Yêu Thần Lục

Chương 606: Cướp Vẫn Hơn




Đương nhiên đây là bí mật trong lòng của hắn, không có điên gì đi nói với lại tên Vu Hình này, y có kỳ quái hay ngạc nhiên thì mặc xác y đi thôi.


Duy nhất điều làm cho hắn đau mình là Yêu Kỹ Các nơi đây quá gian thương, mười sáu bộ Tam Giai Hạ Phẩm Yêu Kỹ, liền lấy đi của hắn mất một triệu bốn trăm ngàn điểm cống hiến.

Đây là do hắn được miễn phí hai bộ Yêu Kỹ lần đầu nguyên nhân, nếu không mà nói con số còn lớn hơn nhiều.

May mắn là hắn vừa trấn lột của đám người Hướng Hoa Minh cách đây không lâu được vài trăm ngàn điểm cống hiến, nếu không chỉ dựa vào một triệu điểm cống hiến có trong tay, hắn thật khó lòng đổi được nhiều Tam Giai Hạ Phẩm Yêu Kỹ như thế.

'Nhiệt Hỏa Nguyên Dương chưởng..! Tam gia Trung Phẩm đứng đầu Yêu Kỹ, tu luyện đến viên mãn có thể đem Yêu Sư thất trọng hậu kỳ giết chết..!' Trần Vân Thanh trong lòng mừng rơn.

Chín bộ Yêu Kỹ đầu tiên hắn đưa vào, Dung Thiên Thần Ngọc dung hợp lại tạo ra một bản Yêu Kỹ mới cho hắn, chính là Nhiệt Hỏa Nguyên Dương Chưởng này, xem sơ qua nó hắn không khỏi vui mừng không thôi.

Bình thường Tam Giai Trung Phẩm Yêu Kỹ, như tu hành đến viên mãn cảnh giới, có thể cùng Yêu Sĩ thất trọng sơ kỳ giao thủ vài chiêu cũng là rất đáng nể rồi.

Bên này Nhiệt Hỏa Nguyên Dương Chưởng, tu luyện đến viên mãn ngay cả Yêu Sư thất trọng hậu kỳ cũng có thể giết, thêm vào Hắc Ngục Thôn Viêm của hắn uy năng, không phải nói Yêu Sư bát trọng hắn cũng không sợ, lần này hắn đúng là nhặt được bảo rồi.

Dung Thiên Thần Ngọc xuất phẩm, quả nhiên chưa bao giờ làm cho hắn thất vọng.

"Lôi Ảnh...! Tam Giai Trung Phẩm Yêu Kỹ, đạt đến viên mãn không cần nhìn Yêu Sư thất trọng hậu kỳ công kích..!"

Bộ thân pháp Yêu Kỹ này là kết tinh của chín bộ Tam Giai Hạ Phẩm Yêu Kỹ thân pháp mà thành, cũng là môn Yêu Kỹ mà Trần Vân Thanh hắn cần thiết hiện tại.

Bộ Liên Hình Bộ Pháp của hắn theo tu vi đề cao, nó là đã đi vào lỗi thời mất rồi, Lôi Ảnh Bộ Pháp chính là môn Yêu Kỹ mà hắn cần dùng nhất hiện nay.

"Tôi lấy bộ Nhất Dương Quyền phổ cùng Lạc Ảnh Bộ Pháp này..!"

Trần Vân Thanh đặc lại hết mười mấy bộ Yêu Kỹ vào vị trí cũ, cầm lấy hai bộ Tam Giai Hạ Phẩm Yêu Kỹ này.

Hai môn này hắn không có cần thiết sử dụng hiện nay, tuy nhiên đã vào Yêu Kỹ Các, nếu hai tay không trở ra cũng có chút kỳ quái, đem hai bộ Yêu Kỹ này ra làm ngụy trang đi vậy.

"Dừng lại..! Hai bộ Yêu Kỹ kia Mãnh Quyền thiếu gia của ta muốn, lập tức đưa nó cho ra đây..!"

Trần Bá Dương âm hiểm thần sắc, đi lên ngăn cản đường đi của Trần Vân Thanh, rất là bá đạo lên tiếng.

Chủ nhân của hắn Ngô Mãnh Quyền, hôm nay đột phá Yêu Sư nhất trọng cảnh giới, đưa thân vào Nội Viện đệ tử hàng ngũ.

