Xuyên Thành Em Trai Nữ Chính Thì Có Gì Sai

Chương 34: Chương 34




“Mẹ ơi, chị tư nói sau này muốn làm giáo viên đó.

Sau này mẹ nói chị ấy cũng mua nhà trong thành phố đi.

” Cuối cùng Tô Cẩn Du còn ném một hy vọng to lớn vào mẹ Tô, cái hy vọng này đủ để mẹ Tô cho Chiêu Đệ học hết đại học.

Tô Cẩn Du cũng tin rằng, với bản lĩnh của Chiêu Đệ, lên đại học không cần tiền của nhà, chị ấy chỉ cần một hậu phương vững chắc ủng hộ chị ấy mà thôi.

Lát sau cha Tô về, Tô Cẩn Du ra mở cổng giúp ông, bọn họ nói gì thì ông không nghe được, nhưng mà mẹ Tô gọi điện đến Thượng Hải, nói Tô San về nhà một chuyến.

Khi gọi điện thì Tô Cẩn Du cũng đứng bên cạnh, người nghe có khẩu âm Thượng Hải chính gốc, cô ấy nói chuyện rất êm tai cũng lễ phép và thân thiện.

Cô ấy nói mình là đồng nghiệp của Tô San, Tô San đang bận, hỏi mẹ Tô có chuyện gì không để cô ấy chuyển lời cho.


Sau đó mẹ Tô cúp máy.

Tô Cẩn Du biết rằng Tô San và bạn hùn vốn mở khách sạn.

Tại sao lại là hùn vốn, vì Tô Cẩn Du biết Tô San không có khả năng tự mở cửa hàng hoặc thành lập công ty mặc dù cô ta có tiền.

Tô San sống trên đời hơn 30 năm chưa từng làm mấy việc này, cho dù sau đó bị Tô Cẩn Du làm hại đủ kiểu nhưng cô ta chưa từng rời khỏi nhà họ Tô.

Nói thật chứ, kiếp trước Tô San bị người khác xem thường cũng có lý do cả, chị cả thành thật hiếu thuận, chị hai xinh đẹp, Chiêu Đệ thì chăm chỉ biết co biết duỗi đúng chỗ, so sánh thì Tô San chẳng có ưu điểm gì cả.

Ngay cả mẹ Tô là mẹ ruột, tác giả cũng miêu tả tình cảm rất hời hợt, đứng thứ 3, bị mẹ ruột xem thường, bị chồng và mẹ chồng lạnh nhạt, bị em trai bắt nạt, nghe xong thì thấy Tô San khá đáng thương, như vậy sau này cô ta chuyển mình thì mới hấp dẫn được.

Nhưng mà tác giả quên một chuyện quan trọng, đó là Tô San không xứng đáng có được khoán tiền đầu tiên, thậm chí Tô San chẳng có kỹ năng gì, còn chẳng biết chữ.

Tô San chẳng có cách kiếm ra tiền được, cho nên biệt thự trong thành phố mới xuất hiện 20.

000 đồng, ngôi biệt thự kia Tô Cẩn Du nghe nói đến, nói là nhà của một gia tộc ở Bắc Kinh mua, có điều bọn họ ít khi đến đó.

Tô Cẩn Du hiểu, sau này cũng chẳng có ai đến, cái gọi là quan chức, rồi ngôi nhà này, cùng với 20.

000 đồng xuất hiện, không hề logic một chút nào cả, chẳng qua cô ta là nữ chính nên đây coi như là bàn tay vàng đi.

Có bàn tay vàng thì mới được gọi là nữ chính.


Sau khi gọi điện đến Thượng Hải, 2 ngày sau thì Tô San về, cô ta hình như hiểu mục đích của cuộc gọi này, lần này cô ta không hề khiêm tốn, quần áo, túi xách, trang sức, đều là thứ đắt tiền.

Cô ta vừa bước vào nhà thì mẹ Tô sửng sốt, ngơ ngác nhìn cô ta một hồi, căn bản nhận không ra, cuối cùng Tô Cẩn Du chạy đến gọi một tiếng chị ba thì mẹ Tô mới phản ứng.

“Con ba, chuyện gì thế này?” Mẹ Tô cau mày, bà không vui, Tô San mặc quần áo thế này, lại chẳng mua đồ cho em trai và em gái, khiến mẹ Tô khó chịu.

“Mẹ à, con thăng chức, công việc bắt buộc, cần mua thêm quần áo, đúng rồi, sau này mỗi tháng con gửi về 200 đồng.

” Tô San chịu đủ uất ức, từ hôm nay trở đi cô ta muốn nở mày nở mặt.

Mẹ Tô thở dài: “Vào nhà đi, nghỉ ngơi một lát, mẹ có chuyện muốn nói với con.

”Tô San gật đầu, đi giày cao gót từ từ đi vào nhà, cô ta đi mấy bước thôi mà có cảm giác vạn chúng chú mục.

Tô Cẩn Du đột nhiên cảm thấy tò mò, nếu Tằng Thương Thủy nhìn thấy Tô San thế này, hắn còn giữ được vẻ lạnh lùng này hay không? Chỉ sợ vội vàng kết hôn với Tô San ấy nhỉ.

Đáng tiếc nam phụ vẫn chỉ là nam phụ, hắn chỉ có thể ngước nhìn nữ chính mà thôi.


Tô Cẩn Du lại quên, người ta dù sao cũng là nam phụ, còn anh thì là nhân vật phản diện lớn nhất của cuốn tiểu thuyết này đấy.

Trình tự kết hôn thời đại này cũng chẳng khác thế kỷ 21 là bao, ngàn năm như một.

Đầu tiên là bà mối đến nhà thăm hỏi, hoặc là người quen giới thiệu, nếu hai bên cảm thấy điều kiện đối phương tốt, thì một bên sẽ đến nhà gặp mặt, nhà trai đến nhà gái xem dung mạo cô dâu là chuyện bình thường, sau đó tìm hiểu nhân phẩm, để đánh giá nên cho bao nhiêu sính lễ.

Nhà gái đến nhà trai cũng là như vậy, nhưng mấy cô gái nhìn xem hoàn cảnh nhà đối phương có tốt hay không, cha mẹ nhà trai có dễ chung đụng hay không.

Nếu như hai bên đều cảm thấy hài lòng, thì sau khi trao đổi bát tự, xem ngày kết hôn thì có thể đưa sính lễ đến.

.