Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 292: Liêu Đông toàn ảnh đế




Chiến dịch cuối cùng ở bờ Hoàng Hà lúc này lại không quá khó hiểu.

Với hệ thống tình báo Nam ty thì Ngô Khảo Tước đã nắm khá nhiều thông tin Đại Tống.

Tất nhiên Nam ty tuy phát triển nhanh nhưng lại bồng bột thiếu chiều sâu.

Nhân tài của họ xoay quanh chỉ là giang hồ thế lực, một số chỉ huy cấp thấp quân đội, một số văn quan cấp thấp của Đại Tống.

Những quyết sách lớn, bí mật của Tầng lớp cao Đại Tống thì Nam Ty bó tay.

Nhưng như vây đã quá đủ để Ngô Khảo Tước chiếm ưu thế , vì Đại Tống mật thám cũng chẳng biết mấy về Liêu Đông, căn bản vì Liêu Đông quật khởi quá nhanh, Đại Tống chưa kịp định thần cử mật thám thâm nhập thì đôi bên đã chiến tranh.

Số mật thám mà người Tống có được trong quân Liêu Đông thực tế là mật thám họ cài lại từ hối Đại Liêu.

Cài mật thám vào đại Liêu không khó, Thời Gia Luật Hồng cơ trị vì người Liêu không còn là người thảo nguyên. Đây là một cách nói bóng gió.

Sau minh ước Thiều Uyên người Tống sợ vãi mật không muốn bắc tiến các đời vua sau của Tống toàn là bỏ võ theo văn lấy tiền tài mua hoà bình.

Nhưng người Liêu thì khác gì? Họ cũng đã vong mình trong cảm giác chiến thắng mà tự hủ hoá bản thân, quý tộc Liêu học theo người Hán văn hoá, coi đó làm đẳng cấp thể hiện tự tách mình khỏi văn hoá thảo nguyên, chỉ ưa hưởng lạc, thác loạn đồi truỵ. Lục đục tranh dành quyền lực thì giỏi nhưng lại quên đi cái gốc lập thâm của họ là đao kiếm trên lưng ngựa.

Cho nên lúc này mật thám Tống khá dễ mua chuộc đám ăn chơi của Liêu, lại dễ khai thác tình hình của Liêu. Ở trong Đại Liêu trăm năm sau Thiền Uyên minh ước đã không thiếu mật thám Đại Tống trà trộn.

Dĩ nhiên sau khi Gia Luật Tuấn bỏ chạy về phía Bắc, Gia Luật Hồng Cơ chết dí sợ hãi ở Yên Kinh thì la là thời Ngô Khảo Tước thu phục Liêu Đông gom góp binh mã đào góc tường của Gia Luật Hồng Cơ.

Trong quá trình này dĩ nhiên không ít mật thám của Tống bị đào vào hệ thống Liêu Đông.

Dĩ nhiên số này không nhiều và không cao cấp.

Vì nhiệm vụ của đám mật thám này là thâm nhập Đại Liêu chứ không phải Liêu Đông Vương, cho nên thám tử không thể tự động đổi trận doanh mà phải chờ mệnh lệnh cấp trên.

Đại Tống thì lúc Liêu Đông lập quốc vẫn cho đó là chuyện thảo nguyên, không liên quan đến Quan nội trung nguyên.

Đối thủ thực tế trong tiềm thức của họ vẫn là Đại Liêu.

Các lão đại của Đại Tống chưa ý thức được mức độ nguy hiểm của Liêu Đông để nhân cơ hội này cài cắm mật thám thì Liêu Đông đã thành hình.

Ngô Khảo Tước lả ai? Là trùm Cẩm Y Vệ chi nhánh Đại Tống cho nên ý thức về gián điệp và phản gián của hắn cực mạnh, có thể nói mạnh hơn nhiều Ngô Khảo Ký. Vì Ký chỉ là lãnh đạo mang tính vĩ mô, còn nắm trong tay, lăn lộn cùng Cẩm Y Vệ là Tước. Cho nên bản năng mật vụ của Tước là tốt đẹp.

