Kế Hoạch Dụ Ngọt Hầu Bao Nam Chính Hằng Ngày

Chương 8: San Sẻ Việc Nhà



Hân Nghiên ngơ ngác tỉnh dậy trong căn phòng xa lạ. Cả cơ thể vẫn còn chìm trong sự mệt mỏi vì dư âm cuộc vận động kịch liệt đêm qua. Lần đầu tiên cô được trải nghiệm bản năng thú tính của một người đàn ông, đặc biệt là người đó được tác giả đặt cách thành nam chính vạn người mê, bảy lần trong một đêm là chuyện hết sức bình thường.

May mắn Vĩ Tịnh cũng xem như còn chút lương tâm với cô vợ nhỏ Hân Nghiên này. Sau khi lấy đi lần đầu tiên của cô, anh chỉ xin thêm đúng một lần và kéo dài hơn một tiếng rưỡi cho tới thời điểm cô gần như ngất xỉu thì anh mới chịu lấp đầy bên trong cô.

“Thể lực em yếu quá, cần phải tập luyện thêm đó vợ.” Anh thầm thì bên tai cô, bàn tay vẫn nhu thuận giúp cô lau người.

“Ưm…” Cô ậm ừ vài tiếng, kịp nhớ rằng phải lấy lòng anh chồng lắm tiền trước khi ngất đi: “Là do chồng em khỏe mạnh quá làm em không chịu nổi.”

Hiện tại tỉnh dậy, toàn thân Hân Nghiên nằm rạp trên giường, chẳng thể nhấc lên nổi một tấc nào. Nghĩ đi nghĩ lại, cô quyết định lười biếng thêm một chút, có gì cứ đổ lỗi cho Vĩ Tịnh. Vừa nhớ tới anh thì hình ảnh cơ bắp và vẻ đẹp trai kia không khỏi khiến tim cô đập nhanh.

Hân Nghiên nhìn sang khoảng trống bên cạnh đã lạnh ngắt từ bao giờ chứng tỏ Vĩ Tịnh rời giường khá lâu. Dù vậy mùi hương nam tính vẫn lưu lại thật dễ dàng mê hoặc người khác. Cô quyết định sau này giàu sang, nếu nam chính có bị bỏ rơi thì cô sẽ thu anh về làm nam nhân bên cạnh.

Sau khi tắm rửa, Hân Nghiên bước ra khỏi phòng ngủ và vươn vai hít một hơi sảng khoái. Cách đó không xa, có một phần đồ ăn sáng đã được Vĩ Tịnh chuẩn bị sẵn cho Hân Nghiên. Cô chỉ cần hâm lại nước dùng và đổ vào là có thể xử lý xong một bữa trong ngày hôm nay.

Người chồng này không những đẹp trai lại còn chu đáo!

Hân Nghiên vốn chẳng phải là cô tiểu thư Hân Nghiên nguyên chủ ăn sung mặc sướng, mà ở thế giới trước, cô chỉ là một kẻ ráng kiếm cho được vài đồng sống lay lắt qua ngày với ý nghĩ đổi đời nhờ việc nâng cao kiến thức. Vì thế chẳng có gì là quá mức nặng nề khi cô chủ động dọn dẹp căn nhà mái ấm mới này của mình.

Hân Nghiên biết trong tương lai Ninh gia sẽ vực dậy một lần nữa và còn lớn mạnh hơn trước. Nhưng với căn hộ nhỏ này, cô nghĩ có lẽ hiện tại Ninh gia cũng không khá khẩm gì mấy. Cô thân là vợ của nam chính thì sẽ cùng anh san sẻ thêm công việc nhà, sau đó cốt yếu là lấy thêm độ hảo cảm.

Hân Nghiên dọn dẹp xong khu vực bếp thì bắt đầu nhìn quanh phòng khách. Vĩ Tịnh có lẽ thích những thứ tối giản nên chẳng trang trí gì quá nhiều, thậm chí dường như đây là đồ vật sẵn có và anh đã tận dụng chúng.



Vì đã có sẵn sự chuẩn bị, Hân Nghiên vui vẻ đưa thước lên bắt đầu đo lường và đánh dấu, sau đó lại cầm cây búa chắc tay nện vào cây đinh. May mắn xung quanh người dân đều đã đi làm nên cô chẳng vướng phải tội làm phiền giờ giấc nghỉ ngơi của người khác. Vì thế, cô càng ra sức mạnh mẽ và dứt khoát hơn. Thời điểm mọi chuyện xong xuôi thì cũng đã tới chiều, cô quyết định dọn dẹp sạch sẽ tàn dư và đi vào nhà tắm.

Vĩ Tịnh lần đầu tiên cưới vợ, cũng như bao người khác học cách trốn việc.

“Chủ tịch, ngài thật sự tan làm sao?” Thư ký Trịnh chẳng có chút cảm xúc nào với bộ dáng háo hức của Vĩ Tịnh, dù sao đây là thứ nên xuất hiện ở một người đàn ông vừa có vợ.

Vĩ Tịnh cầm lấy cặp táp, bước ngang qua cậu thư ký đắc lực, cũng không quên vỗ vào vai cậu ta mà nói:

“Dù sao công ty cũng đang tuột dốc không có dự án gì nhiều nên nghỉ ngơi sớm đi thư ký Trịnh. Tôi đi trước đây.”

Nghe Vĩ Tịnh nói thế, thư ký Trịnh chỉ biết thở dài rồi cúi người chào tạm biệt, sau đó cũng dọn dẹp đồ mà trở về nhà.

Ngày thường, Vĩ Tịnh luôn là người ra về trễ. Nay anh lái xe ra khỏi công ty từ sớm không khỏi khiến cho nhân viên mở tròn mắt. Còn các đối thủ gần đó lại càng khẳng định doanh nghiệp Ninh đã chẳng còn gì để cứu vãn nên chủ tịch mới bỏ đi nhanh thế.

Vĩ Tịnh lái thẳng xe về nhà, tiện đường không quên mua một bó hoa tặng cho cô vợ mới cưới về. Nhớ lại bộ dáng yểu điệu hôm qua dưới thân mình, anh có chút khô cổ họng. Vốn dĩ bản thân là người biết cách kìm nén bản ngã và sự ham muốn trong người nhưng khi ấy anh lại để nó xâm chiếm lý trí. Dù vậy hình như anh chẳng có chút gì là hối hận, chỉ cảm thấy dần trở nên nghiện cô hơn.

Một giây sau, Vĩ Tịnh chợt nhớ về người đàn ông được mệnh danh là bạn trai cũ thân thương của Hân Nghiên. Anh chợt có chút ghen ghét khi nghĩ tới việc cô bất chấp mang danh tiếng xấu chỉ để ở bên hắn ta còn hơn là lấy anh, chứng tỏ mối quan hệ của hai người vô cùng da diết.

Để phòng hờ sừng có thể nhú lên trên đầu, Vĩ Tịnh sẽ âm thầm quan sát những mối quan hệ của Hân Nghiên sau khi kết hôn. Hình như anh bắt đầu bộc lộ bản tính chiếm hữu của mình rồi.