Luật Sư Cố - Cô Có Phải Hồ Ly

Chương 7: Áp lực



Mẫu xe H-Futurous sau sự cố kỹ thuật nghiêm trọng trên cao tốc Vành Đai 3 đang thu hút sự quan tâm của dư luận và được đưa tin rộng rãi trên các phương tiện truyền thông. Cảm xúc tiêu cực dành cho thương hiệu Hirano và xuất sứ Nhật Bản đang gia tăng, khiến nhiều người kêu gọi chính phủ xem xét việc hạn chế xe điện Hirano tại thị trường trong nước.

_

Nhà máy sản xuất xe điện Hirano, chi nhánh Bắc Kinh.

Nằm giữa trung tâm của nhà máy sản xuất mẫu xe H-Futurous, khu vực thử nghiệm trở nên náo nhiệt và căng thẳng hơn bao giờ hết. Không gian rộng lớn thường vang lên tiếng máy móc và dây chuyền liên tục của quá trình sản xuất, giờ đây trở thành hiện trường của một cuộc điều tra kỹ lưỡng.

Bên trong phòng kiểm tra, một nhóm kỹ sư đang dồn sức vào việc kiểm tra hệ thống điện và vi điều khiển. Những dòng mã chạy liên tục trên màn hình, ánh sáng xanh lam làm rõ từng ký tự và dấu chấm phẩy. Đôi khi, họ nheo mắt lại, tìm kiếm một lỗi nhỏ nào đó trong hàng ngàn dòng mã.

Cạnh đó, bộ phận thiết kế đứng xung quanh chiếc xe, với các bản vẽ và mô phỏng 3D trên máy tính xách tay. Họ cẩn thận so sánh từng đường cong, từng chi tiết trên mẫu xe với bản thiết kế gốc, đồng thời thảo luận với bộ phận sản xuất để đảm bảo không có sự khác biệt nào.

Tiết tấu công việc tại bộ phận kiểm tra chất lượng cũng không kém phần sôi động. Dưới ánh đèn LED, họ không bỏ sót bất kỳ chi tiết nào, từ bề mặt sơn cho đến từng con ốc. Mọi người đều đang cống hiến hết mình, chia sẻ thông tin và kiểm nghiệm mọi giả thuyết.

Tất cả đều hiểu rằng việc tìm ra nguyên nhân sự cố không chỉ liên quan đến danh tiếng của H-Futurous, mà còn liên quan đến sự an toàn của hàng triệu người sử dụng mẫu xe này trên khắp Trung Quốc.

_

Tòa nhà chi nhánh công ty xe điện Hirano, Bắc Kinh.

Phòng làm việc rộng lớn của Jo Hirano nằm ở góc cuối phòng. Trên bàn làm việc, điện thoại liên tục reo vang, màn hình máy tính đang mở một số báo cáo về tình hình tài chính của công ty.

Jo ngồi sau chiếc bàn làm việc, đầu óc mệt mỏi và áp lực nặng nề.

Mở tivi, tiết mục tin tức đang bàn luận về vụ tai nạn. Những lời chỉ trích và yêu cầu giải thích từ dư luận đổ về như một cơn bão. Anh cảm nhận sự áp đặt và phản ứng tiêu cực từ dư luận, họ yêu cầu anh phải đối mặt và làm sáng tỏ mọi thứ.

Báo cáo tài chính trên màn hình máy tính cho thấy doanh số giảm sút, cổ phiếu của công ty đang sụt giảm mạnh. Những cảnh báo từ nhóm tài chính và các nhà đầu tư gửi về khiến anh cảm thấy ngạt thở.

Anh đứng lên, đi tới góc phòng nơi có bức tranh của gia đình và người thân. Anh tự trách mình đã không giám sát chặt chẽ hơn, để mọi chuyện trở nên tồi tệ như vậy.

Một cuộc họp khẩn với các đối tác và nhà cung cấp trước đó không tốt lắm. Mối quan hệ kinh doanh giờ đây trở nên căng thẳng, cần phải tái lập niềm tin.

Tương lai dài hạn của công ty và danh tiếng mà hàng ngàn người đã xây dựng suốt nhiều năm nay đang bị đặt dưới dấu chấm hỏi. Jo Hirano, một lần nữa, nhìn ra cửa sổ, cảm nhận sự lo lắng về tương lai. Anh biết rằng, giờ đây, mỗi quyết định của anh sẽ ảnh hưởng tới danh tiếng của công ty và tất cả những người liên quan.

Mặt trời đã lặn, ánh đèn đường phố Vương Phủ Tỉnh bắt đầu lung linh, tiếng ồn ào từ những hàng quán bắt đầu vang lên.

