Ăn Cắp Ý Tưởng! Ta Chu Du Dị Giới

Chương 42



Đến khi Ngọc Hân trở lại, Aline đã lột sạch quần áo của Lily từ lúc nào.

Hiện tại không có thuốc gây mê, đây cũng là lần đầu Aline phẫu thuật cho người khác, có thể nói Lily đang trong tình trạng cửu tử nhất sinh. Nhưng dù tỉ lệ thành công có hiếm hoi đến cỡ nào, Aline cũng phải thử bằng mọi giá.

Vì vốn dĩ tình huống này Lily định sẵn là phải chết!

Gọi là phẫu thuật cho sang miệng nhưng thực ra đây chỉ là nạo thai, lấy xác thai nhi ra để cứu người mẹ. Mặc dù không có thiết bị khoa học chuyên dụng bổ trợ nhưng không thể là không làm được.

Ngọc Hân cũng cau mày, lòng ngực phập phồng không thôi, xem Aline như là thiên lôi, chỉ đâu đánh đó.

Chiều, gió thổi đìu hiu.

Cuộc phẫu thuật kia xem như là miễn cưỡng thành công, vì dù Lily còn sống nhưng tới giờ vẫn chưa có tỉnh lại.

Chợt Kiệt Quân đang vác theo cái gì từ xa đi đến, báo tin Bích Đào đã chết. Còn mở miệng bao sau lưng ra để chứng minh lời nói của mình.

Cơ hồ lời khai không đồng nhất với những gì mà Ngọc Hân đã kể.

Alien nghiêm nghị nhìn cô, “Thực hư như thế nào, ta cũng không biết. Nhưng rõ ràng là bọn ta không thể tin ngươi 100% được. Vì để tốt cho hai bên, cũng xem như là cách thức để ngươi chứng minh mình trong sạch, ta kiến nghị ngươi tự giam mình lại đi. Chờ mệnh lệnh của thủ lĩnh quyết định!”

“Ừm, ta biết rồi. Tình huống của ta đặc biệt, ta cũng không muốn làm khó làm dễ gì ai..”

“Vậy được rồi. Ngươi đi với ta!”

Kiệt Quân xen ngang, hùng hùng hổ hổ nắm hai tay Ngọc Hân kéo ra sau, tay kia nắm bả vai cô đẩy đi.

Nhìn qua rất có phong thái chuyên nghiệp. Ắt hẳn trước kia hắn từng giải áp không ít người.

Ngọc Hân cũng xem như là quy thuận, cúi đầu lủi thủi. Cô biết hiện trạng của mình hiện giờ không ai có thể cứu cô được, chỉ có thể chờ thời gian cho một câu trả lời cho tất cả thôi.

...

Tjader thu hồi wm lại, cẩn thận lách người sang trái, nhảy qua khỏi miệng hố.

Hắn nhìn chằm chằm xuống bên dưới, nơi sâu như hố đen vũ trụ kia. Vừa rồi có một con dêmù mắt muốn nhằm vào hắn mà chạy đến, không cẩn thận mắc bẫy dưới ô gạch, Tjader thành công hố chết một tên.

Mà đây đã là kẻ địch thứ tư đã chết dưới tay hắn trong vòng này! Đủ hiểu địch nhân ẩn nấp thật không ít.

Mà mỗi lần hố địch thành công, Tjader lại phải sửa sang lại kiến trúc chỗ này, hòng không cho kẻ khác phát hiện bẫy rập đã bị lộ ra, phòng mấy con dênhục chí mà không dám bem hắn.

Thao tác quen thuộc, Tjader bày ra bộ dáng nước chảy mây trôi, không lâu lắm liền sửa sang xong.

Mà đúng lúc này, lại có một kẻ khác hướng hắn mà đến. Nhìn kĩ lại, đây chính là nữ nhân đi tiên phong cùng hắn có nói chuyện kia.

