Năm Ấy Tuyết Rơi, Anh Gặp Em

Chương 13: Lễ phục



Lái xe rời khỏi biệt thự, Nhiễm Hi quay trở lại Cung Uyển, giữa đường ghé vào siêu thị mua nguyên liệu nấu ăn và đồ ăn vặt, trái cây, lúc tới nơi cũng đã là 5 giờ chiều

Ra khỏi thang máy, Nhiễm Hi lấy chìa khoá từ trong túi xách, hơi cúi đầu mở khoá, vô tình nhìn thấy hộp quà màu đen tuyền được gói gọn, cô cầm lấy hộp quà, nhíu mày đưa mắt nhìn xung quanh, không có ai cả, mang theo hộp quà và sự nghi ngờ đi vào trong

Nhiễm Hi bắt đèn, để nguyên liệu đã mua vào bếp, sau đó quay trở lại sofa mở hộp quà đó ra, bên trong có một tờ giấy nhỏ ở trên có ghi

" Thử xem có vừa hay không, ngày mai cùng dự tiệc từ thiện "

Bên góc nhỏ còn có chữ kí của Lục Cẩn Đông, Nhiễm Hi nhướng mày, lấy bộ lễ phục màu xanh ngọc ra ngoài, thiết kế của bộ lễ phục này khá kín đáo, tay áo ngắn bồng bềnh, phần dưới váy xẻ tà, đơn giản không có nhiều hoạ tiết cầu kì, chỉ có một màu xanh tao nhã, sang trọng

Nhiễm Hi rất thích bộ lễ phục này, nó không có nhiều lớp vải vậy nên khi mặc vào cũng sẽ thoải mái, mát mẻ hơn, phần eo váy nhỏ nhắn có thể tôn lên được vòng eo nhỏ và chiều cao của cô, đặt chiếc váy qua một bên, ở bên trong hộp quà còn có một cái hộp nhỏ có lẽ là trang sức đi kèm

Nhiễm Hi mở cái hộp nhỏ ra, quả thật bên trong là một sợi dây chuyền bạc nhỏ, mặt dây chuyền là một viên kim cương màu hồng nhạt được mài dũa thành hình ngôi sao, nếu cô đoán không lầm tổng thể của sợi dây chuyền này cũng lên đến 11 con số, cả bộ lễ phục kia cũng không dưới chục chữ số

Cô chậc lưỡi một cái, quả nhiên là Tổng giám đốc tập đoàn lớn chi tiền không tiếc tay nha, điện thoại trong túi xách bỗng run lên, cô lấy điện thoại nhìn tên người gọi tới thì mỉm cười bắt máy

" Lục tổng à, đồ anh gửi đến rất đúng ý tôi đó "

" Cô thích là được "



" Lục tổng à, có phải là đồ đã tặng rồi thì sẽ không lấy lại hay không? "

" Không lấy lại "

" Vậy tôi nhận nhé, Lục tổng thật là hào phóng "

Nhiễm Hi cười nghịch ngợm một cái, ở đầu kia Lục Cẩn Đông khẽ nhíu mày

" Đừng gọi tôi là Lục tổng nữa "

" Thế thì gọi thế nào? "

" Gọi tên "

" Ồ, thế Cẩn Đông à, tiệc ngày mai bắt đầu lúc mấy giờ thế? "

Nghe thấy cô gọi tên mình, anh thoả mãn cười một cái, cũng là một cái tên nhưng từ miệng cô phát ra lại ngọt ngào động lòng người đến thế, giọng anh bất giác dịu dàng hơn

" 7 giờ tối, 6 giờ tôi đến đón em "

Cô không khỏi thầm than trong lòng, người đàn ông này đổi xưng hô cũng thật nhanh nhưng mà cô thích

" Được, vậy tôi chờ anh nhé "

