Đế Vương - Lê Văn Cương

Chương 26



- Vũ bệ hạ lần này tứ đệ của ta đã đắc tội với các vị. Nhưng mà Ngụy gia chúng ta cũng không đơn giản. Ngươi mới cảnh giới tiên thiên sơ kỳ, dùng khí thế có thể chèn ép được mấy vị tiên thiên cảnh cường giả của chúng ta. Nhưng ngươi có thể chèn ép được vị lão tổ của chúng ta, đã đạt đến cảnh giới võ tông hay không.

- Ngày hôm nay các ngươi làm tuyệt tình, vậy thì ngày sau lão tổ của chúng ta sẽ đích thân đến đây để thăm hỏi. Đến lúc đó hậu quả như thế nào Vũ bệ hạ đã nghĩ đến chưa.

Nghe đại hoàng tử của Thiên Minh Vương Triều nói vậy. Vũ Thành Minh lúc này nhìn về phía hắn, sau đó cười lớn. Rồi ông ta quay đầu về phía cánh gà của đại điện nói rằng:

- Đại ca có người đến uy hϊếp Vũ tộc chúng ta đây.

Vũ Thành Minh vừa nói vậy thì trong sự sững sờ của phần lớn người ở đây. Vũ Thành Quân hiện diện, khí thế võ tông trên người hắn được thả ra. Khiến cho cả đại điện đều lâm vào trong yên tĩnh.
Mấy vị tiên thiên cảnh cường giả dưới trướng Ngụy Bắc, đều không kịp phản kháng. Lần lượt bị Vũ Thành Quân đánh cho một quyền thổ huyết, khí tức đoạn tuyệt.

Đối mặt với sự khủng bố như thế này, thì Ngụy Bắc lúc này đã run rẩy trong lòng. Hai vị hoàng tử khác của Thiên Minh Vương Triều thì cũng đã có chút áp lực. Nhưng bọn họ vẫn không có nhiều sợ hãi. Dù sao họ tin rằng bản thân mình đến Thiên Lang Quốc là vì thiện chí. Vậy nên cho dù có đắc tội với vũ tộc, cũng tuyệt đối không đến mức bỏ mạng tại đây.

Quả nhiên sau khi gϊếŧ chết bốn vị tiên thiên cảnh cường giả dưới trướng Ngụy Bắc. Vũ Thành Quân lúc này hừ lạnh một tiếng, khí thế trên người hắn trùng kích vào người Ngụy Bắc. Tên này vậy mà lập tức phun ra một ngụm máu, va người vào một chiếc cột của đại điện bất tỉnh nhân sự.
Thấy hoàn cảnh này, tam hoàng tử của Thiên Minh Vương Triều vội vàng chạy đến. Sau khi kiểm tra phát hiện Ngụy Bắc chẳng qua chỉ bị phế đi tu vi, vẫn giữ được tính mạng, khiến hắn thở ra một hơi. Sau đó hắn chắp tay hướng về phía Vũ Thành Quân nói rằng:

- Đa tạ tiền bối không gϊếŧ.

Vũ Thành Quân nghe vậy thì cười nhạt sau đó nói rằng:

- Xem ra Thiên Minh Vương Triều các ngươi cũng không phải toàn kẻ ngu. Hiện giờ hãy mang tên đần này trở về, nói với lão tổ của các ngươi. Vũ tộc chúng ta rất không ưng ý với hành động của Thiên Minh Vương Triều lần này. Nếu có thể thì hắn hãy đến đây cùng ta nói chuyện một chút.

Tam hoàng tử của Thiên Minh Vương Triều nghe vậy, thì vội vàng chắp tay sau đó nói rằng:

- Vãn bối tuyệt đối sẽ chuyển lời của ngài cho lão tổ của chúng ta.
Vũ Thành Quân nghe vậy thì gật đầu, sau đó cũng không ngăn cản. Vậy là hai vị hoàng tử của Thiên Minh Vương Triều mang theo Ngụy Bắc bất tỉnh rời khỏi đây. Khi họ bước ra khỏi cung điện, phía bên ngoài đã là một giải máu tanh và xác chết lẫn lộn với nhau.