Mẹ nó, khổ thật. Đã qua mấy chương truyện rồi còn không biết tên người ta.

Thấy đối phương, Tjader cũng không làm ra cử động gì. Hắn cùng ả cũng không có thân thiết đến mức gặp nhau phải ôm hôn vài cái, còn muốn nói chuyện, đứng xa xa nói hắn cũng nghe thấy.

Còn khi muốn tiếp cận hắn, quả thật người này có vấn đề.

Nghĩ vậy, Tjader cũng làm như không nhìn thấy, tiếp tục ngửa lưng ra sàn nằm.

Tựa hồ người kia ý thức được cái gì, dừng chân cũng rất đúng lúc, khéo ngay trước một ô gạch có hố, chỉ cần lệch một bước chính ả sẽ rơi vào vạn kiếp bất phục.

Ả nói: “Tjader, trước đây ta không biết ngươi, nhưng từ nay về sau ta với ngươi không chết không thôi!”

Mí mắt Tjader nhảy một cái, ngươi nói cái này là có ý gì? Không lẽ ngươi là địch nhân tiềm ẩn kia sao?

“Ngươi nói gì, ta nghe không hiểu! Không có chuyện gì thì đừng làm phiền ta, chỗ này ta đang thanh tịnh tu tâm! Mau xéo lẹ một chút!”

Hắn nằm đó, hơi nhướng đầu lên nói.

“Ngươi rất thông minh, dùng chính thân mình làm mồi câu! Ta tin chắc chỉ cần ta bước đến trước một ô thôi, sẽ lập tức đi lãnh cơm hộp ngay. Nhưng ngươi có nghe nói qua câu: “thông minh sẽ bị thông minh hại” hay chưa?”

Tim đập nhanh một hồi, trong lòng bảo không xong, nhưng Tjader vẫn trưng ra cái mặt dửng dưng như không, đạo: “Nói nhảm nhiều như vậy làm gì? Ngươi đây là đang nói nhảm câu chương sao?”

“Cao Chương? Ai là Cao Chương?”

Tjader vuốt mũi một cái, con dê này không bị mù mắt mà bị ù tai hay sao?

Nhưng mà người kia không cho Tjader thời gian nói xàm, một mũi tên tẩm độc từ hướng ả bay đến.

Xùy

Tjader theo bản năng mà tuôn trào wm, thành công ngăn lại mũi tên. Nhưng lúc này những mũi tên như thủy triều đang ồ ập bay tới, Tjader hoảng quá đành dùng wm như những bàn tay linh hoạt thoái lui.

“Ta cũng tin tưởng, chính ngươi cũng không biết ô gạch nào là hố bẫy, ô nào không phải. Thế nên ngươi mới dùng wm để bấu vào thành tường kính mà di chuyển. Vậy nếu không có thành tường để bám vô, thì ngươi có khác gì bọn ta đâu? Bước hụt một phát, đều chết tươi như nhau!”

Ả ta từ sau đuổi tới, không ngừng phổ cập kiến thức.

Mà lại nói Tjader lúc này cũng chỉ có thể cắm đầu chạy, còn phải phân tán ý thức để phòng hộ phía sau. Hắn không quên quay đầu lại trào phúng một câu: “Bây giờ ta thực sự tin tưởng, ngươi chính là nhân vật quần chúng mà tác giả cho vào để nói nhảm câu chương!”

Ả kia thẹn quá hóa giận, giậm chân một cái, lập tức những mũi tên bị đính trên mặt kính kia tự dưng bị kéo xuống như có một cỗ khí lực vô hình nào đó tác quái.

Mà những mặt kính này có liên kết, hai ba tấm hóa thành một thể, dính liền với nhau, một tâm ngã, kéo đổ theo những tấm kính khác, như tràng trình diễn kéo đổ Domino thực thụ.

