Cùng Quân Hoan

Chương 49: Ép buộc



Lạit hait tiếngt súngt rấtt nhỏ,t bắnt chuẩnt vàot hait cánht tayt củat ngườit đànt ôngt mặtt sẹo,t làmt hắnt khôngt thểt móct súngt trênt ngườit ra.

Ngườit đànt ôngt mặtt sẹot liênt tụct kêut thảmt thiết,t hắnt quayt đầut lại,t thấyt hait thuộct hạt đãt bịt khốngt chế.

Tiêut đờit rồi,t ngườit đànt ôngt mặtt sẹot tuyệtt vọngt ýt thứct đượct điềut này.

Trênt trờit cao,t mâyt đent mờt mịtt khoant thait trôit đi.

Saut khit tầngt mâyt tảnt ra,t trăngt tànt hiệnt lên,t ánht trăngt lưat thưat chiếut xuống,t ánht trăngt dầnt sángt lên,t khuônt mặtt khiếnt ngườit nhìnt khôngt thểt quênt củat ngườit đànt ôngt dầnt lột rõt ra,t đẹpt trait đếnt nỗit mấtt hồn,t nhưngt lạit ut ámt đếnt nỗit khiếnt ngườit tat khiếpt đảm.

Ánht sángt ut tốit hoànt mỹt chet đit tấtt cảt cảmt xúct chânt thậtt củat anh,t khôngt ait đểt ýt đến,t lúct Giangt Hànht khomt lưngt bết thiếut nữt trênt mặtt đấtt lên,t mườit ngónt tayt runt rẩy,t hốct mắtt ửngt đỏ.

Đếnt khit ômt côt vàot lòng,t hơit ấmt quent thuộct trongt ngựct mớit làmt anht cảmt nhậnt đượct mìnht đangt tồnt tại.

Anht mừngt nhưt điênt khit tìmt lạit đượct cô,t tráit timt vuit mừngt dạyt anht kìmt nént tiếngt nghẹnt ngào,t kìmt nént giọtt nướct mắtt sắpt chảyt ra.

Ánht mắtt chạmt đếnt gươngt mặtt sưngt đỏt củat Giangt Tưt Tư,t trongt lòngt bànt tayt côt cót mộtt vếtt thươngt đỏt sậm,t đồngt tửt Giangt Hànht độtt nhiênt cot rụtt lại,t trongt phútt chốc,t mắtt anht bắnt rat ánht sángt nguyt hiểmt vàt xótt xa.

“Ait làm?”t Hait chữt vôt cùngt đơnt giản,t phunt rat từt trongt miệngt anh,t giọngt nóit ungt dungt hờt hữngt nhưngt lạit khiếnt nhữngt ngườit ởt đâyt lạnht hếtt cảt người.

Tôt Thànht đit theot Giangt Hànht lâut nhấtt lént liếct lãot đạit nhàt mình,t thấyt giọngt anht lạnht nhạt,t nhưngt gươngt mặtt lạit ut ámt khót đoán,t khóet mắt,t đuôit lôngt màyt nhuốmt sựt hungt áct màt xưat nayt chưat từngt có.

Tôt Thànht vàt nhữngt thuộct hạt xungt quanht ănt ýt lùit lại.

Mấyt thángt trước,t ngườit đànt ôngt trungt niênt theot dõit Giangt Tưt Tưt chưat kịpt làmt hạit côt thìt đãt bịt Giangt Hànht chỉnht chot sốngt khôngt bằngt chết,t khôngt rat hìnht người.

Bâyt giờt nhữngt ngườit nàyt cũngt dámt xuốngt tayt vớit emt gáit củat lãot đại,t đúngt làt chánt sống.t Gặpt họat khôngt đểt liênt lụyt đếnt ngườit nhà,t nhữngt ngườit nàyt xuốngt tayt vớit ngườit nhàt củat đốit thủ,t róct thịtt cũngt khót hóat giảit nỗit hậnt trongt lòng.

Tôt Thànht lạnht nhạtt nhìnt đámt ngườit này,t nhìnt bọnt chúngt bằngt ánht mắtt chánt ghétt cămt hận.

Trăngt tànt dầnt trònt nhưt chiếct khayt bạc,t ánht trăngt trongt veo..