Trong bầu không khí nhộn nhịp đó, Jo Hirano bước chân vào con phố mà anh đã từng nhiều lần lái xe đi qua nhưng chưa bao giờ dừng lại. Anh muốn tìm đến đây để giải tỏa chút căng thẳng, sau cuộc điện thoại quở trách vừa rồi từ chủ tịch.

Cùng với chiếc áo vest gấp gọn trong tay, anh mặc sơ mi trắng và quần khaki giản dị, đi một mình không cần vệ sĩ, tránh sự chú ý từ mọi người. Đôi mắt của anh lướt qua từng hàng nướng, tìm kiếm món xiên thịt mà anh từng muốn thử vào hôm đi với Vương Lực Hoành.

Con phố rộng lớn, anh đi mãi mà chẳng tìm thấy quầy xiên nướng hôm đó.

Đi ngang qua một tiệm bán súp gà cay Hắc Long Giang, anh nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc mà gần đây thường nhung nhớ. Chẳng hiểu vì sao, nhìn thấy bóng dáng của cô, áp lực cả ngày hôm nay phần nào tạm bị đè nén.

"Cố Từ Hàm, cô ấy cũng thích ăn ở những nơi thế này sao?" Jo Hirano nghĩ thầm.

Cố Từ Hàm không nhìn ngó xung quanh, chỉ tập trung đọc cuốn sách trên tay, chờ nhân viên gọi tên. Trước đó cô đã đặt món và thanh toán, nhưng do tiệm quá đông nên khi đến đây nhân viên cáo lỗi xin cô chờ một lát.

Jo Hirano bước đến gần, cúi đầu lịch sự chào:

"Cố tiểu thư, chào cô."



Cố Từ Hàm hạ cuốn sách trong tay xuống, nhìn lên người đàn ông đang ở trước mặt. Anh ta cao chừng 1 mét 9.

Cố Từ Hàm cúi đầu đáp lại: "Chào anh, Jo."

Bảo cô phải nói gì bây giờ, hai người đâu thân thiết đến vậy.

Mặc dù khung cảnh xung quanh ồn ào, nhưng khoảng cách giữa hai người vô cùng trống trải, ngượng ngập.

Cố Từ Hàm biết rõ gần đây Jo Hirano gặp nhiều áp lực. Anh chàng này cũng không tệ, là người có trách nhiệm. Chính vì có trách nhiệm, coi trọng mọi thứ nên mới áp lực nhiều đến vậy.

Cố Từ Hàm không thật sự muốn an ủi ai hay trò truyện với ai lúc này, nhưng Jo Hirano đã đứng ở trước mặt rồi, coi như hỏi thăm vài câu cũng không phải ý tồi:

"Tôi có xem tin tức. Xem ra anh đang có nhiều vấn đề cần giải quyết."

Jo Hirano bỗng dưng yên lặng chẳng nói gì, anh nhìn Cố Từ Hàm một cách thẫn thờ.

Cố Từ Hàm cảm thấy kỳ lạ, anh ta không đáp lại thì thôi còn đứng đó nhìn cô trơ trẽn.

"Có món nào ngon ở đây không, Cố tiểu thư? Hôm nay tôi mời nhé?" Jo Hirano nói.

Những người làm tới chức tổng giám đốc quả nhiên không bình thường. Hoặc có thể anh ta đang bị áp lực đè nặng nên tâm lý không ổn định. Cố Từ Hàm nghĩ trong đầu một lát rồi đáp:

"Tôi đã đặt món rồi, đang đứng chờ lấy súp. Nếu anh ăn được cay thì quán súp gà Hắc Long Giang này cũng không tệ."

Jo Hirano có vẻ hụt hẫng: "À... nếu vậy cô có muốn đi dạo phố một lát không?"

Cố Từ Hàm lập tức từ chối: "Hôm nay tôi có việc, lấy đồ ăn xong cũng phải về sớm."

Jo Hirano chờ đợi cô nói thêm câu "Để lần sau nhé", nhưng cô chẳng nói thêm gì nữa.

Jo Hirano thở dài, có chút buồn bã. Anh không cản trở cô nữa, cúi đầu chào tạm biệt rồi rời đi.

Nhìn bóng lưng của Jo Hirano, Cố Từ Hàm cảm thấy vừa rồi mình có chút vô tâm. Jo Hirano cũng không giống những người giàu có kiêu ngạo cô từng gặp. Có phải cô đã hơi phũ phàng?

Nghĩ lại, dù sao đây cũng không phải chuyện tới lượt cô quan tâm. Cô cũng không phải kiểu người thích lo chuyện bao đồng như Châu Đông Vũ, tránh xa những người thuộc tầng lớp thượng lưu như Jo Hirano thì càng tốt.

Đèn đường sáng tỏ, đường phố sầm uất nhộn nhịp, nhưng lòng anh và cô đều trống trải.