Xoảng xoảng

Hai bên thành kính đổ xuống, wm mất đi điểm tựa chống đỡ, Tjader vô pháp tiếp tục di chuyển. Hắn chỉ có thể đứng tại chỗ, mặt đối mặt với địch nhân, trong đầu thì đang suy nghĩ biện pháp ứng đối.

“Ngươi nói đúng, mất đi những mặt kính kia, ta không khác gì các ngươi. Một đối một, ta không tin là lại thua ngươi,..”

Tjader còn đang muốn nói nhảm tiếp, một mũi tên đã sượt qua gò má của hắn.

Wm nhanh chóng hội tụ để đào thải chất độc, đồng thời trị thương.

“Muốn câu thời gian để tìm biện pháp? Ngươi đừng có mơ! Ngươi nên biết, khi ta đứng đây đối địch với ngươi thì ta đã nghiên cứu ngươi kĩ lưỡng đến mức nào. Mặc dù không đến mức nhất thanh nhị sở vì thời gian không cho phép tìm hiểu lâu dài, nhưng ít ra vẫn tốt hơn mấy con dê đã chết oan uổng trong tay ngươi lúc trước..”

Đoạn, ả hơi dừng lại, lại nói: “Mà cũng không phải thực sự oan uổng. Vì bọn chúng đã hy sinh, ít nhiều gì cũng giúp ta hiểu thêm về ngươi!”

“Ta thì cần duy trì khoảng cách để gây sát thương lên ngươi, thả diều ngươi mọi lúc. Mà ngươi thì cần ám sát ta để kết liễu ta. Ta đã hiểu điều này rồi, ngươi nghĩ ngươi còn cơ hội sao?”

“Ngây thơ!”

“Ngây thơ? Để ta xem, ngươi có tài cán gì mà giương oai phách lối như thế!”

Dứt lời, ả ta lao nhanh về trước, hai tay hai nỏ, liên tục xả tên nhắm vào Tjader mà không cần gài tên.

Bên kia, con ngươi của Tjader bỗng co rút lại, hắn quên mẹ nó là, ngay cả khi hắn câu thời gian, đối phương cũng như thế!

Wm của hắn nhanh chóng hóa thành một cái sào cực lớn, chống sàn nhà đưa người hắn lên cao. Trong thời khắc nguy cấp cùng tốc độ đáng kinh ngạc của những múi tên kia, Tjader không chắc là các bàn tay có kịp gạt bỏ hay không.

Mặc dù hắn có nhiều bàn tay, nhưng khi một bàn tay hoạt động sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến những bàn tay bên cạnh. Hắn lo là nhất thời, những bàn tay này vô tình đụng phải nhau, tạo tình huống không đáng có.

Có lẽ sự nghiên cứu kĩ lưỡng mà ả ta nói không phải nói nhảm, mà thực sự chính là chuyện đang diễn ra này.

Mà khi Tjader chống sàn đứng ở đấy, khác nào làm cái bia tập bắn đâu?

“Giờ thì ai mới là kẻ ngây thơ nào, hả Tjader?”

Ả cười khẩy, nhanh chóng vừa bắn vừa chạy đến. Khiến Tjader chỉ có thể tập trung né tránh cùng gạt bỏ đường đạn, không có cách nào phản công ngược lại. Mà một khi ả tiếp cận đủ gần để độ chính xác đủ cao thì hắn chẳng khác nào con cá trong rọ chờ bị làm thịt!

Sau đó Tjader bất đắc dĩ, dùng wm hóa thành nắm đấm bất ngờ tấn công ả ta hòng đấm cho bõ ghét. Vì trong suy nghĩ của hắn wm vốn chính là một bộ phận của cơ thể, địch nhân cũng đã nói là có nghiên cứu kĩ hắn rồi, rất có khả năng ả ta sẽ nhằm vào các bàn tay để bắn, tức là gây sát thương trực tiếp đến Tjader.

Nếu quả thực là vậy thì chẳng khác nào giết địch 1000 tự chết 800. Tjader còn chưa tìm được biện pháp khắc phục yếu điểm, hắn không tình nguyện làm vậy.