Giangt Hànht ômt emt gáit trongt lòngt nhưngt hànht độngt khôngt chậmt chạpt chútt nào,t anht xẹtt quat mặtt mọit ngườit nhưt mộtt tànt ảnh,t lúct bọnt họt nhìnt kỹt thìt ngườit đànt ôngt mặtt sẹot đãt bịt lãot đạit đát văngt đi,t giàyt dat bóngt loángt củat lãot đạit dẫmt lênt mặtt ngườit đànt ôngt mặtt sẹo,t làmt nót vặnt vẹot biếnt hình.

“Ait làm?”t Giangt Hànht nghiềnt lênt mặtt hắn,t chânt dẫmt gãyt xươngt mũit củat hắn.

Ngườit trúngt đạn,t lạit bịt tànt nhẫnt đát mộtt cú,t ngườit đànt ôngt mặtt sẹot hậnt khôngt thểt ngấtt đit lậpt tức,t cònt tốtt hơnt làt bâyt giờt bịt trat tấnt sốngt khôngt bằngt chết.

Hắnt nhìnt Giangt Hànht bằngt ánht mắtt vừat hậnt vừat sợ,t đốit diệnt vớit ánht mắtt vôt cảmt lạnht lẽot củat đốit phương,t ánht mắtt nhưt nhìnt ngườit chếtt nàyt làmt hắnt nhụtt chí.

“Nót làm,t nót làm…”t Ngườit đànt ôngt mặtt sẹot duỗit tayt chỉt vàot thit thểt củat khỉt ốmt trênt mặtt đất.

Trướct tìnht huốngt địcht ápt đảot ta,t ngườit đànt ôngt mặtt sẹot thấyt Giangt Hànht cựct kỳt đángt sợ,t cănt bảnt khôngt kiênt cườngt nổi.

Giangt Hànht đứngt quayt lưngt vềt phíat ánht trăng,t dướit cặpt màyt kiếmt nhíut chặtt làt mộtt đôit mắtt hungt áct nhamt hiểm,t mùit máut tươit nồngt nặct xungt quanht anh.

Vóct ngườit anht cựct cao,t cáit bóngt trênt mặtt đấtt cũngt kéot rat rấtt dài,t giót đêmt lànht lạnh,t bốnt bềt yênt tĩnh,t thết nhưngt khôngt cót mộtt ait dámt bướct đếnt quấyt rầyt anh.

Ngườit đànt ôngt mặtt sẹot khót khănt xoayt đầu,t nhìnt ngườit đànt ôngt nhờt vàot ánht trăng,t trongt lúct hoảngt hốt,t hắnt suýtt thìt nghĩt đâyt làt Diêmt Lat đếnt lấyt mạng.

Mùit máut tươit nồngt nặct trênt ngườit Giangt Hànht bayt vàot trongt mũit ngườit đànt ôngt mặtt sẹo,t hắnt nhìnt anh,t nhưngt vịt trít củat hắnt làmt tầmt mắtt bịt hạnt chế,t Giangt Hànht lạit đangt ômt ngườit trongt lòng,t hắnt khôngt phátt hiệnt bấtt cứt manht mốit gì.

Ngườit đànt ôngt mặtt sẹot hítt mộtt hơi,t hắnt dámt khẳngt địnht Giangt Hànht bịt thương,t sot vớit hắnt chỉt nặngt chứt khôngt nhẹ,t nhưngt cút đát vừat nãyt củat Giangt Hànht làmt nộit tạngt hắnt lệcht cảt đi,t saot cót thểt làt sứct củat ngườit bịt thươngt nặngt đượct chứ?

“Lãot đại.”t Tôt Thànht cũngt ngửit đượct mùit tanht bayt đếnt theot gió,t anht tat chạyt đếnt chỗt Giangt Hành,t “Lãot đại,t mấyt ngườit nàyt cứt giaot chot bọnt emt đi,t vếtt thươngt củat anh…”

Giangt Hànht mắtt điếct tait ngơt trướct lờit nóit lot lắngt củat Tôt Thành,t anht mởt miệngt vớit ngườit đànt ôngt mặtt sẹo,t thậmt chít âmt điệut tăngt lênt lên,t “Nhưngt nót chếtt rồi…”

“Nót chếtt rồi,t nhưngt chúngt màyt vẫnt sống.”t Giangt Hànht nhấct cáit chânt đạpt trênt mặtt hắnt ra,t khôngt hềt chot đốit phươngt cơt hộit thởt phào,t anht đát mạnht lênt ngựct hắn,t nơit cót tráit tim.

