Yêu Thần Lục

Chương 371: Hỏa Linh



Tiến hóa đến sau cùng có thể đạt đến cấp chín, thậm chí là cấp mười, khi đó nó không chỉ có thể trợ giúp Trần Vân Thanh hắn Luyện Đan, còn có thể giúp đỡ cho hắn chống lại kẻ thù.

Làm một thủ đoạn ép dưới đáy hòm của mình, thật đúng là không hề tệ một chút nào.

Lần này mình gặp may mắn lớn quá rồi, chuyến đi lần này thu hoạch rất là khá, bảo vật tiến vào túi liên tục, tính ra cũng nên cảm ơn tên Trần Hàn Xương kia một chút mới được, không có tên kia đưa đường, Trần Vân Thanh hắn cũng không có cơ duyên đạt được nhiều bảo vật như thế này, tiếc là Trần Hàn Xương đã chết, không thì hắn sẽ cảm tạ tên kia đầy đủ nhất có thể..

"Chủ nhân..! Linh Hỏa khi vừa sinh ra linh trí rất thấp, chỉ tương đương với đứa bé một hai tuổi..! Ngài chỉ cần đem một giọt tinh huyết của mình, sử dụng Sinh Tử Cấm Chế, đánh nó vào bên trong Linh Hỏa bắt đầu luyện hóa nó như bình thường là được rồi..!" Thái Na Trát nàng cũng không khỏi cảm thán vận may quá lớn của Trần Vân Thanh.

Đã gặp được Linh Hỏa, còn là sơ khai Linh Hỏa, thu phục nó cực kỳ dễ dàng, nếu như nó đã tăng lên cấp ba hay cấp bốn, lấy tu vi của Trần Vân Thanh bây giờ, muốn nhận chủ là vô cùng khó khăn a.

"Xèo..! Xèo..!"

"Ân..! Sao lại thế này..?"

Trần Vân Thanh làm đúng theo lời nói của Thái Na Trát, đem Sinh Tử Cấm Chế hòa vào bên trong tinh huyết, muốn đưa vào bên trong Linh Hỏa để luyện hóa nó, như là cách mà hắn dùng để đối phó với lại Thái Na Trát một dạng.

Nhưng sao khi tinh huyết đi vào, Linh Hỏa lại biến đi đâu không thấy thể này..?

"A...Rầm..!"

Cơn đau đầu lại kéo đến, giống y chang mà hắn gặp phải khi dùng tinh thần lực đưa vào Nhẫn Trữ Vật của Phương Hùng trước đây, kết quả cũng không quá sai biệt, hắn cũng là đau đớn đến chết đi sống lại rồi ngất đi.

"Chủ nhân..! Chủ nhân..! Anh làm sao vậy..?"

Thái Na Trát chạy ngay đến, trên mặt lo lắng rộ quá rõ ràng, đây không phải là đóng kịch cho vui, lần này nàng là lo lắng thật sự.

Hơn ai hết, nàng hiểu quá rõ, nếu như Trần Vân Thanh mà chết trong lúc này, nàng cũng không có kết quả gì tốt đẹp cả.

Sinh Tử Cấm Chế có một cái quy luật rất là khủng bố, đó là một khi người nắm Sinh Cấm chết đi, bên nắm giữ Tử Cấm cũng theo đó mà chết luôn.

Bây giờ tình cảnh quá rõ ràng, nếu như Trần Vân Thanh mà chết, nàng cũng không có cơ may tồn tại trên đời này, thế cho nên nàng mới sợ hãi như vậy.

"Không lẽ ngọn Linh Hỏa này thật sự là Hắc Ngục Thôn Viêm trong truyền thuyết..!"

Thái Na Trát nghĩ đến một khả năng, khả năng này càng làm cho nàng thêm tuyệt vọng.

Theo bình thường, một ngọn cấp hai Linh Hỏa chỉ có linh trí tầm một đến hai tuổi, nhưng mà đối với lại một số Linh Hỏa đặc thù, bọn nó cũng sẽ có sự phát triển đặt thù.

Bọn nó một khi sinh ra, linh trí cũng gấp đôi những đóa Linh Hỏa bình thường khác, như Linh Hỏa bình thường chỉ có hai tuổi, thì nó là bốn tuổi.

Tuổi này nó đã cảm nhận được nguy cơ, nếu là thần đồng nữa, như vậy thật sự là không xong.

Thường những loại Linh Hỏa đặc thù đó từ trước đến nay Yêu Thần Đại Lục xuất hiện không quá ba ngọn.