Nào ngờ khi bàn tay vừa đến, ả ta ngưng bắn, nhảy người qua một bên hòng né tránh đòn tấn công.

Nhìn thấy điểm này, Tjader bỗng cau mày lại, thoáng qua, lại giãn mày ra như chưa từng, thậm chí là hắn còn cười, là cười mỉm, là cười khinh ả địch nhân.

“Huống hồ, thí nghiệm của ta mới đêm qua, hôm nay làm sao có người phát hiện ra yếu điểm của mình được. Bất quá là tự mình dọa mình một hồi..ha ha..”

Tjader nói thầm trong miệng.

Sau đó, được đà tấn công, vô số bàn tay tuân theo ý niệm của Tjader mà hóa thành nắm đấm, như màn mưa, trực tiếp phủ lên phạm vi qua địch nhân, phong tỏa mọi phương hướng mà ả có thể né tránh.

Ả ta khiếp sợ, như không tin nổi mắt mình, nào có như ả suy đoán, chỉ khi ả đối diện với vô số nắm đấm mới biết từ lý thuyết đến thực tiễn khác xa như thế nào.

Cũng tỉ như có người nói: “Lên đại học nhàn lắm, chỉ chơi thôi.”

“Cái này..cái này..”

Đối diện với tử thần, nguy cơ chết chóc lan tỏa tứ phía, ả ta vô thức lui về sau một bước.

Chính là vì cái bước chân này mà kích hoạt cạm bẫy của ô gạch, nó sâu thẳm đen nhánh như thâm uyên địa ngục, lại nặng nề áp lực kéo mọi thứ vào bên trong như lỗ đen của vũ trụ.

Cũng là khi một bước kia bước ra, một nắm đấm của Tjader cũng tới được mục tiêu. Và rồi khi cả lực đẩy và kéo cũng tác động lên một chủ thể duy nhất, ả ta chỉ biết thét thảm một tiếng trước khi rơi vào vực sâu vạn trượng!!

Tjader hú họa một phen, mồ hôi đầy trán. Thu hồi wm lại, thầm cảm ơn tác giả mấy lần. Cũng sau cuộc chiến này mà hắn rút kinh nghiệm không ít, trưởng thành hơn nữa trong giới eSP – er.

“Biết đâu sau arc này ta thành danh thì sao?”

Tjader vẫn không quên thẩm du tinh thần một hồi.

Sau đó hắn lại suy nghĩ, tìm biện pháp ứng đối cho tình huống tiếp theo.

Ở lại chỗ này là không thể nào, nơi đây đã bị phá cho tanh bành, rất khó để lừa giết bất kì ai thêm một lần nữa. Còn muốn qua vòng tiếp theo thì hắn không vội, hắn còn muốn lợi dụng đặc tính ở tầng này để giết thêm mấy con dê, đề phòng tai họa ngầm về sau.

Suy cho cùng, hắn còn một biện pháp duy nhất, đó chính là đợi ở cửa lên tầng kế tiếp. Nếu người đến vọng động, hắn sẽ ra tay trừ khử ngay lập tức, ngược lại thì bày ra cái bộ dáng đang đợi người quen.

Mà mục tiêu để dối gạt tốt nhất, còn con lừa đầu trọc biết niệm kinh ra thì còn ai? Nếu con lừa kia đã lên tầng trên, hắn sẽ có cái cớ hoàn hảo để chờ đợi, mà ngay cả khi người đi đường thông quan, bắt gặp con lừa trọc kia ở đấy, thì cùng lắm bọn hắn sẽ cho rằng Tjader bị lạc người mà thôi.

Ngược lại, tốt xấu gì cũng là quen biết nhau nơi chiến trường, đợi nhau đi cùng nhau cũng không tệ.

Nghĩ vậy, Tjader liền tức tốc triển khai kế hoạch.