Cuối cùng anh cũng tìm thấy quầy hàng mình muốn. Bà chủ quán đứng sau quầy, tay nhanh nhẹn quay từng xiên thịt trên bếp than hồng. Mùi thịt nướng lan tỏa, kích thích giác quan của mọi người đi qua.

"Cho tôi một xiên bà chủ." Jo Hirano nói, cố gắng giấu đi sự hồi hộp trong giọng nói của mình.

Bà chủ gật đầu, sau đó chọn một xiên thịt đã nướng chín tới và đưa cho anh.

Jo nhẹ nhàng đưa xiên thịt lên mũi, cảm nhận sự hòa lẫn thú vị giữa mùi thịt nướng trên khói than và gia vị đậm đà. Anh thận trọng cắn một miếng nhỏ, nếm thử. Một hương vị độc đáo lan toả trong miệng, mạnh mẽ, cay nồng, thơm lừng.

Anh nhìn bà lão và nói: "Cái này thực sự rất ngon."

Bà lão cười, "Có vị lạ, phải không? Khá là khác với những gì cậu thường ăn, đúng không?"

Nhìn dáng vẻ lịch lãm của anh, bà chủ đoán được anh là người giàu có, sang trọng, khác hẳn với những người giản dị ở đây, dù anh đang cố gắng tỏ ra thật giản dị.



Jo gật đầu: "Đúng vậy. Cảm ơn bà chủ. Đôi khi, chúng ta cần thử nghiệm một chút để hiểu rằng cuộc sống không chỉ có những áp lực mà còn nhiều điều thú vị khác."

Bà chủ quầy mỉm cười và nói: "Cuộc sống luôn có những điều nhỏ nhặt thú vị, phải không?"

Jo Hirano mỉm cười gật gật đầu. Anh cảm thấy lòng nhẹ nhàng hơn, như thể việc thử nghiệm món ăn mới này đã giúp anh tạm thời quên đi những lo âu, áp lực trong công việc. Jo rời khỏi quầy hàng, tiếp tục bước đi trên con phố, với lồng ngực nhẹ nhõm và tâm trạng sảng khoái hơn.

_

Theo cơ quan điều tra, sáng hôm xảy ra vụ tai nạn trên cao tốc Vành Đai 3, một nhóm tin tặc, tự xưng là "Long Ẩn", đã bắt đầu một cuộc tấn công mạnh mẽ vào hệ thống điều khiển của xe H-Futorous - một mẫu xe điện hạng sang với công nghệ lái tự động tân tiến. Nhằm hạ bệ danh tiếng của hãng xe Nhật tại Trung Quốc.

Hệ thống lái tự động mất kiểm soát, xe di chuyển một cách bất thường, quẹo lạc lối và lao nhanh vượt tốc độ cho phép. Rất may, hầu hết các tài xế đã kịp thời phản ứng, chuyển sang lái thủ công và ngăn chặn tai nạn. Đáng tiếc cho tài xế ở Vành Đai 3 hôm đó, do không kịp thời phản ứng, tâm lý hoảng loạn do đang lái xe với tốc độ cao, chiếc xe đã lao thẳng xuống cầu.

Trên mạng xã hội và diễn đàn công nghệ, nhóm tin tặc Long Ẩn đã đăng tải thông điệp của họ. Muốn thách thức nhà sản xuất và cho cả thế giới biết rằng hệ thống bảo mật của H-Futorous không đủ mạnh mẽ để chống lại những kẻ muốn xâm nhập.

"Tin tưởng hoàn toàn vào công nghệ là sai lầm." Một dòng trạng thái trên trang cá nhân của nhóm tin tặc viết. Họ chứng minh rằng, dù có bao nhiêu công nghệ tiên tiến đi nữa, vẫn cần phải đảm bảo an toàn và bảo mật tối đa cho các công nghệ tự động lái.

Cảnh sát mạng và các chuyên gia an ninh đã vào cuộc, nhằm truy tìm và ngăn chặn nhóm tin tặc trước khi họ tạo ra thêm nhiều hậu quả nghiêm trọng hơn.

_

Trong không gian rộng lớn của trung tâm hội nghị, trước hàng trăm phóng viên và máy quay, ánh sáng màu trắng từ các đèn sân khấu chiếu thẳng vào bục.

Tất cả đều hướng về một người đàn ông giữa sân khấu - Jo Hirano. Vị giám đốc điều hành trẻ tuổi hôm nay mặc bộ vest lịch sự, khuôn mặt của anh thể hiện sự nghiêm túc và trách nhiệm:

"Chúng tôi ở đây hôm nay để thừa nhận một sai sót không thể tha thứ của H-Futurous."

