Hôn Nhân Trong Hận Thù: Anh Rể Nhầm Người Rồi

Chương 23



Hắn nghe cô quát vào mặt mình mà nổi đóa. Đứng lên tiến thẳng về phía cô, một phần vì rượu bắt đầu ngấm, một phần vì bực tức trong lòng. Hắn tiến tới áp chế cô vào chiếc bàn ăn phía sau. Dường như trong tâm hắn cô luôn là loại con gái như vậy, lẳиɠ ɭơ, dâʍ đãиɠ. Hắn lại lần nữa bóp lấy cằm cô mà lên tiếng chất vấn:

- Vậy mấy tên côn đồ kia là như thế nào, nếu không phải cô ăn mặc mát mẻ mà quyến rũ chúng thì chúng sẽ thèm để mắt đến cô sao?.

Bị hắn áp chết vào bàn khiến cô ngã ngửa thân mình ra phía sau, lại bị hắn gán thêm cho cái tội đi quyễn rũ mấy tên côn đồ kia. Cô như chết lặng tại chỗ, hắn gán tội cho cô vô căn cứ. Chẳng cần biết cô giải thích kiểu nào, hắn đã mặc định cô là con người lẳиɠ ɭơ, dâʍ đãиɠ, thì cô còn biết nói gì. Bỗng nhiên cô cất tiếng cười vang, ngồi thẳng dậy đưa cánh tay gạt bỏ đi bàn tay đang nắm cằm mình kia mà cười nói:
- Haha…,chính anh đã gắn cho tôi cái danh đấy thì tôi giải thích như thế nào được chứ.

Nghe thấy câu trả lời của cô hắn càng điên tiết hơn, đưa tay chỉ thẳng mặt cô mà gằng lên từng chữ.

- Được, nếu bản thân cô đã thèm khát đàn ông như vậy thì để tôi đây sẽ thỏa mãn cho cô.

Nói xong, hắn không chờ cho cô phản ứng lại mà đè hẳn cô xuống mặt bàn phía sau. Hắn kéo chiếc cà vạt trên cổ ra mà cột chặt hay tay cô ở trên đỉnh đầu, khiến cô không tài nào cử động được. Tiếp đến hắn liền cúi xuống mà áp môi mình lên môi cô. Nụ hôn rất sâu, hắn như muốn mυ"ŧ hết mật ngọt từ môi cô.

Cô chẳng kịp phản kháng, chỉ có thể cố gằng xoay đầu để cố né tránh nụ hôn từ hắn. Nhưng đâu như mơ, hắn đưa tay lên giữa cố định giờ mặt cô thẳng với hắn mà tiếp tục ngấu nghiến. Dường như với hắn là chưa đủ, bắt đầu đưa lưỡi luận động nhằm cạy cánh môi cô ra. Nhưng vất thành, khiến hắn khó chịu mà đưa tay bóp chặt lấy cằm cô nhằm khiến cô mở miệng.
Hắn bóp rất chặt, khiến cô đau quá cũng phải mở miệng. Nhân lúc cánh môi cô vừa hé, gắn không ngại ngần mà đưa thẳng chiếc lưỡi linh hoạt vào khoang miệng cô mà khuấy đảo.

Hắn dường như phát điên, không ngờ miệng cô lại ngọt như vậy khiến hắn càng hôn càng thích, càng hôn càng nghiện, không có cách nào thoát ra. Cô bị hắn cưỡng hôn mà vô lực, chỉ có thể ú ớ trong miệng mà không thể phát ra tiếng. Dường như hắn muốn nuốt trọn cô vào trong vậy, dưỡng khí ngày một ít đi, hai tay thì bị chói chặt. Cô chỉ còn cách đánh cả hai cánh tay về phía hắn, mong muốn hắn cho cô chút dưỡng khí mà hít thở.

Sau mười phút khuấy đảo trong miệng cô, hắn như cảm thấy không đủ. Hai tay bắt đầu trờn xuống phía chiếc cổ trắng ngần mà kéo chiếc áo choàng lỏng ra. Không yên phận, hắn lưu luyến rời đôi môi mền mại đã bị hắn hôn đến sưng đỏ lên mà di chuyển xuống cần cổ của cô.
Mỗi nơi trên cổ cô mà hắn đi qua liền để lại dấu vết đỏ chói. Cô khó chịu, mà cựa quậy dưới thân hắn. Miệng không ngừng mắng nhiếc.

- Tên điên, tên khốn nạn nhà anh, thả tôi ra…!.

Dưới sự la hét của cô hắn vẫn vậy, vẫn cứ cúi xuống chiếc cổ của cô mà cắи ʍút̼. Đột nhiên hắn đưa đầu luồn vào hai tay bị chói chặt của cô, để cô trụ vững trên vai hắn, mà đưa tay ra sau mông bế bổng cô lên tiến dần về phía phòng ngủ bên trong.