Nếu Còn Có Ngày Mai - Tiểu Vy

Chương 33: Bình yên biến mất



Ý Như thức dậy sau một đêm không thể ngủ ngon hơn , cả tâm tình lẫn thể chất đều trở nên rất tốt . Nguyên nhân thì khỏi phải nhắc lại

Không vội rời giường , cô nằm nghiêng người ra hướng cửa sổ , ôm chặt lấy con gấu panda có in hình anh , mỉm cười . Đến lúc này cô vẫn không dám tin anh đã tỏ tình với mình

Mọi chuyện diễn ra cứ như một giấc mơ , và lúc này cô vẫn còn lâng lâng chìm đắm trong giấc mơ ngọt ngào ấy

Đưa tay sờ lên cổ , chạm vào thứ mát lạnh trên cổ , cô mới dám tin đây là sự thật

Khoảnh khắc hai người hôn nhau lại hiện ra , càng nhớ tới cô lại càng thấy xấu hổ . Hai má đỏ ửng lên , cô rúc người vào chăn  , che đi bộ dạng xấu hổ của mình như thể sợ ai đó nhìn thấy dù trong phòng cô không có người thứ hai . Rồi lại bật cười khúc khích như con dở

_ Ý Như !

Giọng nói quen thuộc vang bên tai , cô giật mình , thu lại nụ cười , mặt cứng ngắc kéo chăn ra nhìn anh . Anh vào từ khi nào sao cô không biết ?

Còn Vương Nguyên , anh đang đứng cạnh giường nhìn cô bằng ánh mắt như nhìn thấy quái nhân

_ Vương Nguyên , ang vào sao không gõ cửa ? Cô ngồi dậy , cất giọng không hài lòng

_ Đây là nhà anh , còn cần phải gõ cửa ? Anh thản nhiên đáp , rồi ngồi xuống ôm lấy cô , tra khảo

_ Em làm gì mà cười một mình thế , có chuyện gì vui sao ?

_ Đâu ... đâu có chuyện gì đâu ! Cô lắp bắp lắc đầu , làm sao cô có thể nói rằng là cô nhớ lại chuyện hôm qua ... Ngại chết mất ...

_ Thật sự không có ??? Anh hỏi lại coi như cho cô thêm cơ hội , nhìn cái bộ dạng lúng túng này chắc chắn là đang nói dối

_ Tất nhiên ! Cô ngu ngốc không biết điều lại còn tiếp tục nói dối

Thấy anh không nói gì , cô mừng thầm trong bụng , chắc​ là anh đã tin . Anh cũng dễ gạt quá đi

Nhưng cô đã nhầm ...

Đắc ý chưa được bao lâu , môi cô đã bị ai kia tham lam chiếm hữu , day dưa mãi không buông . Mãi tới khi cô không còn thở nổi , anh mới lưu luyến tha cho cô

Ý Như xụi lơ trong lòng anh , thở hổn hển , hai má lại có cơ hội đỏ lên , trông càng đáng yêu hơn . Anh hận không thể cắn thêm một phát lên đấy

_ Anh xấu xa ! Cô lí nhí mắng , tay đánh nhẹ vào ngực anh

_ Có như thế em mới chừa cái tội nói dối , lần sau cứ thế mà phạt ! Anh nham nhở phán như thể anh đây không làm gì sai

Cô liếc đầy bất mãn , OK ! Cô chịu thua , làm sao cô có thể thắng khi đang nằm trong tay sói

_ Đi rửa mặt rồi ăn sáng nào !

Anh bế cô vào phòng tắm làm vscn , thay đồ rồi xuống ăn sáng

Hôm nay cô được phép ăn cơm cuộn trứng không phải ăn cháo nữa , Ý Như sướng rơn mà ăn ngấu nghiến . Được ăn món cơm cuộn trứng vẫn là sướng nhất , món này Vương Nguyên nấu ngon tuyệt đỉnh nha

_ Hôm nay cho em đi học nha ? Đang ăn cô đề nghị

_ Không được , em chưa khoẻ nên ở nhà nghỉ ngơi ! Anh vừa ăn vừa nói , giọng ôn hoà mà kiên quyết , anh không muốn chuyện cô ngất xỉu ở lớp lặp lại thêm một lần nữa

Mặt Ý Như tiu nghỉu

Anh cầm ly nước uống rồi nắm tay cô , nói

_ Ngày kia anh phải đi Hồ Nam , anh muốn trong hai ngày này em phải khoẻ hẳn , có như thế anh mới yên tâm , hiểu không ?