Việc đầu tiên khi nắm Liêu Đông không phải tổ kiến quân đội, chính trị , xã hội. Mấy thứ này nhị ca của Tước bày sẵn mâm chờ hắn lao vào ăn rồi.

Việc đầu tiên và cũng là trọng điểm chiếu cố mà Tước làm đó là thành lập Bắc Ty - Thám Mã Quân Ty. Hệ thống tương đương Cẩm Y Vên ở Tân Bình Lộ Bố Chính.

Bắc Ty nòng cốt là một số Nam Ty người đã quen việc, số còn lại là mộ đám nghiện ngập đã hàng Ngô Khảo Ký từ thời đầu.

Bắc Ty có hai nhiệm vụ chính, thâm nhập mọi tầng lớp bộ lạc Liêu Đông, theo rõi toàn bộ quan viên. Nhiệm vụ thứ hai đó là thám báo chiến trường. Từ đây duy nhất trên thế giới này tại Liêu Đông có một lực lượng riêng biệt chuyên làm thám báo cho quân đội trên chiến trường, họat động độc lập quân bộ.

Kể từ đây bất kỳ hành động gặp gỡ giao dịch cùng người Tống của các vị quan viên ở Liêu Đông đều được đưa vào phòng tối, dùng thuốc phiện tra xét. Không có tội thì thả ra, cũng không phải quá nhục hình gì cho nên Liên Đông Vương bù đắp một chút cũng không gây nên oán thán gì.

Trong quá trình này tìm được một vài con cá lớn của Đại Tống đã cài vào Đại Liêu nay lại lăm lộn Liêu Đông.

Dĩ nhiên vạn ác thuốc phiện sẽ bến những tên cứng cổ này thành mềm nhũn và quay sang phục vụ Bắc Ty.

Cứ như vậy tám tháng dừng quân ơ bên ngoài Trường thành cũng là tám tháng thanh tẩy mật thám Đại Tống lác đác trong quân.

Từ một tên bị phát hiện sẽ lần ra được nhiều mối khác, thậm chí Ngô Khảo Tước còn có bản danh sách mật thám Đại Tống đang ẩn núp dưới trướng Gia Luật Hồng Cơ và Gia Luật Tuấn.

Bỏ qua không nói nữa , bàn tay có ngón ngắn ngón dài, dĩ nhiên dù Bắc Ty có mạnh hơn vẫn có cá lọt lưới, trong quân Liêu Đông chắc chắn vẫn có mật thám của Đại Liêu và Đại Tống, nhưng bọn này không thể là quan chức cấp cao Liêu Đông mà chỉ là tiểu binh.

Muốn thăng cấp lên Bách Phu Trưởng ơ Liêu Đông ngoài việc được Đạo Vương phê chuẩn còn phải được thông qua một lần thẩm vấn của Bắc Ty. Đây là thiết luật Liêu Đông không kẻ nào được vi phạm.

Cho nên về phần mật thám hai bên Đại Tống và Liêu Đông đã và đang ở thế hoà.

Nhưng Tước chiếm ưu thế so với Đại Tống vì hắn là thiên tài quân sự, có thể liệu tiên cơ bố cục người khác trong lòng bàn tay.

Quách Quỳ cũng rất mạnh nhưng chưa đủ.

Lại nói về Trịnh gia bị diệt ngày thứ hai Ngô Khảo Tước đã biết, hắn chỉ chẹp chẹp miệng không nói câu nào sau đó tìm gặp Ngô Khảo Tích , Hô Luân Bối Đa bàn bạc một hồi.

Chính xác Ngô Khảo Tước là tự mình cho diệt Trịnh Gia để Trịnh gia ve sầu thoát xác. Nhưng Đại Tống có kẻ làm giúp thì còn gì bằng.

Nhưng nếu Đại Tống người làm hẳn phải có thâm ý.

Thâm ý gì thì Ngô Khảo Tước ngồi mấy giây đã nghĩ ra được, đây là muốn Ngô Khảo Tước hắn phát điên mà liều chết dồn toàn lực đục thủng phòng tuyến của Quách Quỳ, sau đó cho nổ đê dìm chết Biện Kinh người.

Nhưng làm như vậy Đại Tống có lợi gì?

