Yêu Thần Lục

Chương 339: Tàn Sát Lẫn Nhau



Bọn họ ở đây người nào tuổi tác thấp nhất cũng đã ba mấy bốn mươi tuổi, cao nhất lên đến bảy tám mươi tuổi, đều là thành viên quan trọng, Trưởng Lão bên trong gia tộc mình.

Bình thường không ít khi phải làm chuyện diệt tộc như hiện tại, tất cả trong lòng đều hiểu một cái đạo lý, đó là nhổ cỏ phải nhổ tận gốc, nếu không mưa xuống cỏ sẽ mọc lại.

Không tận diệt Tô gia, với thù oán của đôi bên, ngày sau gia tộc mình đừng có mong được yên ổn..

Hơn nữa bây giờ số cao thủ của mình còn nhiều hơn đối phương gấp bốn lần, cần gì phải sợ hãi đối phương kia chứ.

"Tuyệt Tâm Đao Pháp..! Giết..!".

Mang Ngấn Sơn ngay sau đó cũng đã dẫn theo Mang gia mọi người lao vào vòng chiến, nếu là ngày thường thì hắn cũng là có ý để Trần gia cùng Tô gia đại chiến một hồi, cho đối bên tổn thương nguyên khí, sau đó mình mới đi ra nhặc một cái tiện nghi.

Nhưng bây giờ thì không được, hắn đã có mặt ở đây, Tô gia cũng nhận ra được hắn, nếu không ra tay, một khi để Tô gia có cao thủ rời khỏi nơi này, ngày sau sẽ đem đến cho hậu họa khôn lường.

Cần phải biết thực lực của Mang gia bọn họ thua kém Trần gia quá nhiều, nếu là Tô gia quay lại trả thù, bọn chúng sẽ nhắm Mang gia ra tay trước.

Chuyện này không có gì là lạ, ai cũng chọn quả hồng mềm mà bóp, có ai lại đi nắm cục đá bóp trước bao giờ.

"Keng.. Keng..Keng..!".

"Phốc...Rầm ....Rầm...Phốc...!".

"A....A....Rầm rầm...!"

Trong chốc lát, Tô gia nơi đây tiếng binh khí va chạm nghe đau tai, tiếng chém giết vang lên rung trời, tiếng kêu của người trúng phải độc thủ của đối phương tên tâm liệt phế vang lên trước khi chết, tạo ra khung cảnh hỗn loạn vô cùng.

Ba đại gia tộc đại chiến cùng nhau, biến khu vực nơi đây khác gì một bãi chiến trường thu nhỏ, chiến đấu cực kỳ ác liệt, người ngã xuống càng lúc càng nhiều, nhưng nhìn chung lại, bên phía Tô gia người chết càng nhiều hơn, số người còn lại của Tô gia mỗi lúc một ít, sắp bị tận diệt đến nơi.

Đây cũng không có gì là bất ngờ, riêng một cái Trần gia thôi, lực lượng cũng đã vượt qua Tô gia rất nhiều, bây giờ thêm vào Mang gia nữa, quân số hơn đối phương gấp bốn lần, chênh lệch quá lớn về quân số lẫn thực lực, Tô gia có thể chiếm được chút ưu thế nào mới là chuyện lạ.

"Keng..Phập...A.....Rầm....Ong...Rầm..!"

"Lão Thường..! Đến lúc chúng ta ra tay rồi.."

"Lão Thắng..! Ông nói đúng..! Giúp người nên giúp đến cùng..!".

Duy nhất hai người đến chưa có ta tay là Liệt Thường cùng Liệt Thắng đợi đến giờ phút này cũng đã lao vào vòng chiến, nhắm ngay đám người Tô gia giết đến, có thêm hai cao thủ Yêu Sĩ cửu trọng hậu kỳ gia nhập vào vòng chiến, Tô gia còn lại mấy người càng là tuyệt vọng quá trời, không ít người trong số đó, dựa vào thủ đoạn mình cất giấu cuối cùng trong tay, đem ra sử dụng phá vòng vây chạy thẳng.

Đánh đến bây giờ Tô gia đám đã bị cho sợ chết khiếp, không còn một chút dũng khí nào để nói nữa, đối với Tô gia những người còn sót lại, bây giờ trong lòng không hy vọng gì có thể chém giết thêm người của hai gia rất nữa, thoát thân được đã là do chính mình kiếp trước tích quá nhiều phước đức để lại.