Ngô Mãnh Quyền cảm nhận Yêu Kỹ mình đang tu luyện có chút xung khắc với Linh Lực của bản thân, liền là đến Yêu Kỹ Các nơi đây chọn lấy một bộ Yêu Kỹ khác.

Nhất Dương Quyền là môn Yêu Kỹ mà Ngô Mãnh Quyền đã chấm chấm trúng từ lâu, tuy nhiên Ngô Mãnh Quyền lại không vội cầm nó đi.

Ngô Mãnh Quyền là học viên có thâm niên tại Mân Việt Học Viện, không như mấy tên học viên mới gia nhập, muốn có quyển Yêu Kỹ này, phải bỏ điểm cống hiến trong tay mình ra thì mới được.

Đi theo Ngô Mãnh Quyền lâu năm, Trần Bá Dương hắn hiểu được Ngô Mãnh Quyền không muốn chi ra mười vạn điểm cống hiến để đổi lấy quyển Nhất Dương Quyền Pháp này, chỉ chực chờ có người đến nơi đây chọn trúng nó, dùng điểm cống hiến bản thân đổi lấy, sau liền đứng đi ra, uy hiếp đối phương đưa nó cho mình.

Chiêu này Ngô Mãnh Quyền đã dùng không phải là một hai lần, lần nào cũng mang đến kết quả đúng như mong đợi.

Cái biển hiệu Ngô Minh là quá lớn đối với người khác, trừ Phong Minh, Mạnh Minh hay Cổ Minh đám người ra, bình thường đệ tử, sẽ không có người nào dám đắc tội với lại Ngô Mãnh Quyền cả.

Hắn nhìn xem Trần Vân Thanh tên này, không thuộc về bất kỳ một thế lực lớn nào, có cho tên tiểu tử này mười cái lá gan, y cũng không dám không giao nó đi ra cho Ngô Mãnh Quyền.

"Vân Thanh học trưởng..! Ngô Mãnh Quyền là nhị minh chủ của Ngô Minh..!"

Vu Hình đi đến, chỉ tay vào tên thanh niên tầm hai bốn hai mươi lăm tuổi đang đứng phía sau Trần Bá Vương kia, nhẹ nhàng lên tiếng giới thiệu.

Trần Vân Thanh từng có qua xung đột với lại người của Ngô Minh tại Phong Lang Sơn mấy ngày trước, chuyện này Vu Hình hắn biết quá rõ.


Hắn là sợ Trần Vân Thanh không biết Ngô Mãnh Quyền bên kia là thần thánh phương nào, nên có ý lên tiếng nhắc nhở một chút, không phải không có ý muốn mượn tay của Trần Vân Thanh để cho Ngô Mãnh Quyền cùng Ngô Minh đám người một bài học nguyên nhân.

"Gặp phải cướp cạn sao.?"

Trần Vân Thanh gật đầu cười nhạt một tiếng, hắn hiểu quá rõ ràng hai tên ngăn cản đường đi này của mình là hạng người muốn ăn mà không muốn làm, lợi dụng thế lực sau lưng, muốn chém ai được thì chém.

Lần này đụng phải Trần Vân Thanh hắn, xem như mấy con chó này xui xẻo.

Nhưng mà!

Cùng mấy tên tiểu tử này so đo có phải quá mất mặt mũi của mình hay không vậy nhỉ?

Trần Vân Thanh có chút khó nghĩ quá đi.

"Giao ra Yêu Kỹ cho tụi bây cũng không có sao..!"

Mà thôi..!

"Như vậy là tốt nhất..!"

Trần Bá Vương gật đầu, thức thời là trang anh tuấn kiệt, câu trả lời vừa rồi của Trần Vân Thanh là không có nằm ngoài dự đoán của hắn.

Thử nghĩ xem Mân Việt Học Viện bên trong này có người nào dám đi chống lại Ngô Minh bọn họ đâu kia chứ.

Cứ nghĩ là gặp được một tên cứng đầu cứng cổ, mình có thể chơi dài một chút, hóa ra cũng chỉ là một tên tôm chân mềm.

'Không biết sống chết..!' Vu Hình không khỏi lắc đầu, quăng ánh mắt thương hại nhìn Trần Bá Vương cùng Ngô Mãnh Quyền này một cái.

