Băng Hỏa Chí Tôn

Chương 46: Anh Tài Hội Tụ!



Theo thông lệ, trước ngày tinh anh của ngũ đại đế quốc tập hợp tại Chí Tôn Thần Điện để cạnh tranh cho vị trí quán quân thì ngày hôm trước sẽ phải tiến hành báo danh những người đến tham dự. Chính vì vậy vào thời điểm ba ngày trước giải đấu, tất cả các thành viên được cử đi tham dự sự kiện này đều bắt đầu lên đường đến địa điểm đã được định trước: Khu vực phía dưới Thần Điện.

Hiện tại, những người đại diện cho ngũ đại đế quốc đều đã khởi hành. Tất cả đều cử ra ba vị trí tham dự chính thức và ba người hộ vệ theo cùng vì địa thế nơi đó có chút đặc biệt, chỉ những cường giả đạt cấp bậc Đại Tiêngũ n trở lên mới có thể đi tới.

Nơi đó toạ lạc ngay tại trung tâm của đại lục Ngũ Hành này. Khu vực xung quanh cực kỳ hiểm trở do bị ngăn cách bởi Tứ Linh Thánh Thú Giới. Nó trông giống như một hòn đảo nhỏ giữa đại dương mênh mông. Ngay tại phía trên của mảnh đất đó sừng sững hiện diện một toà thần điện khổng lồ huyền phù trên không trung. Tương truyền thần điện này là do một bậc chí tôn đạt tới cảnh giới Tử Sắc Đại Tiên trong truyền thuyết tạo ra để làm nơi cư ngụ. Bên trong toà thần điện này được đồn đại rằng có cất giữ rất nhiều linh tài dược bảo cùng vô số kỹ năng và chiêu thức thần bí do chính vị chí tôn giả kia sáng tạo. Nhưng tất cả đều bị phong ấn nên nếu không phải là người có cơ duyên thì không cách nào thu vào trong tay được.

Chưa kể nơi này được trang bị dày đặc các loại cơ quan cạm bẫy và được thủ hộ bởi vô số linh thú cực kỳ cường hãn. Ngoài người đạt được danh hiệu Chí Tôn thông qua đợt thách đấu sau mỗi mười năm dưới sự chứng kiến và công nhận của linh thú đầu lĩnh cai quản nơi đây thì mới có thể bước chân vào bên trong thần điện. Khi đó, vị Chí Tôn kia sẽ được tiếp quản thần điện trong nhiệm kỳ 10 năm dưới sự bảo vệ của những linh thú nơi đây trước khi chấp nhận khiêu chiến kế tiếp từ những cao thủ đến từ ngũ đại cường quốc..

Lúc này tất cả anh tài từ năm đế quốc đã có mặt tại khe vực sâu không thấy đáy dẫn tới lãnh địa của Tứ Linh Thánh Thú. Mỗi bên đều có những vị cường giả cấp bậc Đại Tiên để hỗ trợ những người tham dự giải đấu Tiểu Tiên Chi Chiến đi qua khu vực nguy hiểm này.

Đứng ở phía bên này, Hoả Long đảo mắt quét qua xung quanh một lượt liền có thể nhìn thấy những chấm đen nhỏ xíu đang di chuyển trên không trung hướng về phía dải đất nằm ở trung tâm đại lục.

"Xem ra sự kiện trọng đại này đã chính thức bắt đầu rồi đây. Chúng ta cũng nên đi thôi, không nên làm kẻ đến sau!" Hoả Long quay về phía nhóm người Hoả Lân cất tiếng thúc giục.

Lập tức Hoả Lân, Hoả Bách cùng Hoả Cương liền xuất ra ba linh thú của họ. Một con Lam Thiên Khổng Tước, một con Xích Dực Cuồng Hổ và một con Kim Vũ Cự Ưng lần lượt xuất hiện. Cả ba linh thú này đều có khả năng bay trên không rất tốt. Đây chính là phương tiện để giúp cho nhóm người Hoả Long vượt qua thung lũng đáng sợ này.

