Đệ Cửu Môn

Chương 28: 28





Sau khi tiềm hành dấu đi ánh mắt của kẻ theo dõi, mang theo 2 người Sayo trở lại, 4 người lúc này đã ở trong căn nhà cho thuê.

Yanda liền mở miệng hỏi:
“Sau ngày hôm nay chúng ta sẽ làm gì.”
Lạc Giai liền vuốt đầu nói:
“Thứ nhất, để tránh bị theo dõi, ngày mai phải tìm 1 nơi ở mới, chỗ ở mới của chúng ta cần là 1 tòa nhà đủ lớn, nơi đó xung quanh có bảo an tốt, như vậy sẽ giảm bớt giám sát.

Việc này ngày mai ta và Yanda sẽ đi chọn.

Còn 2 người Sayo và Ieyasu trước mắt vẫn ở lại đây lánh mặt, tìm cách hóa trang thay đổi bản thân.

Có thể 1 thời gian giám sát không có kết quả người ta sẽ dừng lại.”
3người Yanda gật đầu.

Hắn nói tiếp:
“Thứ hai sau đó chúng ta sẽ xây dựng 1 tổ chức biết lên kế hoạch chặt chẽ trước khi hành động.

Thứ chúng ta cần nhất lúc này chính là thông tin, biết người biết ta trăm trận trăm thắng.”
Cả 3 lại gật đầu, hắn khẽ liếc cả 3:
“Thứ 3 phải cải thiện sức mạnh cá nhân các ngươi.

2 người Sayo, Ieyasu còn quá yếu.

Đế đô này tràn ngập tội ác, bạo ngược, nhưng kẻ thù xuất hiện sẽ mạnh hơn các ngươi rất nhiều.”
Hắn chỉ 2 người Sayo.

2 người khẽ cúi đầu.

Trong mắt hắn cảnh giới Tầng thứ nhất sơ kỳ của cả 2 thật sự quá yếu gà.

Sức mạnh nội tại của cả 2 còn chưa đến 2000.
Sau đó lệnh Yanda mang ra 1 túi đồ lớn, bên trong liền lấy ra 2 kiện vũ khí, 1 cái hình dạng chiếc nỏ gỗ vô cùng bóng lượn, trên nỏ có 10 chiếc rãnh khe.

Và 1 cái có hình dạng 1 chiếc găng tay sắt nhìn vô cùng cứng cáp, nặng nề, to như bàn tay rô bốt.

Chính là 2 đế cụ chiến lợi phẩm hắn lấy được.

Hắn mở miệng nói:
“Mỗi người chọn 1 kiện, sau đó tập trung tinh thần vào nó.”

Yanda ở 1 bên vô cùng sững sốt.

Nàng biết đế cụ vô cùng quý giá, vậy mà Lạc Giai lại cho người khác như rau cải.

Trong đôi mắt có chút sáng lên thán phục.

Nàng tự hỏi, Lạc Giai hắn không thể dùng đế cụ hay sao.
2 người Sayo vẫn không hiểu rõ, nhanh chóng đi tới.

Sau 1 lúc quan sát, Sayo quyết định chọn chiếc nỏ, còn Ieyasu chọn cái bao tay sắt.

Nghe theo lời Lạc Giai bắt đầu tập trung tinh thần vào bên trong.
Lạc Giai liền mở chữ “Thấu” quan sát cả 2, liền thấy có bài xích giống như Nat, tính ra tay giúp đỡ nhưng ngay lập tức trong cơ thể 2 người có ánh sáng bạch sáng lên, sau đó tiềm thức tinh thần liền dễ dàng xâm nhập sâu vào trong 2 kiện vũ khí.

Lạc Giai dần nhìn thấy được sợi dây liên kết giữa 2 người và đế cụ.

Đã nhận chủ, khẽ mỉm cười.
Lúc này Sayo bật thốt:
“Nó tên là “Thập Tiễn”.”
Ieyasu cũng nói:
“Tên nó là “Thiết Quyền”.” — QUẢNG CÁO —
Lạc Giai gật đầu, sau đó lạnh nhạt nói:
“Tốt, những ngày tiếp theo tranh thủ làm quen với nó.

Trong vòng 1 tháng phải nắm giữ hoàn toàn sức mạnh của nó.

Đừng quên cả Lăng Vân Bộ và Đơn Kiếm Thức vẫn phải tập luyện.”
Có những vấn đề bắt buộc phải nghiêm khắc thì mới phát triển được, có áp lực mới có thành công.

