Xuyên Không Tới Vương Triều Đại Khang

Chương 3397: Bảo vệ tiên sinh!



Vốn dĩ Kim Phi được cận vệ và các nhân viên hộ tống do Giang Văn Văn dẫn đội vây xung quanh, nhưng vì Tả Phi Phi dẫn người đến rồi nên cận vệ và các nhân viên hộ tống đều cho rằng nguy hiểm đã được loại bỏ.

Mặc dù mọi người vẫn tiếp tục ngồi xổm sau tảng đá không đứng dậy, nhưng tất cả mọi người đều buông lỏng cảnh giác.

Các cận vệ và nhân viên hộ tống canh gác ở phía rừng cây cũng quay lại nhìn đám người Tả Phi Phi. Ai mà biết rằng lúc này vẫn còn một tên sát thủ đang núp sau tảng đá rồi âm thầm bắn tên chứ?

Con ngươi Tả Phi Phi trong nháy mắt co lại thành hình kim, hét toáng lên: “Cẩn thận phía sau!”

Phần lớn cận vệ và nhân viên hộ tống nghe thấy vậy thì theo bản năng quay lại nhìn về phía sau Kim Phi, cũng có một số người phản ứng nhanh không thèm nhìn mà lập tức lao về phía Kim Phi.

Đáng tiếc, bọn họ cách Kim Phi quá xa mà tốc độ của mũi tên quá nhanh, không thể nào đuổi kịp.

Vừa rồi Kim Phi đang quay đầu nhìn cận vệ đuổi giết tử sĩ, không nhìn thấy biểu cảm của Tả Phi Phi, đợi đến lúc y phục hồi tỉnh thần lại sau khi nghe được tiếng hét của cô ấy thì cũng không kịp nữa rồi!

Nhìn thấy mũi tên sắp trúng vào phía sau đầu Kim Phi, công chúa Lộ Khiết đang ngồi xổm bên cạnh đột nhiên nhảy lên người Kim Phi, đẩy ngã Kim Phi xuống đất.

“Bảo vệ tiên sinh!”

Cuối cùng các cận vệ và nhân viên hộ tống mới hồi tinh thần trở lại, nhanh chóng đứng dậy và tạo thành một bức tường người giữa Kim Phi và khu rừng!

Các cận vệ cũng nhanh chóng hướng súng kíp đã nạp đạn sẵn về phía mũi tên bay đến rồi bóp cò.

Khu rừng ngay trước mặt họ bỗng nhiên bị lá rụng bao phủ, rất nhiều cành cây đều bị gấy.

Nhưng ngay sau khi tiếng súng vừa dứt thì một quả lựu đạn bay ra từ phía sau tảng đá và lao thẳng vào đám đông.

Lúc này cận vệ và nhân viên hộ tống đều đang nhìn chằm chằm vào khu rừng, sao có thể để lựu đạn rơi vào chứ?

Không đợi lựu đạn bay đến trên đầu đám đông thì hai nhân viên hộ tống lao ra, xoay bao kiếm trên tay rồi ném về phía lựu đạn.

Quả lựu đạn giống như một quả bóng chày bị đánh trúng, bay về phía sau bên phải nhưng còn chưa bay được bao xa thì phát nổ luôn.

Gần như cùng lúc với quả lựu đạn phát nổ thì có một bóng người từ phía sau tảng đá nơi vừa ném lựu đạn lao ra, lao nhanh vào trong rừng.

Người này không ai khác chính là tiểu đội trưởng đã mất tích của đội ám sát.

Thật ra vừa rồi hắn ta không bị bắn trúng, cũng không chạy trốn.

Mà khi Băng Nhi phát hiện ra sơ hở và gọi Kim Phi đến ngăn cản thì hắn ta đã nhận ra Băng Nhi chính là một cao thủ, đồng thời cũng nhận ra rằng hành động lần này rất có thể sẽ thất bại và bọn họ khó có thể trốn thoát.

Năm đó khi huấn luyện giáo quan của hắn ta đã từng nói, thế giới này không có ngõ cụt, chỉ là những người bị mắc kẹt trong tình huống đó chưa tìm được cách phá vỡ tình thế mà thôi.