Lần này đi tham gia sự kiện Tiểu Tiên Chi Chiến, Tiểu Trư không thể đi theo cùng vì hắn ta không thể bay, ngoài ra thể hình to lớn và nặng nề của hắn cũng là một trở ngại. Chính vì vậy Hoả Long đã đề nghị hắn ở lại Hoả Quốc chờ anh ta quay trở về.

Sau đó, cứ mỗi hai người sẽ cùng cưỡi một linh thú rồi bắt đầu lên đường.

Tất nhiên đoạn đường trên không cũng không hoàn toàn yên bình. Thỉnh thoảng cũng có một vài đòn tấn công từ phía dưới vực thẳm bắn lên. Lúc thì chỉ đơn thuần là đòn công kích thông thường, khi thì lại là một vài linh thú có khả năng bay lượn trực tiếp lao vào tấn công. Cấp bậc của những linh thú này đa phần đều là linh thú cấp hai, vì thế nhóm người của Hoả Long có thể dễ dàng đối phó.

Sau hơn hai tiếng vừa du hành vừa chống trả những đợt công kích từ phía đáy vực, cả đoàn người Hoả Quốc đã đến được vị trí mảnh đất trung tâm, cũng chính là nơi tập trung của nhân tài ngũ đại đế quốc.

Nơi đây được chia làm năm khu vực riêng biệt với địa hình cũng khá tương thích với thuộc tính của từng đế quốc. Có lẽ trải qua nhiều lần tổ chức giải đấu này mà vị trí dừng chân của mỗi bộ tộc đều bị ảnh hưởng và mang theo phong cách đặc trưng của từng thuộc tính tự nhiên không hề lẫn lộn với những khu vực khác Vì vậy, sau một thời gian di chuyển, tất cả đều dừng chân nghỉ ngơi tại khu vực dành riêng cho mình. Khoảng cách giữa những khu vực này cũng không quá xa nên có thể từ vị trí của mình mà quan sát được xung quanh.

Hiện tại Hoả Bách đại diện cho Hoả Quốc đang lăng không lên phía trên thần điện để báo danh những người đến tham dự sự kiện lần này đồng thời đem nộp ba giọt hoả nguyên để làm phần thưởng cho đội thắng cuộc.

Những cường quốc khác cũng lần lượt cử đại diện phi thân lên thần điện để tiến hành báo danh.

Phía trên thần điện lúc này đang có một đội linh thú hộ vệ đang đứng quan sát toàn bộ động tĩnh phía bên dưới. Nếu có bất kỳ rắc rối nào xảy ra cũng sẽ được bọn họ nhanh chóng xử lý.

Những linh thú thủ hộ nơi này đều là những linh thú biến dị cấp ba và có khả năng đặc biệt. Bản thân chúng đều đã tiến tới giai đoạn hoá hình người nên có hình dạng gần giống với con người. Chính vì vậy những linh thú khác mới không dám bén mảng lại nơi này sinh sự. Thậm chí ngay cả những cường giả như Hoả Sư hay Băng Tuyết nếu đơn thân độc mã tiến vào cũng sẽ không thể chống lại được những linh thú biến dị này.

Khi những người đại diện đã tới phạm vi của thần điện, họ sẽ được yêu cầu xuất trình thẻ bài đặc trưng của đế quốc rồi sau đó thông qua một hàng rào được dựng lên bằng năng lượng linh hồn của những linh thú này để tiến vào bên trong.

Ở bên trong thần điện có một quảng trường to lớn. Nơi đây chính là nơi sẽ tổ chức giải đấu Tiểu Tiên Chi Chiến.

