Băng Liên Vạn Năm, Thiên Hậu Của Thần Giới

Chương 4: 4




Nàng tò mò quan sát,ở đây cây cối tốt tươi,không khí trong lành lại nồng đậm nguyên tố,bỗng có một đứa bé tóc đỏ rực nhào vào lòng nàng phấn khích nói to:
"Chủ nhân sao giờ này người mới vào thăm Chu Tước,Chu Tước thật sự rất nhớ người mà,sao người lại thay đổi như thế này,linh lực của người tại sao lại yếu ớt đến thế,người đã trải qua chuyện gì sao?".

Hàng loạt câu hỏi khiến Nguyệt Lan không hiểu chuyện gì,mà đứa trẻ này là ai sao lại gọi nàng là chủ nhân.

Chu Tước nhìn thấy vẻ nghi hoặc của nàng cũng bất ngờ,không hiểu chủ nhân đã sảy ra chuyện gì ngay cả mình cũng không nhớ rõ.

Nguyệt Lan hỏi lại Chu Tước:
"Ngươi có nhầm ta với ai không,ta không biết ngươi là ai cả thì làm sao làm chủ nhân của ngươi được ".

Chu Tước phản kháng:
" Không thể nhầm lẫn được chỉ có máu của chủ nhân mới mở ra được phong ấn của vòng Thiên Thanh,chỉ có chủ nhân mới có hơi thở quen thuộc như này ".

"Người đứng im để ta kiểm tra xem vì sao người lại thay đổi ngoại hình như thế,người đã trải qua chuyện gì mà mất hết trí nhớ như vậy.


Nếu Nguyệt Cầm tỷ tỷ biết sẽ buồn lắm đây ".

Nguyệt Lan đứng im,Chu Tước dùng thần thức và bản thể phượng hoàng của mình để bao bọc lấy nàng lại.

Nguyệt Lan giật mình,vậy mà đứa trẻ đó lại là thần thú Chu Tước một trong bốn đại thần thú,nàng muốn xỉu rồi đây ".

Một lúc sau bản thể quay về hình dáng một đứa trẻ,vẻ mặt như ông cụ già Chu Tước nói:
"Ta đã nhận định người là chủ tử không có sai mà,người bị người ta phong ấn sức mạnh và kí ức nên giờ mới yếu đuối mất hết đi sức mạnh và mất hết ký ức về bọn ta.

"
"Thân xác này đã bị bỏ độc từ trong bụng mẹ nên người mới không có linh lực không thể tu luyện được,giờ người phải tu luyện lại từ đầu đến khi đạt đến thánh sư người mới cảm ứng được sức mạnh và kí ức của người bị phong ấn ở đâu ".

Nguyệt Lan vui mừng nói:
"Vậy ta có thể tu luyện được sao,ngươi có thể giải độc cho ta được chứ?".

Chu Tước vỗ ngực tự hào:
"Chủ nhân cứ yên tâm,ta sẽ dẫn người đi thăm quan nơi đây,ở đây có thứ giúp người giải được độc ".

Chu Tước biến thân trở về bản thể rồi bảo Nguyệt Lan ngồi lên,Chu Tước đập cánh rồi bay lên không trung,chỉ trong chớp mắt đã đến nơi.

Nàng quan sát ở đây linh khí nồng đậm,không hiểu sao nàng lại cảm thấy quen thuộc đến thế,xung quanh toàn dược liệu quý hiếm,ở đó sừng sững một tòa tháp bảy tầng,vào bên trong có một hồ nước bốc khói nghi ngút.

Chu Tước nói:
"Nơi đây là nơi giải độc cho người,hồ nước này không những có công dụng giải độc mà còn cải thiện được thể chất của người.

Những ai bị thương do linh lực tấn công chỉ cần uống một ít nước linh tuyền có thể khỏi hẳn.


Còn nếu bị thương gân cốt cần phải ngâm mình trong đó,ai chịu được lâu thì khả năng đột biến sẽ cao rất tốt cho việc tu luyện sau này.

Nguyệt Lan vui mừng,chẳng phải linh tuyền này trước mắt có tác dụng thật lớn đối với đệ đệ nàng hay sao.

Người chưa cần xuống tắm nước linh tuyền vội,ta dẫn người đi tham quan một vòng Tử Nguyệt tháp đã,lâu rồi người không vào lại nơi đây, ta sẽ nói sơ qua cho người nắm rõ.

Tòa tháp chia làm bảy tầng bên trong có rất nhiều kì trân dị bảo,các bí kíp tu luyện,các phương pháp luyện đan,càng lên tầng cao vật phẩm càng nhiều trong đó có các binh khí thậm chí là thần khí cũng có.

||||| Truyện đề cử: Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời |||||
Nhưng bây giờ linh lực người không có nên không mở khóa được tầng nào cả,đến khi người tu luyện được ma pháp sư lúc đó tầng một sẽ được mở ra.

Rồi Chu Tước dẫn Nguyệt Lan vào một căn phòng rồi nói:
"Chỉ một căn phòng duy nhất này không có khóa vì nơi này là nơi mà trước kia người dùng để tu luyện,trên đó còn để lại một số đồ của người.

"
Nguyệt Lan tò mò hỏi:
"Đó là cái gì vậy?".

Chu Tước cười nói:
"Chủ nhân Ta làm sao mà biết được,đồ của người đã được điểm hóa chỉ có khí tức của người mới mở ra được,có rơi vào tay người thường cũng chỉ là quyển sách vô tri ".


Nguyệt Lan đến gần chiếc bàn,ở đó có hai quyển sách,do thời gian để lâu đã bị bám bụi.

Nàng nhẹ nhàng cầm lên,quyển đầu tiên là:"Dạ nguyệt minh châu",nàng nhẹ nhàng mở ra,đó là một quyển bí kíp tu luyện ma pháp.

Nó được chia ra làm chín tầng,mỗi tầng một sự ảo diệu khó lường,tu luyện đến tầng thứ ba có thể che dấu đi được hơi thở và tu vì của nàng.

Nàng nhìn sang quyển thứ hai là một quyển vũ kĩ hóa hình,người tu luyện ma pháp sư có thể dùng vũ kĩ của mình biến hóa thành các linh thú,ma thú để trợ công tiêu diệt quân địch,có thể nói lấy nhiều địch ít.

Thật là một may mắn lớn với nàng,bây giờ việc trước mắt là nàng phải giải độc cho cơ thể này để nhanh chóng tu luyện được linh lực.

Ở đại lục cường giả vi tôn này nếu không có thực lực thì bị coi thường bị gi3t chết lúc nào không biết.

.