“Á…”t Thởt thôit cũngt đaut muốnt chết,t ngườit đànt ôngt mặtt sẹot nghiêngt đầu,t phunt rat mộtt ngụmt máut đỏt sậmt xuốngt đất.

“Cót daot không?”t Giangt Hànht nhànt nhạtt hỏi.

Tôt Thànht nhanht chóngt móct mộtt chiếct daot mũit nhọnt trongt túit ra,t cúit ngườit cungt kínht đưat chot Giangt Hành.

Đểt đềt phòngt ngườit đànt ôngt mặtt sẹot giãyt giụa,t mấyt thuộct hạt tinht mắtt bướct đếnt giữt chặtt hắn,t bọnt họt đèt hait cổt tayt ngườit đànt ôngt mặtt sẹot xuống,t ấnt đầut ngónt tayt hắn,t đểt lòngt bànt tayt ngửat rat trướct mắtt Giangt Hành.

Ômt thiếut nữt đangt hônt mêt trongt lòng,t Giangt Hànht ngồit xổmt xuốngt mộtt chânt caot mộtt chânt thấp,t chânt tráit phíat trước,t chânt phảit rat sau,t cơt thểt anht caot lớnt cườngt tráng,t ngồit xổmt xuốngt cũngt cuốnt hútt khót tả.

Nhưngt hànht độngt củat anht bâyt giờt lạit khiếnt ngườit tat cămt phẫn.

Giangt Hànht liênt tụct vungt daot xuốngt bànt tayt củat ngườit đànt ôngt mặtt sẹo,t lưỡit daot sắct bént ánht lênt ánht sángt bạct trongt khôngt trung,t thọct xuyênt bànt tayt tot củat ngườit đànt ôngt đó,t đâmt xuốngt nềnt đấtt xit măng.t Giangt Hànht cầmt chuôit daot xoayt trònt mộtt vòng,t đâmt bànt tayt hắnt nátt nhừ.

Ngườit đànt ôngt mặtt sẹot liênt tụct kêut thảmt thiết,t đánht thứct mấyt hột giat đìnht trongt tiểut khu,t ánht đènt từngt nhàt lầnt lượtt sángt lên,t saut khit thấyt rõt cảnht tượngt dướit tầng,t điệnt lạit nhanht chóngt tắtt đit lầnt lượt.

Lặpt lạit nhưt vậy,t đếnt khit bànt tayt củat ngườit đànt ôngt đót bịt đâmt thànht mộtt bãit máut thịtt bầyt nhầy.

“Nênt đổit bênt kháct rồi.”t Giangt Hànht lạit nởt nụt cườit tàt tứt đặct trưngt củat anh,t mặtt màyt giãnt ra,t môit mỏngt đỏt hét mở,t hàmt răngt răngt vừat trắngt vừat sạcht sẽ.

Vừat nghet vậy,t thânt hìnht rắnt rỏit củat ngườit đànt ôngt mặtt sẹot runt bầnt bật,t cuốit cùngt hônt mêt bấtt tỉnh.

Giangt Hànht khôngt buôngt that chot hắn,t anht cũngt khôngt gọit ngườit đánht thứct tênt mặtt sẹo.

Anht lặpt lạit độngt táct trênt tayt mộtt cácht máyt móc,t tànt nhẫn,t đếnt khit hait bànt tayt củat tênt mặtt sẹot biếnt thànht hait bãit máut thịtt dínht trênt mặtt đất,t lòngt bànt tayt nátt tươm,t mườit ngónt tayt rơit ra,t chỉt cònt lạit hait cổt tayt khôngt nỡt nhìnt thẳng.

Giangt Hànht laut sạcht máut trênt thânt daot vàot quầnt áo,t cườit bướct đếnt chỗt hait ngườit đànt ôngt sợt đếnt nỗit nướct mắtt nướct mũit giànt giụa.

“Đếnt chúngt màyt rồi.”t Anht nói,t ômt thiếut nữt đangt hônt mêt trongt lòng.