Đi qua quảng trường đó sẽ tới một hành lang rộng thênh thang, ngay tại phía cửa hành lang sẽ có một nhóm linh thú đứng tại nơi đó để nhận danh sách báo danh của ngũ đại đế quốc. Kế đến, họ sẽ cử một linh thú đi kiểm tra số lượng người đang có mặt xem có trùng khớp với danh sách hay không. Cuối cùng, sau khi hoàn tất khâu kiểm tra đó thì coi như việc báo danh đã hoàn tất!

Phía dưới này, sau khi ổn định chỗ nghỉ ngơi, Hoả Lân đột nhiên tiền sát lại gần Hoả Long rồi thì thầm:

"Tiểu đệ, có muốn theo đại ca mở rộng tầm mắt hay không?" Giọng điệu thần bí đầy mờ ám vang lên bên tai Hoả Long.

Ánh mắt đầy khó hiểu và nghi hoặc nhìn về phía Hoả Lân, Hoả Long nhíu mày hỏi:

"Ý của huynh là gì?"

"Tên ngốc này, đệ chưa nghe qua danh xưng đệ nhất mỹ nữ của Thủy Quốc và Thổ Quốc à? Nhân cơ hội này mau đi với ta để ta giới thiệu vài người cho đệ!" Hoả Lân híp mắt lại cười đầy gian xảo.

Hoả Long hơi ngẩn người sau khi nghe rõ ý đồ của Hoả Lân. Anh ta cũng không lạ gì tính háo sắc của vị sư huynh này. Lúc đầu định từ chối nhưng sau đó lại nghĩ đây cũng là cơ hội tốt để biết đuợ đối thủ của mình là ai và trông như thế nào. Vì thế Hoả Long bèn miễn cưỡng gật đầu.

Chỉ chờ có thế, Hoả Lân lập tức triệu hồi Xích Dực Cuồng Hổ rồi hai người nhanh chóng leo lên lưng linh thú.

"Lão Hổ, cứ theo trình tự y như lúc trước nhé!" Hoả Lân nháy mắt ra hiệu với Cuồng Hổ.

"Ha ha, cứ yên tâm, ta cũng đàn rất nóng lòng muốn được nhìn thấy sắc đẹp của dàn mỹ nhân năm nay!" Cuồng Hổ cũng nhe răng nanh to lớn ra cười đầy phấn khích. Đúng là một cặp háo sắc trời sinh!

Đột nhiên cả người Cuồng Hổ phát ra một cỗ ánh sáng màu xanh dương to lớn, trong giây lát đã bao trùm toàn bộ ba người họ vào bên trong. Hoả Long thấy vậy liền thắc mắc:

"Đây là gì?"

"Đây là năng lực đặc biệt của lão Hổ, ông ta có thể tạo ra một vùng không gian tách biệt với thế giới xung quanh, nhờ vậy có thể giấu đi khí tức và tiếng động do chúng ta vô tình gây ra. Sao, linh thú của ta có phải là rất tuyệt vời hay không?" Hoả Lân đắc chí cười lớn.

"Hừ, chỉ tuyệt vời cho những việc làm lén lút của huynh thôi!" Hoả Long bĩu môi khinh thường.

"Tiểu tử ngươi chớ coi thường độc chiêu của lão phu, trong chiến đấu nó sẽ phát huy tối đa công dụng của nó, còn việc lúc này thì chỉ là một chút công dụng bổ trợ phụ của nó thôi!" Thấy Hoả Long tỏ vẻ coi thường tuyệt kỹ của mình, Cuồng Hổ liền gầm gừ phân tích.

Hoả Long cũng không tranh cãi thêm nữa, liền an toạ trên lưng Cuồng Hổ rồi chờ đợi xuất phát.

Lam quang chợt loé lên, trong chớp mắt đã không thấy bóng dáng ba người họ đâu nữa.

Ở phía đối diện, lúc này đàn có một nhóm người mặc áo bào màu tím, trên khuôn mặt mỗi người đều có một tấm khăn che mặt khiến cho bọn họ trông khá thần bí. Nhìn vào mái tóc đen, dài của họ có thể dễ dàng nhận ra những người này đều là nữ nhân.