Ngô Khảo Tước dám nghĩ kế dìm Biện Kinh dọa Tống chẳng nhẽ hắn không nghĩ đến Tống cũng có thể nổ đê phía Bắc dìm lại thiết kỵ Liêu Đông? Đơn giản Hoàng Hà như một thanh kiếm hai lưỡi, hai bên bờ nó đều có thể đả thương vậy.

Cái kế trẻ con này của người Tống Ngô Khảo Tước hắn đã nhìn thấu từ lâu lâu lâu lắm rồi.

Từ khi Quách Quỳ lập phòng tuyến bờ Bắc sông Hoàng Hà thì hắn đã đoán ra lão đầu này muốn đồng vu quy tận cùng Liêu Đông Vương hắn. Chẳng qua Thiết kỵ Liêu Đông tới lui như gió, nếu doanh của Liêu Đông không đóng gần bờ sông thì có cho vỡ đê cũng chỉ có Quách Quỳ cùng quân của hắn chết một mình mà thôi.

Các bạn nghĩ cầm mười vạn thiết kỵ đánh cùng hai mươi vạn bộ binh Đại Tống có nghĩa là ba mươi vạn người, ba trăm ngàn người lao vào một chỗ bem nhau, Thưa rằng không phải vậy.

Không có chiến trường nào đủ để chừng ấy quân đánh nhau, và cũng không có soái nào dám mạo hiệm đem chừng ấy quân lao vào nhau chiến, vì một chiến trường như vậy rất khó điều quân, rất khó trưởng khống toàn cục. Loại quy mô chiến ấy chỉ diễn ra khi một phe không còn lối thoát chơi bài liều mạng mới xảy đến.

Lúc này đối chiến ở bên sông Hoàng Hà là đánh điểm.

Tức là hai bên rình nhau tổ chức tập kích các điểm lỏng lẻo của đối phương, mỗi lần xuất chiến chỉ một vạn trên dưới, nhiều nhất hai vạn.

Thường là kỵ binh của Liêu Đông khiêu khích hoặc tập kích.

An Dương quá xa bờ sông, nếu không dụ toàn quân Liêu Đông hạ trại gần Hoàng Hà thì không thể nào thực hiện kế sách đồng vu quy tận triệt để giết Liêu Đông Vương cùng đánh tan Liêu Đông quân.

Cho nên chọc giận Liêu Đông Vương để hắn mất đi ý chí, đem toàn bộ quân đội ồ ạt tấn công phòng tuyến bờ bắc sông Hoàng Hà là bắt buộc.

Diệt Trịnh gia gửi đầu người, gửi thư châm chọc là nguyên nhân này.

Sự việc sau đó liên quan đến Tô Thức, Quách Quỳ cùng đám người tàn sát Trịnh gia, dĩ nhiên chuyện này Ngô Khảo Tước không biết. Hắn chỉ cần đoán được ý đồ của đối phương là đủ.

Thật ra cái ý đồ của Quách Quỳ không mưu mà hợp cùng Ngô Khảo Tước, Ngô Khảo Tước cúng muốn dìm chết quân Quách Quỳ, hắn cũng muốn tạo cơ hội cho Quách Quỳ nổ đê tự tay bóp…. Quân Đại Tống vậy.

Đây cũng là một cự đại âm mưu của Ngô Khảo Tước, hắn nói vơi Ngô Khảo Ký , Ngô Khảo Tích rằng bước cuối cùng của hắn là nổ đê bờ nam nước nhấn chìm Biện Kinh. Không giả nhưng không phải bước sau cùng.

Ngô Khảo Tước lộ ra ý đồ nổ đê dìm Biện Kinh ép Đại Tống rời kinh hoặc chấm nhận ưu sách của Liêu Đông. Nhưng đồng thời hắn cũng ám chỉ cho Quách Quỳ biết một phương pháp diệt Liêu Đông. Đó là nổ bờ bắc đồng vu quy tận. Đại Tống có thể khôi phục nhưng Liêu Đông không, từ đó Đại Tống sẽ dành chiến thắng trung cuộc.

