Xuyên Đến Mạt Thế Bảo Vệ Anh

Chương 100: Thiếu





Diệp Tiêu cúi đầu, thấy được động tác của Lâm Đàm Đàm, lại nhìn vẻ hoảng hốt trên mặt cô, ánh mắt anh trầm xuống, ôm chặt cô hơn, thấp giọng hỏi: “Em nhìn thấy nó à?”

Lâm Đàm Đàm: “Gì cơ?”

“Vừa rồi lúc cái đầu của nó bay xuống, anh nhìn thấy vẻ mặt của em không đúng lắm, hình như nó đối mặt với em, em nhìn thẳng vào ánh mắt nó đúng không?”

Lâm Đàm Đàm nâng chuột đồng nhỏ nóng hầm hập trong tay, im lặng một hồi lại gật đầu: “Dạ.”

Diệp Tiêu lại siết chặt bả vai của cô một chút, giọng nói cũng nhẹ nhàng hơn: “Không sao, lúc trước không phải tình trạng của em nhẹ hơn họ sao?”

Lâm Đàm Đàm gật đầu, trong lòng lại nặng nề hơn, cô cảm thấy bệnh trạng của mình vốn dĩ nhẹ là do khoảng cách quá xa, mà vừa rồi cô đối mặt với nó cách cự ly không quá mười mét.

Cô thở hắt ra, cười: “Nó cũng đã chết rồi, em không tin mình lại bị một con zombie đã chết cầm chân mãi. Đúng rồi, thứ nó để lại cho anh này.”

Cô đưa viên tinh hạch hệ phong tuyệt đẹp cho Diệp Tiêu, anh nhận lấy, thật khó tưởng tượng một con zombie xấu xí lại có thể có viên tinh hạch xinh đẹp thế này trong đầu.

Lâm Đàm Đàm thấp giọng nói: “Con này chắc là zombie song hệ, một cái hệ phong, một dị năng làm cho người ta mơ thấy ác mộng. Em cho rằng cái dị năng thứ hai của nó mạnh hơn một chút nhưng nhìn tinh hạch của nó, dị năng chính vẫn là hệ phong.”

Nghĩ một lúc cô còn nói: “Nhiều zombie chết như vậy lại không nhặt được tinh hạch về, tiếc ghê, sau khi giải quyết thi triều xong chắc chắn nhặt tinh hạch sót lại sẽ thành một nghề phổ biến, đến lúc đó em cũng ra ngoài tìm xác zombie để lấy tinh hạch.”

Tinh hạch trong đầu zombie dù sau khi nó “chết” không bị lấy đi ngay cũng không thể biến mất, bọn họ không chiếm lợi sẽ có người khác chiếm, có khi còn bị động thực vật biến

chapter content