Giọng anh chắc chắn nhưng cũng mang theo một chút buồn bã."Chúng tôi đã nhận ra rằng hệ thống bảo mật của dòng xe H-Futurous không đạt đến tiêu chuẩn đã đặt ra. Điều này đã tạo ra một rủi ro tiềm ẩn, không chỉ đối với khách hàng mà còn đối với mọi người tham gia giao thông."

Màn hình sau lưng Jo Hirano hiển thị hình ảnh của dòng xe H-Futurous, đồng thời cũng xuất hiện những con số thống kê về số lượng xe đã được bán ra và những vụ tai nạn liên quan.

Anh tiếp tục: "Với trách nhiệm là một công ty tiên phong hàng đầu, chúng tôi quyết định thu hồi toàn bộ xe H-Futurous. Đối với những khách hàng đã mua xe, chúng tôi sẽ đền bù hoàn toàn mọi thiệt hại, cả về tài chính lẫn tinh thần."

Jo Hirano ngừng lại một chút, như muốn nhấn mạnh điều anh sắp nói: "Đối với những khách hàng đã đặt hàng nhưng chưa nhận xe, chúng tôi sẽ hoàn trả 100% số tiền cọc và tặng thêm một khoản tiền mặt như lời xin lỗi. Chúng tôi nhận trách nhiệm hoàn toàn về việc này và sẽ không ngừng nỗ lực để khắc phục, đồng thời xây dựng lại niềm tin từ quý khách hàng."

Khi Jo Hirano kết thúc, không gian im lặng, chỉ có tiếng rì rào của máy ảnh và bút ghi chú. Phóng viên và khán giả đều nhận thấy sự thành thật và trách nhiệm từ lời nói của vị giám đốc điều hành trẻ.

Tại các quán cà phê, văn phòng và các diễn đàn trực tuyến, cuộc tranh luận về vụ việc Hirano và xe H-Futurous đã trở nên sôi động và gay gắt hơn bao giờ hết.

Một nhóm người lên tiếng bảo vệ Hirano. Họ cho rằng, việc công ty nhanh chóng chấp nhận trách nhiệm và đền bù, thậm chí còn trước khi có kết quả chính thức từ cuộc điều tra, đã thể hiện rõ ràng tinh thần trách nhiệm cao độ.

Một bình luận trên một diễn đàn nổi tiếng nói: "Trong một thế giới mà nhiều công ty cố tình né tránh trách nhiệm, Hirano đã đứng lên và thừa nhận sai sót của mình. Dù nhóm tin tặc Long Ẩn là nguyên nhân trực tiếp gây ra tai nạn, công ty Hirano gián tiếp vẫn có một phần lỗi, họ vẫn chủ động đối diện và sửa sai. Họ xứng đáng có cơ hội thứ hai."

Tuy nhiên, một nhóm khác lại rất phẫn nộ, không chấp nhận bất cứ lý do nào. Đối với họ, vụ việc này không chỉ là vấn đề về sự cố kỹ thuật, mà còn liên quan đến tính mạng con người.

Một người dùng trên mạng xã hội viết: "Không có lời xin lỗi nào có thể đền đáp cho những người đã mất. Hirano đã thất bại trong việc bảo vệ sự an toàn của khách hàng và xã hội. Họ nên bị đình chỉ giấy phép kinh doanh và rời khỏi Trung Quốc."

Trong khi nhiều người cảm thấy rằng việc Hirano nhanh chóng thừa nhận lỗi và đền bù là một bước đi đúng đắn, thì có người cho rằng điều này chỉ là một chiến dịch PR. Một số khác thậm chí còn nghi ngờ rằng Hirano có thể đã biết về các lỗ hổng bảo mật trước đó. Dù sao đi nữa, một điều rõ ràng là sự kiện này đã tạo ra một làn sóng tranh cãi lớn, và thách thức lớn nhất mà Hirano đang phải đối diện không chỉ là khắc phục hậu quả kỹ thuật, mà còn là tái lập niềm tin trong lòng công chúng.

Công ty Hirano bị thua lỗ nặng nhất trong lịch sử tài chính từ khi hình thành, dù đã được bảo hiểm chi trả phần lớn, nhưng công ty vẫn lỗ hơn bảy tỷ nhân dân tệ (hơn 24 nghìn tỷ đồng) cho vụ thu hồi hàng triệu xe điện hạng sang H-Futurous và đền bù đến hàng triệu khách hàng. Công ty bảo hiểm của Hirano cũng đang báo cáo thua lỗ nặng nhất trong lịch sử 15 năm trở lại đây từ lần khủng hoảng kinh tế vào 2008.

Chủ tịch Hirohito gọi ngay cậu quý tử về Tokyo, phong ba bão táp ở ngoài vừa dứt, sóng gió gia đình lại bắt đầu...