Gần 300 võ giả của tứ đại gia tộc và người Thiên Minh Vương Triều do Ngụy Bắc gọi đến đều đã bị gϊếŧ hết.

Bên ngoài võ giả của Thiên Lang quốc, đều xếp hàng ngay ngắn, tay chúng lăm lăm vũ khí nhìn họ chằm chằm.

Thấy cảnh này tam hoàng tử nhìn về phía đại hoàng tử một chút. Sau đó họ không nói gì rời khỏi đây.

Mà tại trong cung điện, Vũ Linh Nhạn lúc này như người mất hồn, quỳ rạp xuống đất. Tứ đại gia chủ thì run rẩy, quỷ ở phía sau không dám hé răng nửa lời.

Thấy điệu bộ của chúng như vậy, Vũ Thành Minh lúc này lên tiếng nói rằng:

- Văn Thành ngươi bây giờ đã là thái tử của Thiên Lang Quốc. Việc phản loạn này trong thời gian người chấp quyền, theo ngươi nên xử lý thế nào.

Vũ Văn Thành nghe vậy thì chắp tay với Vũ Thành Minh sau đó nói rằng:

- Bẩm phụ hoàng Thiên Lang Quốc chúng ta luật pháp uy nghiêm. Thành viên hoàng thất cho dù vi phạm, cũng phải xử theo luật pháp. Cho nên Linh Nhạn cho dù tuổi nhỏ, nhưng mắc vào tội lỗi quá lớn. Nhi thần đề nghị xử tử răn đe, đối với người của tứ đại gia tộc, vậy thì diệt cửu tộc làm gương.

Vũ Thành Minh nghe vậy thì nhìn về phía người con trai này của mình một chút. Sau đó hắn cười nhạt gật đầu.

Vậy là dưới sự gào khóc của tứ đại gia chủ và Vũ Linh Nhạn. Bọn chúng đều bị quân lính kéo ra ngoài xử trảm. Sau ngày hôm đó, người của tứ đại gia tộc cũng hung hăng bị tàn sát.

Cả Thiên Lang Quốc máu nhuộm thành sông. Dân chúng hoang mang lo lắng không dám ra đường.

Thời gian cứ vậy trôi qua hơn một tháng. Lúc này tại trang viên của họ Vũ, trong đại sảnh tộc trưởng Vũ Thành Quân ngồi ở chủ vị. Hai bên là bốn vị trưởng lão, ba huynh đệ Vũ Anh Khải thì đứng ở giữa đại sảnh.

Nhìn về phía bọn chúng một chút, Vũ Thành Quân lúc này lên tiếng nói rằng:

- Vừa rồi Vũ tộc đối mặt với nguy cơ rất lớn. Hành động của các ngươi khiến cho ta đánh giá rất cao. Anh Khải ngươi là một kẻ lo đại cục, mặc dù tính cách có chút tàn khốc. Nhưng đến thời điểm cuối cùng, vẫn suy nghĩ đường lui cho gia tộc. Cho nên ta đánh giá ngươi rất tốt.

Vũ Anh Khải nghe vậy vội vàng chắp tay nói rằng:

- Đa tạ tộc trưởng cất nhắc.

Vũ Thành Quân nghe vậy thì gật đầu, hắn lại nhìn về phía Vũ Văn Thành sau đó nói rằng:

- Văn Thành ngươi thế lực cũng không yếu, nhưng mưu trí lại rất tốt. Trong hoàn cảnh hiểm địa vẫn có thể sử dụng vào mưu lược, để nghĩ ra một phương án gây thiệt hại cho đối phương. Vậy nên từ ngày hôm nay, ngươi sẽ là người kế thừa ngôi vị hoàng đế của Thiên Lang Quốc.

Vũ Văn Thành nghe vậy thì cũng chắp tay nói rằng:

- Đa tạ tộc trưởng.