Trần Vân Thanh tên này là một đại hung nhân, không sợ trời không sợ đất, ngay cả Hướng Hoa Minh đám người, là tay chân đắc lực nhất của đệ nhất cường giả Nội Viện Lăng Thành Phong mà Trần Vân Thanh cũng không cho đối phương một chút mặt mũi, huống chi là Ngô Minh đám tôm tép này.

Nếu mà người đến là Ngô Mãnh Đạt thì may ra, còn Ngô Mãnh Quyền, hắn chỉ có thể nói y còn chưa có đủ tuổi.

Đi cùng Trần Vân Thanh đối đầu, chỉ tự chuốc nhục vào thân.

"Nhưng mà tụi bây phải đưa cho tao một triệu điểm cống hiến mới được..!"

Cướp vẫn nhanh giàu hơn, mấy cái danh tiếng hay mặt mũi cần làm quái gì.

"Tiểu tử..! Mày dám chơi tao..?"

Ngô Mãnh Quyền thần sắc âm trầm hẳn lại, một bộ thiếu gia phong lưu phóng khoáng đã không còn thấy nơi nào cả, không có để cho Trần Bá Vương lên tiếng, hắn là tiến lên phía trước ba bước, đối diện với Trần Vân Thanh, sát ý bên trong ánh mắt bắn ra tứ phía.

Một triệu điểm cống hiến, thằng khốn này vẫn có thể mở miệng ra được, không sợ gió thổi bay đầu lưỡi hay là sao..?

Chỉ cần lấy mười vạn điểm cống hiến đi ra, hắn là đã có thể đày được thứ mình mong muốn rồi, cần gì nhiều điểm cống hiến như thế.

Tên khốn này rõ ràng là muốn chơi hắn mà. Từ khi gia nhập Mân Việt Học Viện đến nay, luôn xuôi chèo mát mái, có khi nào mà Ngô Mãnh Quyền hắn gặp được sĩ nhục lớn lao như thế này đâu.

Không được, hôm nay bằng bất kỳ giá nào, hắn cũng phải cho tên tiểu tử này một bài học nhớ đời mới được, không danh tiếng của hắn gầy dựng qua bao lâu nay sẽ bị quét rác sạch sẽ.

"Tao chơi mày đó..! Như vậy thì mày có thể làm thế nào..!"

Đối với Ngô gia đám người này, Trần Vân Thanh hắn trước giờ không có hảo cảm gì tốt, bắt đầu từ tên Ngô Mãnh Đạt đó đến nay, đối với Ngô gia hắn có ác cảm rất lớn.


Đúng thật người Ngô gia tính cách cứ như một khuôn đúc ra, tất cả đều bỉ ổi như nhau, Ngô Mãnh Đạt hay Ngô Mãnh Quyền này đều là một mặt hàng.

Nói thật như không phải nơi đây là Mân Việt Học Viện, mả tại một nơi hoang vắng như Phong Lang Sơn, Trần Vân Thanh hắn đã không có nói nhiều với Ngô Mãnh Quyền như bây giờ, mà đã ra tay giết đi tên này từ lâu.

"Đứng lại..!"

Ngô Mãnh Quyền gầm thét, tên khốn này làm cho hắn mất mặt lớn như thế, còn muốn rời đi nơi đây, đó là không có cửa đâu.

"Mãnh Quyền học trưởng..! Nơi đây là Yêu Kỹ Các..!"

Vu Hình đi đến ngăn cản lại Ngô Mãnh Quyền muốn ra tay động thủ với lại Trần Vân Thanh một cái.

"Cám ơn Vu Hình học đệ nhắc nhở..!"

Ngô Mãnh Quyền hơi giật mình một cái, sau lưng hắn bỗng nhiên lạnh vèo vèo.

Yêu Kỹ Các được xem là một trong số những cấm địa bật nhất của Mân Việt Học Viện.

Nơi đây quy tắc nghiêm ngặt, ai vi phạm liền sẽ bị xử tội rất là nặng.

Đao trong tay trảm đạo, diệt sinh, xé mở chân trời.

Kiếm trong tay bát phương vân động, hỏi thiên hạ quần hùng ai dám tranh phong!

Chỉ có tại