_ Anh đi trong bao lâu ? Cô hỏi , mặt buồn so . Cô lại sắp phải xa anh rồi , chỉ nghĩ tới thôi đã thấy nó rất kinh khủng . Những ngày xa anh là những​ ngày đáng sợ nhất đối với cô ... Nhưng biết làm sao được , công việc của anh là như vậy ... từ khi yêu anh cô đã chấp nhận hết tất cả , ngay từ đầu cô đã chuẩn bị tinh thần cho những ngày xa cách ...

_ Tầm ba ngày , sẽ nhanh thôi ! Anh mỉm cười động viên cô cũng như tự động viên bản thân . Vì thật sự ba ngày đó với anh ... không nhanh chút nào

_ Vâng ! Cô chỉ còn biết gật đầu

Anh không nói gì ngoài trao cô ánh mắt dịu dàng yêu thương , bỏ tay cô ra , đứng lên dọn bàn

_ Sắp đến giờ đi học rồi , anh dọn bàn đã !

_ Để em , anh mau đi đi !

_ Không sao , còn kịp mà , em ngồi yên đây cho anh ! Anh nói như ra lệnh

Cô không còn cách nào đành ngồi im nhìn anh ngược xuôi trong bếp . Nhìn anh mang tạp dề rửa chén , lòng cô rất ấm áp

Anh lúc này không phải ngôi sao nổi tiếng có hàng triệu fan , không phải nam thần soái trong lòng hàng triệu cô gái . Mà anh , chỉ là một chàng trai trong vai trò người bạn trai tâm lý , đảm đang

Có được người đàn ông sẵn sàng vì mình mà mang tạp dề làm việc bếp núc , lại còn là người cô yêu hơn bản thân . Chắc cô phải tu mấy kiếp mới có được phúc phận này

Xong xuôi , anh lên thay đồ rồi xuống

_ Anh đi đây , ở nhà ngoan đừng chạy lung tung , biết chưa ? Anh dặn dò lần nữa cho an tâm , chứ thật lòng để cô ở một mình trong tình trạng này , anh không an tâm chút nào

_ Biết rồi mà , anh làm như em là con nít không bằng ! Cô phụng phịu , nắm tay anh cùng đi ra cửa

Anh đưa tay ôm lấy eo cô , khẽ cười .  Cô  còn hơn con nít nữa ấy chứ . Chỉ được cái to xác , chẳng biết tự chăm sóc bản thân gì cả

Ra đến xe , anh lợi dụng hôn môi cô một cái mới lên xe

Ý Như nhìn theo anh giận dỗi​ , anh càng ngày càng lưu manh , xảo quyệt

Cơ mà ... cô thích

Đợi xe anh khuất dạng , cánh cổng tự động đóng lại . Cô quay người vào nhà
Cũng lúc đó , ngoài cánh cổng , một người bước ra sau bụi cây , ánh mắt cô nhìn vào trong ngôi nhà oán hận , không cam tâm

Người đó đã nhìn thấy cảnh không nên nhìn

Thật ra , cô chỉ định qua rủ anh đi học để có thời gian gần anh hơn . Thế nhưng ....

Nếu biết trước sẽ gặp chuyện đau lòng này , cô sẽ không đến

Hóa ra người Vương Nguyên thích là Ý Như ... Lương Ý Như thì có gì tốt hơn cô ? Cô xinh đẹp , học giỏi , gia đình lại giàu có . Còn có chỗ nào không bằng Lương Ý Như nghèo kiết xác , nhan sắc bình thường ...

Không được , cô nhất định phải dành lại Vương Nguyên ... bằng bất cứ giá nào ...

Cô quay gót rời đi cùng những suy tính ... đáng sợ

***********

Ngồi ở nhà mãi thấy chán , Ý Như quyết định ra ngoài đổi gió . Chỉ định đi một lát sẽ về , nào ngờ vừa ra tới đường lớn đã gặp chuyện

_ A , cô gái kia không phải là người cùng Thẩm tổng trong clip kia sao ?

_ Phải rồi , cuối cùng cũng tìm thấy , mau tới đó !

Gần đấy vài người xì cầm to nhỏ với nhau , rồi chỉ trong chốc lát họ đã kéo tới cả đoàn vây lấy Ý Như vẫn còn ngẩn ngơ ngắm cảnh

_ Xin chào , tôi là phóng viên đài CNT , có thể dành chút thời gian cho tôi phỏng vấn ?

_ Xin cho biết danh tính của cô ?

_ Cô chính là bạn gái của Thẩm tổng Thẩm Hữu Kỳ phải không ?

_ Hai người quen nhau bao lâu rồi ???

.... vv

Hàng chục máy quay , máy chụp hình hướng phía cô nháy liên tục , những cái micro được giơ tới trước mặt , vô vàn câu hỏi như chất vấn của cánh phóng viên cứ đến dồn dập trước mặt Ý Như khiến đầu cô muốn vỡ tung

Cô khá hoảng , nhất thời không biết nên nói gì và làm gì . Cái gì mà bạn gái Thẩm Hữu Kỳ ? Cô nghe chẳng hiểu gì cả , họ dựa vào đâu mà ăn nói linh tinh như thế ?

_ Mọi người lầm rồi , tôi không phải bạn gái Thẩm Hữu Kỳ , xin hãy để tôi đi ! Cuối cùng cô cũng lên tiếng phản bác lại , thế nhưng lời giải thích của cô lúc này chẳng khác nào muối bỏ biển . Không hề có tác dụng , đám phóng viên đó vẫn cứ nhao nhao lên hỏi như ong vỡ tổ

Đã thế còn xô đẩy lại tranh giành chỗ đứng , kết quả cô bị liên luỵ . Cô bị đám paparazzi kia lôi đi kéo lại , không thể thoát ra được . Cảm tưởng như các khớp xương sắp rời ra

Cô phải làm sao để thoát ra đây ?

Ước gì Vương Nguyên có ở đây để giúp cô

Nhưng chỉ ước cho vui chứ cô không mong nó thành sự thật , nếu anh mà ở đây dám chắc nó còn loạn hơn gấp chục lần so với bây giờ

_ BUÔNG CÔ ẤY RA ! Một âm thanh lạnh lẽo như tử thần vang lên khiến đám phóng viên ấy bỗng dưng ngoan ngoãn buông cô ra và cách xa vài bước . Rồi đồng loạt đưa ánh mắt sợ hãi nhìn hắn

Ý Như không còn sức để phán đoán , chỉ có thể quay lại nhìn xem là ai mà có uy lực lớn đến nỗi chỉ hét một câu đã khiến đám săn tin phiền phức này co rúm sợ sệt mà tránh xa cô ra

_ Hữu Kỳ !!! Cô khẽ lên tiếng kinh ngạc , trong lòng thầm biết ơn

Thẩm Hữu Kỳ lạnh lùng bước tới , ánh mắt sắc bén như mũi dao lạnh băng . Hắn đi tới đâu , hàn khí toả ra tới đó khiến đám săn tin không biết điều đã sợ càng sợ hơn

Còn với cô , ánh mắt ấy chứa nỗi xót xa . Nhìn cô đuối quá

Lúc thấy cô bị lôi kéo giữa đám người đói khát tin tức này , hắn đã rất tức giận . Nếu hắn không đi qua đây , không biết cô sẽ ra sao nữa

_ Em không sao chứ ? Hắn dịu dàng hỏi , đồng thời tay ôm lấy vai cô

_ Không sao ! Cô lắc đầu , có hắn , cô cảm giác được an toàn , được bảo vệ

Hữu Kỳ gật đầu , quay lại hướng phía đám săn tin đang nôn nóng chờ đợi

_ Chuyện các vị muốn biết , tôi sẽ trả lời thay , OK ? Hắn cất giọng không nhanh không chậm , đúng cái ngữ khí cao ngất của người đứng đầu tập đoàn lớn

_ Thẩm tổng , ngài có thể nói rõ quan hệ giữa ngài và cô gái này ? Phải chăng cô ấy là bạn gái ngài ? Một nữ phóng viên mạnh dạn hơn , lên tiếng hỏi trước

_ Không ...

Câu trả lời khiến Ý Như rất hài lòng , giờ thì các người tin rồi chứ ???

Thế nhưng ... cô đã đắc ý quá sớm khi mà đó chỉ là nửa đầu câu trả lời

_ Không sai ! Hắn chốt câu trả lời _ Ý Như là bạn gái tôi !

Cô sửng sốt nhìn hắn , sao hắn .... có thể ????

Đám phóng viên ồ lên đầy sung sướng

_ Hai người đã quen nhau bao lâu rồi ? Và khi nào ngài  sẽ công khai chuyện này ?

_ Tôi nghĩ mình không nhất thiết phải trả lời những câu hỏi tương tự như này ...  từ giờ mong các vị đừng đụng tới bạn gái tôi , được chứ ?

Rồi hắn ôm cô đi ra , đám người đó chẳng ai bảo ai nhường đường cho hai người

Đến xe , hắn bế cô lên xe , đám phóng viên đó liền chớp cơ hội nháy máy liên tục . Tuy không thể moi được nhiều thông tin từ cô bạn gái của hắn nhưng những bức hình này cũng đủ để họ kiếm được một mớ tiền lớn

Mọi chuyện diễn ra quá nhanh , dù rất muốn lên tiếng đính chính lại . Nhưng cô căn bản không có cơ hội để làm điều ấy . Để cho tới khi lên xe , cô mới có thể mở miệng thì đã quá muộn