Cúp điện thoại, tâm trạng cô lại vui lên không ít, líu lo đi vào trong bếp, lấy nguyên liệu đã mua ra nấu bữa tối, hôm nay Nhiễm Hi quyết định nấu sườn chua ngọt và canh cải xanh, tiện thể gọi điện cho Chu Khiết bảo cô ấy sang ăn cùng, cô nàng vui vẻ đồng ý

Nhiễm Hi bận rộn ở trong bếp gần nửa tiếng đồng hồ thì Chu Khiết đến, cô nàng quen cửa quen nẻo tự nhiên mở cửa đi vào trong, lúc cởi giày còn không quên lớn tiếng thông báo

" Tớ đến rồi đây "



Cô nghe thấy nhưng không trả lời mặc cô nàng tự tung tự tác, Chu Khiết đi vào trong lúc đi ngang sofa thì nhìn thấy bộ lễ phục kia, cô nàng cảm thấy hơi bất thường Nhiễm Hi vừa về nước chưa quen biết được ai sao trong nhà lại có đầm dự tiệc, nhìn qua thì có vẻ do người khác gửi tới, bỗng nhiên trong đầu hiện lên một cái tên, Chu Khiết mở to mắt đi nhanh vào trong bếp,, nhìn thấy Nhiễm Hi thì hỏi ngay lập tức

" Cậu khai mau, cậu và Lục Cẩn Đông tiến triển đến đâu rồi? "

Nhìn thấy gương mặt hóng hớt của Chu Khiết, Nhiễm Hi vẫn còn đang ngơ ngác chưa hiểu cô nàng đang nói gì, nhìn thấy ánh mắt cô ấy hướng về phía sofa thì lập tức hiểu ra

" Cậu nghĩ đi đâu đấy, bọn tớ là quan hệ hợp tác đôi bên cùng có lợi "

Chu Khiết không tin, cô nàng lại bắt bẻ một câu

" Cậu có chắc là đôi bên cùng có lợi? "

Nhiễm Hi cứng họng, cho dù suy tính thế nào thì cũng chỉ một mình cô có lợi, nhất thời không có lí lẽ cãi lại nên đành im miệng, Chu Khiết thấy thế thì biết mình đã nói đúng, lại tiếp tục công kích

" Tớ thấy anh ta cũng rất được đó, bộ lễ phục kia không rẻ đâu, lại là thiết kế riêng, rất có tâm tư đấy "

Nhiễm Hi im lặng, Chu Khiết nói cũng không sai

" Cậu mau nói tớ nghe, tớ giải quyết cho cậu "

Biết được Nhiễm Hi đã hơi lay động, Chu Khiết được nước lấn tới

Cô liếc cô ấy một cái, khẽ giọng nói

" Cậu nghĩ nhiều rồi, tớ chỉ đơn giản là làm bạn tiệc cùng anh ấy mà thôi "

Chu Khiết lại như cái đuôi nhỏ, bám theo bên người Nhiễm Hi, tiếp tục lải nhải

" Cậu thấy anh ta muốn có bạn tiệc thì sẽ thiếu người sao, sao cứ phải tìm cậu? "

" Bởi vì...tớ đẹp, tớ thông minh, tớ có tiền "

Chu Khiết cạn lời, tự tin là tốt nhưng cũng không cần thẳng thắn như thế chứ

" Xung quanh anh ta tiểu thư thế gia loại nào không có? "

" Muốn xinh đẹp có xinh đẹp, muốn thông minh có thông minh, muốn dịu dàng có dịu dàng, muốn gia thế có gia thế "

" Cần gì phải tìm cậu? "

Lời Chu Khiết nói cũng là điều mà cô thắc mắc, chỉ là cô không muốn nghĩ tới gạt nó qua một bên, ai mà ngờ bị Chu Khiết vạch trần từng chút một

Trong chốc lát lúng túng không biết trả lời thế nào, cô đành đánh trống lảng

" Cậu mà còn nói, thì cơm tối đừng có ăn nữa "

Quả nhiên, Chu Khiết ngay lập tức im bặt, ngoan ngoãn đi rửa trái cây không nói thêm gì nữa