...

Một giờ sau...!

"Khụ..Phốc..!".

"Ha ha ha...! Tô gia mấy trăm năm cơ nghiệp, không ngờ truyền đến của Tô Học Sinh ta lại bị hủy diệt, ta dù có chết, cũng thật sự không có mặt mũi nào gặp lại tổ tiên..!" Tô Học Sinh ho ra một ngụm máu tươi, cất lên tiếng cười, tiếng cười mang theo biết bao đau khổ cùng chua chát.

Khắp nơi Tô gia bây giờ đều là người chết, máu của đệ tử cùng Trưởng Lão chay ra nhiều vô số kể, có thể được ví như câu thây chất thành núi, máu chảy thành sông cũng không hề quá.

Làm tộc trưởng, hắn là người phải chịu trách nhiệm đầu tiên, cũng là người phải chịu trách nhiệm chính, nếu như không phải hắn quyết tâm mua cho bằng được Tam Dương Quyết, Tô gia mình cũng không phải gặp cảnh diệt tộc như ngày hôm nay, tất cả đều là lỗi của hắn.

Hắn thật sự rất hối hận, nếu như ông trời có thể cho hắn cơ hội quay lại quá khứ, hắn tuyệt đối sẽ không đồng ý với Tô Mãnh bằng mọi giá phải cạnh tranh cho bằng được Tam Dương Quyết đó, tiếc rằng trên đời này không hề có nếu như hai chữ.

"Các người diệt Tô gia của tao cũng chỉ vì quyển Yêu Quyết này, bây giờ tao giao nó cho tụi bây..!"

Tô Học Sinh lấy ra quyển Tam Dương Quyết từ bên trong Túi Không Gian, nhìn nó hắn cười chua chát một tiếng, sau đó dùng ít sức lực còn lại đem Tam Dương Quyết quăng lên không trung.

Mọi nguồn cơn về việc Tô gia diệt tộc hôm nay đều là vì nó mà ra, đám người của hai cái gia tộc này giết hết người Tô gia nhưng lại để cho hắn còn sống đến bây giờ cũng là vì nó, bây giờ To Học Sinh hắn không cần đến nữa, nếu đám người này muốn, vậy giao cho bọn họ đi thôi.

"Phốc..!".

'Tại..Tại sao đám người này lại không ra tay tranh đoạt..?' Tô Học Sinh vì thương thế quá nặng, phun ra thêm một ngụm máu tươi nữa, đã đứt hơi thở cuối cùng, trước khi nhắm mắt, hắn trong lòng rất là không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Đám người này đến đây, tất cả đều là muốn tranh dành Tam Dương Quyết, bây giờ Tam Dương Quyết đã xuất hiện, bọn chúng nên ra tay đánh nhau sống chết để mà tranh giành nó mới đúng, nhưng vì sao, Tam Dương Quyết đã xuất hiện, không có một người nào chạy lên tranh giành cả như vậy? Tô Học Sinh hắn rất là không cam tâm a..

"Tô Học Sinh..! Chúng tôi đến đây chính yếu là diệt Tô gia các người, cướp lấy Tam Dương Quyết chỉ là chuyện phụ..!"

Trần Tiêu Thiên đi đến nhặt lấy quyển Yêu Quyết mà không có gặp phải bất kỳ một người nào cản trở, nhìn thấy Tô Học Sinh chết không nhắm mắt, hắn liền lấy tay vuốt một cái cho đối phương yên nghỉ, đồng thời hắn cũng vài phần suy đoán được suy nghĩ trước khi chết của Tô Học Sinh, nên là tốt bụng giải thích cho Tô Học Sinh hiểu, mặc dù bây giờ Tô Học Sinh chắc chắn là không thể nghe được lời giải thích của hắn.

Trần gia hắn cùng Mang gia đã lên kế hoạch diệt Tô gia từ mấy ngày trước, kể từ khi Mang gia Mang Ngấn Sơn đưa con gái mình vào Phủ Thành Chủ làm thiếp của nhà họ Nguyễn.

Khi đó tính toán đầu tiên của hắn là liên hợp với Tô gia, bí mật đem Mang gia diệt đi, vì Mang gia có Phủ Thành Chủ chống lưng thế lực sau này sẽ rất mạnh, vượt qua Trần gia cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn, hắn không thể ngồi chờ chết, phải ra tay trước một phen.

Nhưng mà thật bất ngờ, Cổ Cự Cao lại đi yêu thích con gái của hắn, còn có ý nghĩ lấy nó về làm vợ cả, như vậy từ chỗ không có chỗ dựa gì ra hồn, Trần gia hắn cũng có thế lực chống lưng không kém gì Mang gia.

Tình cảnh bấy giờ liền vi diệu rồi, Trần gia cùng Mang gia đều có thế lực lớn dựa vào, tranh bây giờ sẽ hai bên đều thương tổn, làm cho Tô gia còn lại hưởng lợi.

Như vậy đâu có được, một cái Tô gia không có chỗ dựa nào ra hồn, làm sao có thể có tư cách làm ngư ong đắc lợi cho được, vậy nên, hắn quyết định đem Tô gia diệt trước, đúng lúc Mang Ngấn Sơn cũng có ý nghĩ như vậy, hai người bọn họ tính toán quá hợp nhau, nên mới có chuyện diệt Tô gia nhanh chóng như bây giờ.

Tranh đấu nảy lửa tại đấu giá hội chỉ là để qua mặt người trong Chấn Nam Thành, hay nói đúng hơn là qua mặt Tô gia, cho dù Tô gia không mua được Tam Dương Quyết, hôm nay bọn chúng cũng phải bị diệt tộc, nếu mua được như bây giờ, chỉ là làm cho hai gia tộc mình có thêm sự trợ giúp từ hai tên Trưởng Lão của Liệt gia mà thôi. Đi con đường nào, Tô gia cũng chỉ có nước phải chết.

"Trần Tộc Trưởng..! Ông định xử lý quyển Yêu Quyết này như thế nào..?" Người lên tiếng chính là Mang Ngấn Sơn.

Ân oán của Mang gia cùng Trần gia rất là sâu đậm, mấy trăm năm qua số người của Mang gia bị chết trong tay Trần gia lên đến cả ngàn người.

Có người trong tộc sẽ đề ra nghi hoặc vì sao hai bên gia tộc ân oán sâu đậm như vậy, Mang Ngấn Sơn hắn còn bắt tay liên minh với Trần gia đem Tô gia diệt.

Đáp án quá đơn giản, vì hai người bọn họ có chung lợi ích, hay nói đúng hơn là hai cái gia tộc có chung một lợi ích, lợi ích này lớn đến nỗi bọn họ có thể tạm thời sẵn sàng bỏ qua ân oán của đôi bên, cùng nhau đạt được mục đích.

Thế gia chính là như vậy, quốc gia cũng chính là như vậy mà thôi, không có kẻ địch mãi mãi, chỉ có lợi ích mới là mãi mãi.

Đương nhiên sau này vì lợi ích, hai bên gia tộc bọn họ cũng sẽ tiến hành công phạt đối phương, nhưng chuyện ngày mai hãy để ngày mai giải quyết, hiện bây giờ nên chia chác lợi ích đạt được từ việc Tô gia bị diệt hôm nay.

"Chúng ta ba bên phái ra ba người, đem quyển Tam Dương Quyết này sao chép ra thành ba quyển, mỗi người giữ một quyển, mấy ông không có ý kiến gì chứ..!" Trần Tiêu Thiên đưa ra cách giải quyết cho vấn đề này.

Trước khi đến đây, hắn đã hứa với lại Mang Ngấn Sơn cũng như hai người của Liệt gia, sau khi diệt được Tô gia, lấy được Tam Dương Quyết, sẽ do hắn đứng ra giải quyết vấn đề nắm giữ Tam Dương Quyết một cách công bằng nhất.

Chính là vì hắn đứng ra hứa hẹn, cho nên Tô Học Sinh muốn dùng Tam Dương Quyết để cho bọn họ tàn sát lẫn nhau, đã không có khả năng xảy ra.

"Cứ làm theo ý của Trần gia chủ đi.!" Liệt Thường cùng Liệt Thắng không có ý kiến.

Một câu truyện dã sử về thời Lê Sơ, một cái nhìn khác về lịch sử, đa chiều và nhiều màu sắc.