Phương diện này không thể qua loa.

Sau đó mở miệng lạnh nhạt:
“Nếu các ngươi không kịp mạnh lên, có thể đều sẽ chết.”
Lại nhìn Yanda, lạnh lùng nhấn mạnh:
“Ngươi cũng vậy.”
Cả 3 người chợt thấy áp lực cực lớn đổ mồ hôi, tinh thần chợt hiện lên vẻ kiên quyết.

Lạc Giai lại nhìn chăm chú 3 người, trầm thấp nói:
“Ta nhắc lại 1 lần nữa, từ bây giờ không được tin bất kỳ ai, kể cả những người bên cạnh, lúc nào cũng phải đề phòng.


Bài học hôm nay hãy nhớ lấy mà làm gương.

Lần sau các người sẽ chưa chắc may mắn như hôm nay.”
Nói xong liền xua tay nói 3 người đi nghĩ ngơi.

3 người khuôn mặt buồn khổ nhìn nhau.

Nhanh chóng tản đi.
Giữa màn đêm, Lạc Giai khẽ đọc thông tin tên Korei:
“Korei, 35 tuổi, tiêu chuẩn người Zenit, tóc nâu, mắt xanh, vóc người 1m65, làm nghề kinh doanh nhân khẩu, nhà ở phố Rowel số 130....”
Lạc Giai nhanh chóng lướt qua các thông tin quan trọng, chợt phát hiện, tên này rất ít khi ra mặt trực tiếp.

Thường sẽ có 1 gã quản gia của hắn tên là Bach mới là kẻ đứng ra trực tiếp làm ăn.

Cứ hàng tuần thứ 4 sẽ ra ngoài 1 lần để thực hiện công việc.

Thời gian là 13h sáng.

Địa điểm là phố Rowel số 502 quán “Người Hầu”.
Gã Bach này trên hồ sơ này lại nói là kẻ chuyên mua những người nghèo khổ dưới quê, lên đây giúp họ có công ăn việc làm.

Đa phần là nữ giới.

Lạc Giai khẽ hừ 1 tiếng.

Cất lại hồ sơ.

Hắn nhẹ nói:
“Hôm nay là thứ 3, mai đã là thứ 4, nếu chần chờ sợ rằng sẽ có những người bị hại nhiều hơn.

Hắn quyết định ngày mai sẽ theo dõi tên Bach này.”
Quan sát kỹ gã Bach, là 1 tên trẻ tuổi tầm 20 tuổi, khuôn mặt anh tuấn, có vẻ chất phác.

Nhưng ác quỷ thì lại thường thích đội lốt thiên thần.

Sau khi hoạch định công việc cho ngày mai, hắn nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau, sau khi tỉnh giấc, hắn gọi 4 người đến.


4 người xoay quanh 1 cái bàn tròn.

Hắn trầm ngâm nói:
“Từ giờ chúng ta sẽ hành động bí mật, mỗi tổ chức đều cần 1 cái tên, tên tổ chức của chúng ta từ giờ sẽ là “Cards”.

Khi hành động chúng ta sẽ đeo mặt nạ, mỗi thành viên sẽ gọi nhau bằng 1 lá bài.

Ta là Ace of Spades (A bích)”
— QUẢNG CÁO —
3 người Yanda có chút kinh ngạc, há miệng.

Yanda từ nhỏ ở bộ lạc phương Bắc lớn lên nên không hiểu về bài tây.

Nhưng Sayo thì trong đầu liền gợn sóng.

Ace of Spades, quân bài quyền lực mạnh mẽ nhất bộ bài tây, đại diện cho quyền lực, thần bí và cả tử vong.
Lạc Giai sau đó nhẹ nhàng cầm ra 1 bộ bài tây hắn mua lúc tối qua trong quán ăn.

Sau đó đẩy nhẹ bộ bài đều tăm tắp nằm dọc bàn.

2 bàn tay hắn đan vào nhau nhẹ chống cằm nói:
“Các ngươi mỗi người bốc 1 lá, mỗi lá bài chính là mật danh của các ngươi, cũng có thể chính là định mệnh của các ngươi”
3 người chần chờ trong chốc lát sau đó đều đưa tay bốc ra 1 lá bài.
Trong 3 người Yanda khẽ “A” lên 1 tiếng.