Ba người trong số đó nhìn có vẻ còn rất trẻ, có lẽ bọn họ chính là những người tham gia chính thức sự kiện lần này. Hai người còn lại trông có vẻ trưởng thành và đầy đặn hơn. Họ có khả năng chính là những cường giả cấp bậc Đại Tiên đi theo hộ tống ba người trẻ tuổi kia.

Điểm chung của những nữ nhân này là họ đều có làn da trắng như ngọc, thân thể uyển chuyển, mềm mại cùng những điểm uốn lượn cực kỳ mê người. Có thể khẳng định đây toàn là những tuyệt đại mỹ nhân!

Hiện tại, cả nhóm sáu người họ đang ngồi nghỉ ngơi và ăn uống. Thỉnh thoảng có một vài thanh âm khúc khích nhẹ nhàng, vui tai phát ra từ nhóm của họ. Không khí hết sức vui tươi và yên bình.

Trong khi đó, nhóm của Hoả Lân đã tiếp cận được vị trí của nhóm nữ nhân kia. Hoả Lân ra hiệu cho Cuồng Hổ giữ khoảng cách an toàn với những nữ tử xinh đẹp kia rồi quay sang nói với Hoả Long.

"Đây chính là người của Thổ Quốc, hay nói cách khác là người của Độc Tộc. Đệ xem, bọn họ dù chưa gỡ khăn che mặt ra mà đã khiến cho người khác phải rạo rực cả người. Quả thật là giai nhân khó cưỡng!" Gương mặt Hoả Lân chợt lộ vẻ gian tà, cười đầy ẩn ý.

Hoả Long lườm Hoả Lân một cái rồi liền đảo mắt về nhóm nữ nhân Thổ Quốc ở phía xa. Ánh mắt quét nhanh qua bốn người rồi chợt dừng lại ở một nữ nhi có vẻ ngoài còn rất trẻ, nhưng thần thái và khí sắc lại cực kỳ sắc sảo và tự tin.

"Nữ nhi này...ta trông có hơi quen mắt một chút, không biết là đã gặp qua chưa…" Hoả Long chợt trầm ngâm.

Hoả Lân nhìn theo ánh mắt của Hoả Long, lập tức phát hiện ra đối tượng mà Hoả Long đang nhắm tới, liền vỗ mạnh vào vai của Hoả Long một cái:

"Nhãn quan khá đấy tiểu tử, không ngờ đệ cũng có năng khiếu trong việc nhìn người đấy nhỉ?" Giọng nói giễu cợt đầy châm chọc phát ra từ Hoả Lân.

Bất ngờ bị đánh một cú khá mạnh, Hoả Long giật mình, sau đó quay lại trợn mắt rồi ném cái nhìn đầy giận dữ về phía Hoả Lân.

"Huynh bị điên à! đệ chỉ đang mải suy nghĩ chút thôi!" Hoả Long cáu gắt mắng.

"Khà khà, thấy mỹ nhân nên liền rơi vào suy tư để tìm cách chiếm cảm tình của nàng chứ gì? Đệ không cần ngại, ở đây chỉ có ta và lão Hổ, không ai chê cười đệ vì chuyện này đâu, đúng không lão Hổ?" Hoả Lân không có ý định buông tha, quay sang nói với Cuồng Hổ như muốn tìm thêm đồng minh.

Cuồng Hổ nghe thấy liền gật gù tán thành. Lão không thèm quay đầu lại nhìn Hoả Long vì lúc này mọi sự quan tâm của lão chính là những quả tuyết lê đang ẩn dấu dưới lớp áo mỏng manh kia.

Hoả Long thấy không thể hơn thua với tên đại ca háo sắc này nên đành chọn biện pháp im lặng, sau đó chỉ về phía nữ nhi lúc nãy rồi hỏi:

"Huynh có biết cô gái kia lai lịch như thế nào không?"

