm bớt khả năng gặp phải nguy cơ hiện tại của Giản gia.

Nhưng đối với Lương lão tiên sinh, người của Giản gia đều không có nắm chắc.

Vị lão tiên sinh này trong ngành có địa vị thập phần cao, người bình thường hay các công ty đều rất khó vào được mắt ông.

Giản gia muốn cùng ông nói chuyện làm ăn, đúng là không dễ.

Giản Thư Hình biết vị lão tiên sinh này đã từng tặng một viên kim cương quý trọng cho con gái của ông, nhưng mà Giản Thư Hình còn không có hèn hạ đến nỗi phải dùng đến mối quan hệ riêng của con gái mình.

Hà Yến cười hỏi Ôn Noãn, "Chị dâu cả như thế nào không cùng Tiểu Lăng lại đây?"

Hà Yến trong ánh mắt lộ ra ánh sáng, bà nhưng không quên ngày ấy ở trên tiệc tối từ thiện Lương lão tiên sinh đã đưa viên kim cương màu hồng cho Giản Nhất Lăng.

Ôn Noãn trả lời, "Hôm nay chúng ta tới là vì chính sự."

Không phải xã giao nhàn hạ, mang con gái tới để làm cái gì?

"Chính là Tiểu Lăng giống như cùng với Lương lão tiên sinh quan hệ không tồi, có con bé ở đây, có lẽ chuyện làm ăn này có thể nói chuyện tốt hơn rất nhiều."

"Em dâu hai, Giản gia chúng ta còn chưa tới mức phải dựa vào một đứa trẻ để duy trì công việc làm ăn." Ôn Noãn nghiêm mặt nói.

Ôn Noãn không cho Hà Yến ngữ khí tốt, vẻ mặt nghiêm nghị, ngữ khí cũng nghiêm túc.

Ý thức được đoạn đối thoại không đúng lắm, Giản Thư Hoằng vội vàng vì vợ mình mà xin lỗi, "Ngại quá chị dâu, A Yến cô ấy trước giờ nói không nghĩ kỹ, chuyện của Tiểu Lăng cùng với chuyện làm ăn của Giản gia chúng ta không có quan hệ."

Nếu là trước đây, em trai thứ hai vừa nói như vậy Ôn Noãn liền không nói nhiều thêm cái gì, hiện tại không giống nhau, Ôn Noãn không lưu tình, "Có một số việc chú hai trở về mà cùng em dâu nói cho tốt, đừng làm cho người khác nhìn thấy chê cười, còn không biết chê cười ở nơi nào."

Lời này có điểm trắng ra, làm Hà Yến cảm giác được xấu hổ.

Giản Thư Hoằng không nghĩ quá nhiều, "Em đã biết chị dâu cả, em sẽ cùng cô ấy chậm rãi nói."

Giản Thư Hoằng là người có tính cách hiền lành, đối nhân xử thế đều tương đối mềm mỏng, đối đãi với vợ cùng người nhà càng là ôn nhu.

Vào cuộc họp báo, bốn người cùng Lương lão tiên sinh gặp mặt.

"Giản tiên sinh, Giản phu nhân."

Làm người ta không thể nghĩ tới chính là, Lương lão tiên sinh chủ động tiếp đón vợ chồng Giản Thư Hình và Ôn Noãn.

Cái này làm cho Giản Thư Hình cùng Ôn Noãn có chút thụ sủng nhược kinh.

Bọn họ không nghĩ tới Lương lão tiên sinh sẽ nhận thức hai người bọn họ.

Mà bên cạnh cùng lại đây Giản Thư Hoằng và Hà Yến liền có vẻ xấu hổ.

Mọi người cùng nhau tới, đều là người của Giản gia, lại chỉ có Giản Thư Hình cùng Ôn Noãn được Lương lão tiên sinh nhận ra tới.

Một câu "Giản tiên sinh, Giản phu nhân", chỉ là kêu Giản Thư Hình cùng Ôn Noãn, đem Giản Thư Hoằng cùng Hà Yến bên cạnh xem nhẹ hoàn toàn.

Hà Yến trong lòng tức khắc giận dữ, đều là "Giản tiên sinh, Giản phu nhân", nhưng lại gặp phải đối đãi khác nhau lớn như thế.

Giản Thư Hoằng nhưng thật ra cảm thấy không có gì, ông cảm thấy nếu Lương lão tiên sinh nhận thức cháu gái nhỏ của mình, thì nhận thức anh chị cả của mình cũng là chuyện hợp lý.

Còn không quen biết ông cũng là bình thường, với thân phận địa vị của nhân gia Lương lão tiên sinh, hôm nay người ông không quen biết là rất nhiều đi.

Giản Thư Hình cùng Lương lão tiên sinh nói chuyện với nhau vài câu, Lương lão tiên sinh liền để cho trợ lý bên người tiếp đón bọn họ, còn dặn dò chờ sau khi cuộc họp báo kết thúc, mang Giản tiên sinh và Giản phu nhân đi đến văn phòng của ông.

Sau đó Lương lão tiên sinh liền không ở lại cùng với Giản Thư Hình và Ôn Noãn, ngược lại vội chuyện khác mà đi.

Mặc dù chỉ là như thế, cũng đã là thập phần chiếu cố.