Lạc Giai có chút tò mò liền hỏi:
“Ngươi bốc được lá gì?”
Yanda có chút đỏ mặt sau đó giơ lá bài cho Lạc Giai xem, mở miệng nói:
“Ta vốn không biết tên gọi của nó.”
Lạc Giai liền cười ra tiếng, làm mặt Yanda càng đỏ hơn.

Chỉ nghe hắn nói:
“Lá ngươi bốc được là Q bích.”
Lạc Giai có chút mỉm cười, Q bích lá bài về nữ hoàng Eleanor, 1 nữ hoàng quyền lực cầm vũ khí.
Sau đó nghe Sayo nói:
“Tôi bốc được lá Q cơ.”
Lạc Giai ngẩn ra, Q cơ, lá bài nữ hoàng Judith, nữ hoàng trí tuệ.
Ieyasu cũng đáp:
“Tôi là lá J cơ.”
Lá J cơ, lá bài đại diện cho La Hire, 1 hầu cần của vua Charles VII, trợ thủ của nữ anh hùng Jeanne.
Lạc Giai bỗng cảm thấy thú vị sau đó cười nói: — QUẢNG CÁO —
“Tốt, từ giờ đó sẽ là mật danh của các ngươi, còn về tôn chỉ hoạt động của tổ chức chúng ta đơn giản là giết những kẻ đáng chết làm chúng ta bẩn mắt, chỉ đơn giản vậy thôi.”
3 người Yanda nghe thấy trong lòng bỗng thấy phấn khởi, cảm giác như đang tham gia 1 tổ chức chính nghĩa, ánh mắt nhìn Lạc Giai sùng bái.

Hắn quét mắt nhìn cả 3, sau khi chỉnh trang lại trang phục liền mang theo Yanda ra ngoài.


Mục tiêu trước mắt là ăn uống rồi sau đó tìm đến 1 nơi mua nhà đất.

Sau khi ra khỏi nhà, hắn liền phát hiện có người theo dõi.

Hắn làm như không có gì xảy ra.

Thoải mái tìm 1 nơi nhanh chóng ăn uống sau đó liền di chuyển đến 1 văn phòng nhà đất.

Sau 1 hồi lựa chọn liền lựa chọn 1 căn nhà ở phố Inge số 45.

Hắn lựa chọn căn nhà này vì nó hội tụ đủ các yếu tố hắn cần, nhà diện tích 500m2, trong nhà có hầm trú ẩn, rất thích hợp cải tạo cho 3 người Yanda luyện tập.

Nhà gần hoàng thành cung điện nên xung quanh bảo an rất tốt, dễ dàng giảm đi giám sát.

Có chút nguy hiểm vì phố Inge rất gần Hoàng thành nhưng đôi khi nguy hiểm nó lại đi kèm với an toàn.

Giá tiền thuê là 300 bảng mỗi quý.

Hắn sau đó đi xem nhà, rất hài lòng, nhanh chóng liền bỏ tiền thuê.

Từ đầu đến cuối kẻ theo dõi liền đi theo.

Lạc Giai hắn đều làm như không thấy gì.

Sau khi giải quyết xong các thủ tục nhận nhà là 10h sáng.

Hắn quyết định đi trở về lại căn nhà cho thuê cũ.

Bàn giao lại cho 3 người Yanda để chuẩn bị ra ngoài đến chỗ tên Bach.

Hắn nói:
“Chút nữa lúc ta sẽ lén ra ngoài, Ieyasu ngươi sẽ hóa trang mặt đồ của ta, thỉnh thoảng nửa tiếng đồng hồ cùng với Yanda xuất hiện ở cửa sổ, nhớ tránh nhìn trực tiếp ra ngoài.

Khi chiều ta trở lại sẽ cùng với mọi người qua căn cứ mới.”
Yanda liền hỏi:
“Anh đi đâu, sao không mang ta theo cùng.”
Lạc Giai liền đáp:
“Không cần thiết, việc này mình ta có thể xử lý, càng đông người càng rắc rối.”
Nói rồi, hắn liền nhẹ nhàng ẩn thân đi ra ngoài.

Để lại 3 người, Yanda khuôn mặt lúc này có chút khó chịu, thầm nói:
“Chỉ tại mình quá yếu?”
Lạc Giai như một cơn gió, nhanh chóng thoát ra bên ngoài mà người theo dõi không hề hay biết, hắn khẽ mỉm cười nhanh chóng bước đến phố Rowel..