"Như thế nào là như thế nào? Ta chỉ biết cô gái đó là người của Thổ Quốc thôi, còn nếu đệ muốn biết nhiều hơn thế thì lát nữa ta sẽ giúp đệ." Hoả Lân vừa nói vừa mỉm cười đầy gian xảo.

Dù hơi khó chịu với tính khí quái gở của Hoả Lân nhưng Hoả Long cũng không còn cách nào khác hơn ngoài việc phải chờ đợi.

Một lúc sau, nhóm nữ nhân Độc Tộc kia đột nhiên đồng loạt đứng dậy rồi đi về phía sau lưng vách núi.

Thấy vậy, Hoả Lân liền nháy mắt ra hiệu với lão Hổ rồi đưa cho lão một viên giống như là Linh Thú Sinh Mệnh Đan để lão nuốt vào.

"Đây là thứ gì?" Hoả Long tò mò hỏi.

"Là Linh Thú Sinh Mệnh Đan, dùng để giúp cho lão hổ phục hồi năng lượng." Hoả Lân nhìn thấy nét mặt tò mò của Hoả Long liền mỉm cười giải thích.

"Nhưng nãy giờ lão Hổ có làm gì đâu, sao lại phải bổ sung năng lượng?" Hoả Long càng nghe càng thấy không hợp lý.

"Nhóc con, ngươi không nhớ là từ nãy đến giờ chúng ta đang ở trong không gian tách biệt với bên ngoài nhờ vào tuyệt kỹ của ta hay sao? Ngươi nghĩ là thi triển chiêu thức lâu như vậy mà không tốn gì sao? Đúng là tuổi trẻ chưa trải sự đời!" Cuồng Hổ gầm gừ giải thích.

Lúc này Hoả Long mới nhận ra. Đúng là từ nãy đến giờ đều nhờ có không gian đặc biệt này của lão Hổ mà ba người họ mới không bị phát hiện.

"Nhanh lên, nếu không sẽ bỏ lỡ thời khắc quan trọng nhất!" Chợt Hoả Lân lên tiếng thúc giục.

Ngay lập tức, lão Hổ dùng đôi cánh to lớn của mình hất cả hai người Hoả Long và Hoả Lân lên trên lưng rồi theo hướng đám người Độc Tộc vừa đi mà phóng nhanh theo.

Chưa kịp hiểu chuyện gì sắp xảy ra, Hoả Long đã nhìn thấy một khung cảnh đẹp tựa như chốn bồng lai tiên cảnh.

Một hồ nước trong vắt nằm gọn trong một khu rừng xanh rì tươi mát. Xung quanh bờ hồ là vô số các loài hoa với đủ loại màu sắc cùng những chú ong và bướm đang bay lượn phía trên. Thỉnh thoảng có một cơn gió nhẹ khẽ lướt qua làm cho mặt nước phẳng lặng trong hồ bỗng gợn sóng. Một cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp.

Ngay lúc Hoả Long còn đang mải mê ngắm nhìn tuyệt tác của tạo hoá thì Hoả Lân ở bên cạnh liền kéo Hoả Long lại rồi chỉ về phía một hang đá nhỏ, khẽ nói:

"Đệ muốn biết thêm về cô nương kia phải không? Nào, giờ thì hãy nhìn cho kỹ vào và cảm nhận một cách chân thật nhất nhé!" Hoả Lân híp mắt lại cười khoái chí.

Nghe vậy, Hoả Long liền cảm thấy hiếu kỳ, ngay lập tức hướng mắt về phía hang động kia hồi hộp chờ đợi.

Không lâu sau, một loạt những âm thanh ngọt ngào, nhẹ nhàng, êm tai đua nhau vọng ra từ bên trong hang động, đôi lúc còn có những tiếng trêu chọc kèm tiếng cười khúc khích phát ra. Kế đó là một cảnh tượng cực kỳ động lòng người xuất hiện…