Ngô Khảo Tước không những trên tài Quách Quỳ mà hắn còn nắm được tâm lý của vị này lão tướng. Mất đi Thái Nguyên, bị Ngô Khảo Tước xoay mòng mòng ở Hà Bắc, sau đó mất đi Hà Bắc, vị này đã hận Ngô Khảo Tước đến xương tủy. Quách Quỳ nếu không giết Ngô Khảo Tước thì hắn muôn đời sẽ mang danh ô nhục, và sẽ trở thành vạn năm tội nhân của dân tộc Hoa Hạ. Cho nên Quách Quỳ quyết chết, quyết mang theo Liêu Đông Vương đầu quân cho anh Diêm Văn Vương.

Kể từ đó Quách Quỳ có chết nhưng thanh danh vẫn giữ muôn đời sau, thậm chí thanh danh chói lọi, vì dân tộc xả thân đánh bại Liêu Đông, giúp Đại Tống thu phục Hà Bắc, thậm chí Yên Vân, thậm chí mở mang bờ cõi ra vùng tái ngoại Liêu Đông.

Nắm được tâm lý này cho nên Ngô Khảo Tước hắn nắm toàn cục.

Nói chung Quách Quỳ rất thảm, rất đáng thương.

Trở lại sự việc cách đây gần hai tháng.

“ Tam đệ, tam đệ … tín sứ Đại Tống đến rồi” Ngô Khảo Tích vội vàng tiến vào lều trướng của Ngô Khảo Tước thông báo.

“ Đến rồi? Mẹ kiếp Trịnh gia đã bị diệt gần 40 ngày giờ mới tới… chờ lâu quá” Ngô Khảo Tước chuẩn bị một chút tinh thần trước vở diễn lớn.

“ Có gì đâu, thằng khốn họ Quách cho bi mật đóng thêm bè gỗ, lại chờ thêm một đợt mưa lớn nước dâng mà thôi” Ngô Khảo Tích cười cười.

Sự việc tiếp diễn sau đó ai cũng biết.

Tước quỳ trong mưa ôm hai cái hòm gỗ gào khóc… trong đầu thì nghĩ… “ Mẹ kiếp tìm cái đầu người cũng nên cẩn thận một chút chứ, gương mặt có mấy phần giống Tú Tú ướp vôi quả thực không phân biệt nhưng mà nút ruổi ở tai đâu? Tống gà… xem anh diễn”

Màn tiếp theo “ Đại ca ta chuẩn bị bạt đao chém sứ giả, mau lao lên ngăn lại.. Ủa sao chậm vậy… trượt chân một cái chậm lại một nhịp… đại ca thân thủ…. Hơi rùa”

Ngô Khảo Tích “ Giả thôi mà cần gì vận dụng toàn lực vậy, mẹ kiếp ngươi biết rằng thân thủ rất ngươi rất nhanh không”

Tích vừa ôm Tươc vừa gào thét trong lòng.

Đến đoạn sứ thần Đại Tống bị Ngô Khảo Tước vụt cho bung bét da lưng thì Hô Luân Bối Đa bên kia run lên một hồi, lão sắp bị đánh rồi, tuy biết trước vẫn khó tránh sợ hãi.

“ Đến đi…” Hô Luân Bối Đa cắn răng vì tương lai của mấy đứa con, vì gia tộc hi sinh. Vì diễn giống thật lão sẽ không chơi độn giáp bên trong người, phải quần áo rách bươm da thịt rỉ máu mới thực sự lừa được người.

Cũng may ta da dày thịt béo. Hô Luân Bối Đa cắn răng.

Lại một hoạt cảnh khác… “ Đại Vương ra tay cho chuẩn, mạng lão còn hay không ở giây này” Hô Luân Bối Đa giơ đao lên tự vẫn….

Choeng.

Đại vương đao vẫn là nhất tuyệt, nhanh, tinh, chuẩn, độc….





Đại Việt chuyển mình sang một trang sử mới. Ông trùm trọng sinh về triều đại nhà Lý, bình đình nội loạn, mang gươm đi mở cõi, khai cương khuếch thổ, viết nên kỳ tích huy hoàng của dân tộc con rồng cháu tiên. Mời xem