Không may, Hắc Ngục Thôn Viêm chính là một trong số ba loại đó, không những thế, nó còn có thiên phú có thể cảm nhận được Thức Hải cùng Linh Hồn của một Tu Luyện giả tồn tại, nếu mà cho bọn nó cơ hội, bọn nó sẽ đem thức Hải, thậm chí cả Linh hồn tu luyện giả diệt sạch, sau đó rời đi.

Thái Na Trát nàng vừa rồi chỉ nghi ngờ ngọn Hắc Hỏa kia là Hắc Ngục Thôn Viêm mà thôi, cũng không có bằng chứng gì nắm chắc, không nghĩ nó lại là Linh Hỏa trong truyền thuyết đó thật.

Biết trước như thế này, bằng mọi giá nàng cũng sẽ không có để cho Trần Vân Thanh luyện hóa nó, bây giờ sự việc đã xảy ra, có nói gì thì cũng đã muộn rồi.
...

Thức Hải không gian của Trần Vân Thanh..!

"Hắc...Hắc...Hắc...! Muốn luyện hóa Hắc Ngục tiểu gia tao...! Mày đúng là nằm mơ giữa ban ngày mà..!"

Một đứa bé chỉ tầm ba bốn tuổi, xung quanh thân thể được bao phủ bởi một ngọn lửa màu đen, gương mặt trẻ con xuất hiện nụ cười kinh dị, trông thật sự rất âm trầm cùng khác người..

Bị hai cái Yêu Tôn cường giả trấn áp thì cũng thôi, Hắc Ngục hắn tự nhận mình không phải là đối thủ của hai người đó.

Tuy nhiên, ngay cả một con kiến Yêu Sĩ cũng muốn luyện hóa hắn, đây là chuyện làm sao có thể xảy ra.

Nhất định phải đem con kiến này diệt đi, để cho người đời nhìn thấy, Hắc Ngục Thôn Viêm hắn, là đệ nhất Linh Hỏa trong thiên địa này, dù còn sơ sinh yếu đuối, nhưng không phải con mèo con chó nào cũng có thể khinh nhục được.

"Không cần cùng thằng nhóc này nói nhiều, giết nó đi thôi..!"

Có muốn nói nhiều vài câu cũng chả có được khi tên Trần Vân Thanh kia Linh Hồn cũng đã lâm vào ngủ say mất rồi.

Còn một cái nguy cơ, một cái nguy hiểm đối với Hắc Ngục nó vẫn còn tồn tại, đó là cô gái Thái Na Trát bên ngoài kia, từ trên người cô ta, hắn cảm nhận đầy đủ sự uy hiếp của cái chết.

Cô gái đó thật sự có khả năng đưa Hắc Ngục hắn vào con đường chết, nên thôi, phải đánh nhanh thắng gọn, sau đó rời khỏi nơi đây thôi, tránh cho việc phát sinh thêm nhiều biến cố không có cần thiết.

"Ong..Rầm..A..!"

Tuy nhiên, chuyện không được dễ dàng như Hắc Ngục Thôn Viêm nghĩ mình có thể dễ dàng giết đi một con sâu cái kiến như Trần Vân Thanh một loại.

Khi mà hắn bay đến ngôi sao có chứa Linh Hồn của Trần Vân Thanh, dị biến bỗng nhiên phát sinh, vòng màu trắng không hiểu nguyên nhân tại sao lại biến thành màu vàng đậm, phát ra ánh sáng quá chói mắt đi, nó còn vô cùng là cứng rắn nữa.

Hắc Ngục Thôn Viêm chính vì va chạm vào vòng sáng màu vàng đậm này, mới bị chấn đến đầu choáng mắt hoa, bay ngược ra phía sau cả trăm mét.

"Sao có thể....?"

Sự việc phát sinh quá nhanh, đến bây giờ, Hắc Ngục Thôn Viêm cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Không phải nói con kiến này chỉ có tu vi Yêu Sĩ thất trọng thôi sao?

Không phải nói lực lượng linh hồn cực kỳ yếu kém sao?

Làm sao bây giờ nó lại xuất hiện một vòng hộ tráo kinh khủng đến độ hắn không thể làm gì được thế này..?

"Trốn...!"

Hắc Ngục Thôn Viêm quyết định rất nhanh chóng, đó là lập tức rời khỏi nơi này, rời khỏi Thức Hải của Trần Vân Thanh này không một chút xíu do dự.

