Xuyên Không Tới Vương Triều Đại Khang

Chương 3384: Nói rồi y cưỡi ngựa đi phía trước



Thế là họ phải vòng đến đỉnh núi trên Hắc Thủy Câu, “thăm quan” bãi than từ trên đỉnh núi.

Không thể cưỡi ngựa đi trên đường núi, họ vòng lên đỉnh núi rồi vòng về lại, tốn mất nửa ngày trời.

Sau khi xuống dưới thì ăn bừa gì đó để qua bữa, sau đó quay về.

Thật ra đi đường chính về làng Tây Hà thì gần hơn, nhưng lúc đi qua ngã rẽ, công chúa Lộ Khiết lại yêu cầu đi từ bên này.

Giang Văn Văn biết cô ta muốn gặp lại Kim Phi, lúc đó cô ấy nghĩ không có chuyện đó xảy ra, nhưng lúc nãy vòng qua chân núi thì đã nhìn thấy một nhóm người từ núi Thiết Quán đi xuống.

Mặc dù không nhìn rõ mặt mũi nhưng từ số lượng người và trang phục, chắc là Kim Phi và đội cận vệ.

Thế là công chúa Lộ Khiết tăng tốc chạy đến ngã ba trước Kim Phi. Các kỹ thuật viên đi theo công chúa Lộ Khiết đều nghĩ công chúa Lộ Khiết may mắn, thật ra họ không biết đây không phải là may mắn, mà là công chúa Lộ

Khiết biết quá rõ về Kim Phi.

Công chúa Lộ Khiết biết Kim Phi sẽ không ở lại núi Thiết Quán, sẽ quay lại làng Tây Hà vào hôm đó luôn.

Nếu quay về, có khả năng là vào thời gian này. 'Thế nên họ mới “trùng hợp” gặp được Kim Phi.

Nghe thấy tiếng vó ngựa từ hướng núi Thiết Quán, công chúa Lộ Khiết vuốt lại tóc, gỡ bỏ hết những ngọn cỏ dính trên váy khi leo núi, rồi phóng ngựa đến ngã ba.

Kim Phi đi vòng qua góc núi, vừa đưa mắt nhìn đã thấy công chúa Lộ Khiết dẫn theo đám người bước ra từ ngã ba.

“Kim tiên sinh, trùng hợp quá, lại gặp nhau rồi”. Công chúa Lộ Khiết nhiệt tình chào Kim Phi. “Trùng hợp thật”, Kim Phi khế nhíu mày.

Buổi sáng gặp nhau ở cổng làng có khả năng là tình cờ, nhưng buổi chiều lại gặp nhau, vẫn là ở đây, Kim Phi không khỏi nghĩ nhiều.

Công chúa Lộ Khiết biết Kim Phi sẽ nói như vậy, thế là cô ta tỏ ra bất lực, cười gượng giải thích: “Ta không đến để ngăn cản tiên sinh, hôm nay ta đến mỏ than Hắc Thủy Câu tham quan, lúc về đường chính đông qua nên ngựa chiến không chạy được, ta định về làng bằng đường nhỏ này, nếu tiên sinh không tin, cứ phái người đến Hắc Thủy Câu hỏi thử xem”.

Nghe thế, Kim Phi mới giãn mày.

Y không cần phái người đến mỏ than Hắc Thủy Câu để xác minh lời công chúa Lộ Khiết, vì thân phận đặc biệt của công chúa Lộ Khiết nên mỏ than Hắc Thủy Câu cũng được xem là nhà máy trọng điểm ở Kim Xuyên, hôm nay cô ta đến mỏ than Hắc Thủy Câu, người phụ trách nơi đó và Giang Văn Văn đi cùng sẽ chủ động báo cáo.

Thế nên công chúa Lộ Khiết không thể ngu ngốc đến mức gạt y.

Lúc này trên đường chính quả thật cũng khá đông, thế nên những lời thoái thác của công chúa Lộ Khiết cũng suôn sẻ.

Nhưng Kim Phi vẫn nhìn Giang Văn Văn ở phía sau.

Giang Văn Văn khẽ gật đầu với Kim Phi, xem như là làm chứng cho công chúa Lộ Khiết.

Kim Phi không muốn nghĩ nhiều về vấn đề này nữa, gật đầu với công chúa Lộ Khiết: “Nếu đã tình cờ gặp mặt, vậy thì cùng về đi”.

Nói rồi y cưỡi ngựa đi phía trước.

Công chúa Lộ Khiết muốn đi chung với Kim Phi, nhưng tiếc là đội phó thay thế Thiết Chùy thấy Kim Phi không muốn nói chuyện với công chúa Lộ Khiết, nên trước khi công chúa Lộ Khiết đến gần, anh ta đã cưỡi ngựa đi bên phải Kim Phi,

không cho công chúa Lộ Khiết cơ hội đi bên cạnh Kim Phi.

Công chúa Lộ Khiết thở dài, chỉ đành nắm dây cương đi phía sau mấy người Kim Phi.

Thấy thế, Kim Phi thâm khen ngợi đội phó, sau đó hơi kẹp chặt bụng ngựa, chuẩn bị tăng tốc.

Nhưng lúc này, Kim Phi bỗng nghe thấy tiếng gọi: “Kim tiên sinh, đợi đã”.

Kim Phi cứ tưởng là công chúa Lộ Khiết gọi mình nên quay lại thì phát hiện người đang nói chính là thị nữ Băng Nhi của công chúa Lộ Khiết.

“Sao thế?”, Kim Phi híp mắt hỏi.