Nghe kẻ này nói vậy, Vũ Thành Quân cũng gật đầu. Cuối cùng hắn nhìn về phía Vũ Tuấn Kiệt sau đó nói rằng:

- Trong số các huynh đệ các ngươi, Tuấn Kiệt ngươi là người khiến ta bất ngờ nhất. Không chỉ ngươi mang thể chất mạnh mẽ, mà là tu vi của ngươi tiến triển cũng thật nhanh. Quan trọng nhất 900 hảo thủ dưới trướng ngươi cũng khiến ta bất ngờ.

- Trải qua xem xét, vậy mà có 400 vị Ám Kình viên mãn, gần 500 vị hóa kình cao thủ. Thậm chí còn có một vị tiên thiên cảnh cường giả.

- Đối với việc ngươi xây dựng thế lực, ta không ngăn cản. Nhưng thế lực mà ngươi phát triển lúc này, thật sự cũng khiến ta có chút sợ sệt.

- Đặc biệt trang bị của chúng lúc này thật sự khiến ta bất ngờ. Nào là hoàng giai thượng phẩm áo giáp, vũ khí cầm tay cũng đều vào phẩm. Thật sự cho dù là vũ tộc của chúng ta lúc này, cũng không có đủ tiềm lực như vậy.

Nghe Vũ Thành Quân nói vậy, Vũ Tuấn Kiệt cũng không hề sợ hãi. Hắn ta chỉ dùng một bộ mặt lạnh nhạt sau đó nói rằng:

- Con đường tu luyện ai cũng có bí mật của mình. Nhưng ta vẫn câu nói cũ, ta là người của Vũ tộc, chết vẫn là người của Vũ tộc.

Vũ Thành Quân nghe vậy thì nhìn về phía hắn một chút, sau đó mỉm cười nói rằng:

- Bí mật của ngươi ta cũng không có hứng thú muốn quan tâm. Nhưng mà ngày hôm nay ngươi lấy ra quá nhiều thứ. Đối với Vũ tộc của chúng ta mà nói thật sự rất đáng giá. Ta e rằng người của Ngụy gia cũng sẽ biết về việc này, đến lúc đó rắc rối sẽ không ngừng đưa đến.

Nghe Vũ Thành Quân nói vậy, Vũ Tuấn Kiệt lúc này mỉm cười nói rằng:

- Lúc tộc trưởng xuất hiện, phụ hoàng ta không gọi ngài là tộc trưởng, mà gọi là đại ca. Cách xưng hô này theo như trong tộc, hoàn toàn đúng. Nhưng có đôi lúc người ngoài lại nghĩ khác. Từ đây sức mạnh của Vũ tộc lại càng tăng thêm một cấp bậc thần bí.

- Thiên Minh Vương Triều tồn tại lâu năm, thế lực của chúng đã sớm bị người ngoài nhìn thấu. Nhưng vũ tộc chúng ta lúc này mới xuất thế. Kẻ thù biết càng nhiều, sẽ càng khiến chúng cảm thấy nghi kỵ. Từ đây Vũ tộc có thể tranh thủ thời gian phát triển mà không sợ kẻ thù uy hϊếp.

Nghe Vũ Tuấn Kiệt nói vậy, Vũ Thành Quân nhìn về phía hắn mỉm cười gật đầu sau đó nói rằng:

- Được rồi vấn đề của Ngụy gia không quan trọng. Nếu chúng đến đây chúng ta sẽ đón tiếp. Bây giờ Văn Thành ngươi thân là hoàng đế của Vũ tộc đời tiếp theo.

- Vậy thì ngươi sẽ được tiếp thu truyền thừa của Vũ tộc. Đối với Anh Khải ngươi sau này hãy bắt đầu trở thành một vị vương gia tại Thiên Lang Quốc. Sau đó tiến vào trong tộc địa tu luyện. Về phần Tuấn Kiệt thì ngươi muốn làm gì thì làm đó. Dù sao như ta đã nói, chức thiếu tộc trưởng của Vũ tộc chính là của ngươi.

Vũ Tuấn Kiệt nghe vậy thì gật đầu, nhìn về phía tộc trưởng một chút. Sau đó hắn lấy ra 10 bình đan dược, đưa cho Vũ Thành Quân nói rằng: