Yêu Thầm Là Chuyện Một Người

Chương 57: Vẫn Không Thể Buông Tay





Chiếc xe Maserati dừng lại bên kia lề đường, Lý Thẩm nhanh chóng mở cửa bước xuống “Cảm ơn chủ tịch, tôi về đây ạ”
Không thấy người đàn ông ngồi bên cạnh mình trả lời mà chỉ chăm chú xem báo cáo, Lý Thẩm cúi nhẹ người coi như tạm biệt rồi đóng cửa xe lại.

Chiếc xe sau khó liền khởi động chạy đi
Mở cửa bước vào nhà, bà Lý đang ngồi ở ghế Sofa chờ cô từ rất lâu, nghe tiếng con gái về liền khoanh tay nghiêm giọng tra hỏi “Con gái chưa gả, sao lại qua đêm bừa bãi bên ngoài như thế”
Lý Thẩm đang tháo giày cao gót thì giật mình “Mẹ, dọa chết con rồi” Biết bà đang giận nên Lý Thẩm đi về ghế sofa chỗ bà ấy đang ngồi, ôm lấy bà “Mẹ, con đã 28 tuổi rồi, không phải trẻ con nữa với cả con ở cùng với Tiêu Tiêu mẹ lo gì chứ!”
“Còn biết mình đã 28 cơ đấy, vậy rốt cuộc có tính kết hôn không?” bà Lý vẫn chưa nguôi ngoai, ngảnh sang nhìn Lý Thẩm với ánh mắt trách mắng
Cô cười khổ vỗ lấy vai bà “Con biết rồi mà!”
“Đúng rồi Tiêu Tiêu dạo này thế nào, lâu quá không gặp con bé ta có chút nhớ nó.

Hồi xưa thường xuyên qua nhà chúng ta ăn cơm, ngoan ngoãn nghe lời chứ không cứng đầu như con”
Lý Thẩm bĩu môi, tựa đầu lên vai bà “Cậu ấy làm việc ở Bắc Kinh nhưng vì sắp sửa kết hôn nên đã trở về đây.

Kết hôn cùng mối tình đầu thật tốt”
Bà Lý xoa đầu cô “Con thấy chưa, bạn bè đều kết hôn còn con thì vẫn lẻ bóng.

Nhanh tìm chàng rể cho mẹ, mà mẹ thấy Mộ Ngôn cũng tốt, tính tình…”

Biết bà sắp rông dài về chuyện hôn nhân đại sự của cô nên Lý Thẩm đành ngắt lời thất lễ “Mẹ muộn rồi, con lên lầu thay đồ chuẩn bị đi làm rồi.

Mẹ không cần chuẩn bị đồ ăn sáng đâu con ăn qua rồi” Nói xong cô liền một mạch chạy lên cầu thanh đầu không ngoảnh lại.

Còn mẹ cô chỉ biết lắc đầu bất lực
“Cốc cốc cốc”
Tiếng nói từ bên trong vọng ra “Mời vào” Lý Thẩm chỉnh lại áo khoác và cầm tư lại lại thật ngay ngắn rồi mở cửa bước vào bên trong
“Chủ tịch, hợp đồng hợp tác tôi đã làm xong, anh xem xem còn có gì cần chỉnh lý hay không?” Lý Thẩm đi thẳng về bàn làm việc của Đới Khải cúi người chào hỏi rồi đặt bản hợp đồng lên trước mặt anh
Đới Khải đang xem sử dụng máy tính nhìn thấy cô bước vào đã chau mày “Không phải cho em nghỉ một ngày sao? Lời tôi nói không có trọng lượng như vậy à!”
“Không phải chủ tịch, cảm ơn anh đã quan tâm nhưng tôi không bị bệnh gì cả nghỉ làm như vậy cũng không hay.

Với lại tôi cũng đã hứa trước mặt tất cả cổ đông là làm tròn trách nhiệm của mình đối với tập đoàn” Lý Thẩm kiên định đáp
Đới Khải không trả lời mà đứng dậy đi vòng qua bàn tiến sát đến Lý Thẩm, hai người nhìn nhau một lúc lâu thì anh cúi đầu xuống sát mặt cô.

Lý Thẩm trong lòng run rẩy không thôi nhưng vẫn cố bày ra bộ dạng nghiêm túc, mạnh mẽ
“Được, hợp đồng em làm tôi yên tâm, cầm theo nó đi với tôi gặp đối tác” Đới Khải mặt đối mặt với Lý Thẩm, hơi thở của đối phương đều có thể cảm nhận được, anh ta nở nụ cười ma quái đáp
Lý Thẩm ngạc nhiên hỏi “Không phải nên là trợ lý của anh đi sao? Tại sao tôi lại phải đi”

Đới Khải không vội trả lời mà mặc chiếc áo vest mắc tiền vào, chỉnh lại cà vạt rồi mới quay lưng lại đáp “Hợp đồng là đại luật sư Lý chuẩn bị, em đi không phải hợp lý hơn sao? Lúc nãy em vừa bảo sẽ làm việc hết mình vì tập đoàn nhưng chuyện này lại thoái thác?”
“Xin lỗi chủ tịch, tôi không có ý đó” Lý Thẩm gập người xin lỗi, người đàn ông này hôm nay rốt cuộc là bị cái quái gì vậy? Sao lần này đến lần khác lại cứ cợt nhả với cô như vậy
Anh không ngoảnh lại nhìn cô mà quay lưng đi về phía cửa chính “Đi thôi”
Cô đành bất lực đi theo vị tổng tài bá đạo cao cao tại thượng khó hiểu này, hắn luôn như vậy, luôn là dấu chấm hỏi mà cô không thể tìm ra đáp án!
Chiếc xe được dừng dưới một hộp đêm cao cấp chỉ dành cho giới thượng lưu, Lý Thẩm không khỏi đề phòng khi đi theo Đới Khải bước vào nơi này.

Căn phòng V.I.P mở ra, bên trong có mấy người đàn ông và các cô gái trẻ ngồi xung quanh
Một người đàn ông bụng bia ngồi ở chính giữa chiếc ghế nhìn thấy Đới Khải bước vào liền ngồi dậy hớn hở bắt tay chào hỏi “Chủ tịch Đới tới rồi, chúng tôi đợi anh rất lâu rồi”
Đới Khải bắt tay ông ta cười rồi đưa tay chỉ về phía Lý Thẩm “Giới thiệu một chút, đây là cố vấn pháp lý cao cấp của tập đoàn Lý Thẩm” rồi đưa tay về phía người đàn ông bụng bia giới thiệu “Còn đây là Cố tổng”
Lý Thẩm theo phát xạ mỉm cười nhiệt tình với người đàn ông đối diện “Cố tổng, xin chào ngài, hân hạnh làm quen”
Người đàn ông được gọi là Cố tổng sau khi nhìn thấy Lý Thẩm liền bất ngờ nắm lấy tay cô nở nụ cười đầy ám muội “Luật sư Lý, xin chào.

Không ngờ Thịnh Thế lại có vị luật sư cao cấp xinh đẹp này làm cố vấn”
“Khách sáo rồi” Lý Thẩm bắt đầu cảm thấy khó chịu, gượng gạo đáp
“Nào cùng vào ngồi đi” Vị Cố Tổng mở đường để ĐớiKhải và Lý Thẩm vào chỗ ngồi
Vị trí ngồi có chút không thỏa đáng, Lý Thẩm cô chưa bao giờ phải tham gia mấy cái tiệc rượu xã giao để bàn công việc này.


Lý nào vị Đới tổng kia lại đẩy cô ngồi cạnh người đàn ông già trạc tuổi cha mình như thế.

Anh là có ý muốn chỉnh cô nên mới làm vậy?
Lý Thẩm bị chuốc rượu đến say sẩm mặt mày, người đàn ông ngồi cạnh cũng bắt đầu không yên phận mà đưa tay nắm lấy tay Lý Thẩm.

