Nô Lệ Tình Yêu: Chúng Ta Là Gì Của Nhau

Chương 4: Cô chỉ là công cụ phát tiết



Cô gục xuống khóc,một lúc sau cô bắt đầu đứng dậy nấu ăn như chỉ định của hắn vì trời đã tối

Cô đã suy nghĩ về việc xin hắn đi gặp em gái 1 ngày.Nhưng không buết rằng tiếp theo sẽ là sự đau khổ ngập tràn của cô

9h tối đó hắn về với tình trạng tức giận vì Tuấn Bách không tìm được cô bé năm xưa

Như lời hắn nói cô đi ra cửa đón hắn nhưng vẫn như kia chỉ nhận được ánh mắt ghét bỏ từ hắn.

Thấy hắn bước vào cô lẽo đẽo theo sau,khi hắn nhồi vào bàn ăn cô mới nói

Phó tiên sinh,anh có thể cho em về nhà 1 ngày với em gái được không

Hắn đang tức khi nghe cô nói vậy càng tức hơn hắn đứng dậy nắm tóc cô bước lên bậc thang.Từ bậc va chạm vào người cô khiến cô đau đến khóc

Bước vào phòng hắn ném cô thật mạnh không thương tiếc.Cô đau điếng vì vừa bị kéo bên bậc thang và bị ném mạnh xuống

Hắn cười nói

Cô là cái thá gì mà đòi ra điều kiện với tôi

Thấy hắn nói vậy cô nhịn hết nổi nói lại

Anh là gì mà quản tôi,tôi muốn về cũng không được phép sao anh làm gì có quyết định cuộc sống của tôi

Khi cô nói xong trên khuôn mặt tuấn mĩ của hắn gân xanh nổi lên,ánh mắt đỏ rực.Hắn rút thắt lưng bên người đập mạnh xuống giường nói

Tôi có gì quyền chứ,cô chấp nhận danh phận là người tình của tôi.Cô chỉ là một công cụ phát tiết của tôi thôi

Á...Đau quá dừng lại đi

Hắn dừng thắt lưng đánh mạnh vào da cô,vừa đánh hắn vừa nói



Cô không xứng ra điều kiện vớu tôi nghe rõ chưa

Hắn vừa nói vừa đánh mạnh vào người cô.Tiếc roi,tiếng người con gái khóc lóc cầu xin và người đàn ông vừa chửi vừa đánh thật mạnh vào làn da trắng nõn của cô gái đến rỉ máu

Sau một lúc tra tấn cô ngất lịm đi,lúc đó hắn mới ý thức được việc mình làm hắn bước xuống giường gọi điện

Thương Trì cho cậu 5 phút lăn đến đây

Thương Trì ngạc nhiên hỏi

Sao thế đang đêm tôi đang ngủ mà

Cậu mà không cứu cô ta mà ch*t là tôi cho cậu cưới cô ta làm vợ bé đấy

Thương Trì ngạc nhiên

Cô ta? cậu bao nuôi con gái người ta từ bao giờ thế

Cho cậu 5 phút

Nói xong hắn tắt máy đi bên kia Thương Trì đang khó hiểu nhưng vẫn lật đật dậy thay đồ phi đến chỗ Phó Dương Thần một cách nhanh nhất

Đúng 5 phút sau Thương Trì đã có mặt ở nhà của Phó Dương Thần hắn ngang nhiên đi vào hỏi

Cô gái đấy đâu,cho tôi xem mặt nào

Phó Dương Thần chau mày lại

Cô ta là người hại Vũ Ly mất mạng đấy liệu chữa trị đi giữ cho cô ta một mạng thôi không cần làm nhiều

Ôi trời cậu nhẫn tâm quá,cô bé này xinh đẹp vậy mà cô bé tên gì thế



Hắn cau mày bất mãn

Cô ta là Cẩm Thanh Hà con nhà nghèo nhưng đã hãm hại Vũ Ly của tôi đến mất mạng

Nhưng cậu cũng nhẫn tâm quá,đánh Cẩm Thanh Hà đến chảy máu cả người cậu là người đầu tiên đánh con gái người ta như vậy mà tôi biết đấy

Hắn vừa trêu vừa chữa trị cho Cẩm Thanh Hà

Cô gái xinh vậy mà cậu không biết thương hoa tiếc ngọc đáng tiếc quá.Mà cậu điều tra chưa mà phán cô ấy gi*t Vũ Ly...

Hắn nhếch mép

Cô ta chỉ là công cụ thôi làm gì tôi phải thương hoa tiếc ngọc.Mà chính cô ta đã nhận mình đâm Vũ Ly mà tôi làm gì mà phải điều tra

Thương Trì ngán ngẩm nói

Đúng là bó tay với cậu rồi.Cô ây bị thương quá nặng cô g thêm quan hệ quá đà và lao động kiệt sức lên cho cô ta nghỉ 3-4 ngày để khôi phục sức khoẻ

Hắn chỉ ẩm ừ cho có rồi đuổi Thương Trì về

Về đến nhà Thương Trì nhắn tin cho Cẩm Thanh Nhi về câu chuyện hôm nay

*Hôm nay anh đi khám cho một một người bạn của anh cô gái mà anh khám bị bạo hành cả người suy nhược cơ thể quan hệ quá nhiều....*

Cẩm Thanh Nhi hỏi qua tin nhắn

*Vậy cô ấy có sao không ạ*

*Vết thương trên người quá nặng nhưng cô ấy có khả năng bị tổn thương tâm lý*

Cô hỏi han quan tâm nhưng cũng suy nghĩ liệu chị ở nơi đó làm việc có bị bạo hành không.Nhưng cô đâu biết rằng đó chính là người chị mà cô lo lắng