Cái vòng hộ quanh màu vàng kia, chỉ nhìn nó thôi hắn cũng cảm thấy ớn lạnh toàn thân, từ trong thuyền thừa trí nhớ của hắn, chưa từng gặp qua loại nào hộ quang khủng bố như thế này.

Hắn có cảm giác, dù mình có đạt đến cảnh giới đỉnh phong, cũng không thế nào phá đi cái hộ quang này. Không những thế, từ vòng Hộ quang này hắn cảm nhận Một cổ hơi thở nguy hiểm, cực độ nguy hiểm, nếu như hắn không rời khỏi nơi này ngay, hắn chắc chắn phải chết, còn là chết rất thảm nữa là đằng khác..

"Ào..! Ầm...! A..!"

"Sao thế này..?"

Hắc Ngục Thôn Viêm trên mặt bây giờ muốn bao nhiêu sợ hãi sẽ có bấy nhiêu sợ hãi, muốn bao nhiêu kinh khủng sẽ có bấy nhiêu kinh khủng.

Chỉ một cái tia ánh sáng màu vàng kia phát ra, làm sao hắn không thể cớ động được thế này, hắn là thiên địa đứng đầu Linh Hỏa a.

"Tha mạng...! Đại nhân tha mạng...Tiểu nhân không dám nữa...Đâu xin đại nhân tha mạng...!"

Hắc Ngục Thôn Viêm âm thanh thảm thiết chấn động trời cao.

Nguyên nhân làm cho hắn kêu la khủng hoảng như thế, là vì hắn phát hiện ra được, ánh sáng màu vàng này không chỉ là có tác dụng khống chế hắn, mà nó còn có tác dụng thanh lọc ký ức của hắn nữa.

Cái gì gọi là thanh lọc ký ức, đó chính là đem toàn bộ trí nhớ của hắn xóa đi sạch sẽ, mà đã không còn ký ức, lấy một cái Linh Hồn thể như hắn, cũng sẽ triệt để tan biến trong trời đất này.

Hắn không muốn chết, thật vất vả lắm mới có.thể xuất hiện trên thế gian, cũng thật khó khăn lắm hắn mới có được linh trí vượt trội so với lại sinh linh bình thường khác, hắn thật sự là không có muốn chết đâu a.

"A..A...A..!"

Nhưng mặc cho Hắc Ngục Thôn Viêm kêu la thảm thiết, tia ánh sáng màu vàng kia vẫn cứ tiếp tục làm việc của mình, như một cái máy móc lập trình sẵn, đem ký ức của Hắc Ngục Thôn Viêm xóa đi, theo ký ức của Hắc Ngục Thôn Viêm bị xóa bỏ, dần dần, Linh Hồn của Hắc Ngục Thôn Viêm cũng biến nhỏ lại, biến nho nhỏ lại, chỉ trong nháy mắt, nó chỉ còn bằng một cái hạt đậu xanh nho nhỏ.

Đến tận đây, tia ánh sáng màu vàng xác nhận đã hoàn thành nhiệm vụ của mình, cũng liền tan biến, để lại bên trong Thức Hải của Trần Vân Thanh một đóa màu đen hỏa diễm không có gì khác lạ.

...

"Không đúng..! Mình vẫn không có sao?"

Thái Na Trát đang tuyệt vọng ngồi bên cạnh Trần Vân Thanh gần nửa giờ đồng hồ, nàng nghĩ lần này mình sẽ không còn cơ hội nào có thể sống sót được. Một khi Hắc Ngục Thôn Viêm đem Trần Vân Thanh Linh Hồn cũng như Thức Hải diệt đi, nàng cũng sẽ theo đó chết ngay lập tức.

Nhưng mà mình đã ngồi chờ cả nửa tiếng thời gian vẫn không có chuyện gì xảy ra.

Chuyện này rất là lạ, Hắc Ngục Thôn Viêm sẽ không có mất nhiều thời gian như vậy để giết một người như Trần Vân Thanh.

Không chừng lần này có chuyển cơ mà mình không có ngờ tới cũng nên.

"Ân..!". Chủ...Nhân..! Anh không có chuyện gì..?"

Trần Vân Thanh cứ động, còn phát ra âm thanh khá nhỏ, tuy nhiên đối với nàng mà nói nó còn tuyệt vời hơn cả tiên âm.

Chỉ cần Trần Vân Thanh còn còn có thể sống, như vậy mọi chuyện đều có thể có cách giải quyết được cả.

Một câu truyện dã sử về thời Lê Sơ, một cái nhìn khác về lịch sử, đa chiều và nhiều màu sắc.