Đới Khải nhìn thấy chau mày, mặt sầm lại đang rất muốn đẩy ông ta ra nhưng anh kìm chế, anh muốn cô cầu cứu anh, muốn nhìn bộ dạng cầu xin cứu giúp của cô
Nhưng không, người phụ nữ ngồi cạnh anh thật sự quá cứng đầu, từ đầu đến cuối cũng không chịu nhìn anh lấy một lần chứ đừng nói đến việc cầu cứu “Cố tổng, chúng ta uống nhiều như vậy rồi, có phải anh cũng nên dành ít phút xem thử hợp đồng hợp tác hay không?”
“Vội gì chứ, uống vài ly nữa, tôi liền đầu tư vào hạng mục đó.

Nào uống đi” Ông ta cũng đã ngà ngà say, cầm hợp đồng đặt lại về bàn rồi đưa ly rượu ép cô uống
Đới Khải không chịu đựng được nữa liền một hơi uống hết ly rượu, đặt chiếc ly xuống bàn anh liền nắm lấy tay cô kéo về phía mình, rồi ngồi chèn giữa hai người “Cố tổng, ngại quá, cô ấy không uống được nữa, tôi uống với ông”
“Được, chủ tịch Đới tôi kính cậu một ly” Lão nhìn thấy Đới Khải liền đưa ly lên cụng, uống quá nhiều nên đã say rồi, không còn quan tâm chuyện gì nữa
Lý Thẩm ngồi bên cạnh Đới Khải đã không chịu được nữa liền xin phép chạy ra khỏi phòng đi tìm nhà vệ sinh.

Cô ra sức nôn, nôn đến tái xanh mặt mày, dạ dày cũng đau quằn quại.

Ngày hôm qua đã uống rất nhiều rồi, hôm nay lại uống nhiều mà không có gì lót bụng liền cảm thấy đau hơn rất nhiều
Cô lảo đảo bước ra khỏi nhà vệ sinh thì đụng trúng một người đàn ông cao lớn đang đứng chờ sẵn ở đó.


Mấy cô gái đi vào nhà vệ sinh nhìn thấy anh ta liền thầm thì bàn tán “Đàn ông đàn ang lại đứng trước nhà vệ sinh nữ.

Đep trai mà biến thái vậy”
“Chủ tịch, sao anh lại ra đây.

Hợp đồng thì sao?”
Lý Thẩm đã không còn đứng vững nữa, Đới Khải nhìn thấy cô sắp ngã liền đỡ lấy ôm vào lòng “Tôi đưa em về”
“Ha ha, gì chứ? Anh chỉnh tôi, vui rồi liền dừng cuộc chơi chứ gì” Lý Thẩm đẩy anh ra, mỉm cười ma mị ngón trỏ liên tục chỉ chỉ lên ngực anh
“Về thôi” Cô nói đúng nhưng anh không muốn đôi co với người say, nói xong anh liền bế cô lên.

Lý Thẩm không còn sức lực để phản kháng nữa đành ngoan ngoãn nằm trong vòng tay của anh
Ra khỏi hộp đêm, nhìn thấy tài xế đang đợi ở xe, mở cửa đặt Lý Thẩm ngồi vào ghế lái phụ Đới Khải liền nói với anh chàng tài xe về trước “Cậu về đi hôm nay tôi lái xe”
Anh ta gật đầu đồng ý, Đới Khải mở cửa ngồi vào ghế lái.

Nhìn sang người con gái đang ngồi bên cạnh mình có chút mơ màng giống như ngày hôm qua, hắn liền lắc đầu bất lực, vươn người giúp cô thắt dây an toàn
“Tại sao em mãi cứ khiến tôi phải để tâm đến vậy.

Tại sao tôi mãi chẳng thể buông tay người con gái làm tổn thương tôi?”
-Thiên Di-