Vưu Vật

Chương 17: Công khai báo thù



Lời vừa nói ra của Khương Nghênh, quản lý và nghệ sĩ đứng đối diện cô đều sửng sốt không nói lên lời.

Một lúc lâu sau, người đại diện là người đầu tiên tỉnh táo lại, nói: "Khương quản lý, chuyện này không ổn lắm thì phải? Nếu như Chu tổng biết chuyện này..."

Khương Nghênh đi tới ghế văn phòng ngồi xuống, mười ngón tay đan nhau chống cằm, "Vậy các người nghĩ cho tôi một biện pháp ổn đi, tôi sẽ làm theo lời các anh."

Người đại diện, "..."

Nghe vậy, nam nghệ sĩ cau mày nói: "Nếu Chu tổng biết chuyện này, quay đi quay lại tôi nhất định sẽ bị phong sát*".

*Nguyên văn CV là "phong sát" chắc ai cũng hiểu rồi nên tớ giữ nguyên. Có ai thắc mắc thì bình luận để tớ bổ sung giải thích nhé!

Khương Nghênh nhếch môi cười nhạt: "Cậu cho rằng cậu hiện tại so với bị phong sát còn cách nhau bao xa? PUA bạn gái cũ, đây vốn là chủ đề có khả năng gây xôn xao dư luận nhất hiện nay."

Sau khi Khương Nghênh dứt lời, nam nghệ sĩ xúc động thốt lên: "Tôi không có, rõ ràng là khi tôi còn là thực tập sinh bận bịu công việc, khiến cô ấy không chịu được cô đơn nên mới gây ra chuyện này".

Khương Nghênh, "Anh nói với tôi điều này cũng vô ích. Cái anh cần không phải là lòng tin của tôi, mà là lòng tin của quần chúng."

Nam nghệ sĩ mặt đỏ tía tai, im lặng.

Đối với nam nghệ sĩ trước mặt này Khương Nghênh cũng có chút ấn tượng, anh ta được tìm ra trong một cuộc thi tìm kiếm tài năng cách đây không lâu, trông tràn đầy sức sống và phù hợp với gu thẩm mỹ của công chúng hiện nay.

Theo lý thuyết mà nói, chỉ cần anh ta đi từng bước một, không xảy ra bất kỳ việc ngoài ý muốn nào, thì tương lai hẳn sẽ tiền đồ xán lạn.

Nhưng bây giờ hết việc này đến việc khác xuất hiện.

Nam nghệ sĩ cúi đầu giữ im lặng, quản lý liếc nhìn anh ta có chút đồng tình, bước lên mấy bước lôi kéo quan hệ nói với Khương Nghênh, "Khương quản lý, đứa nhỏ này cũng rất cố gắng, nhà nghèo, có thể làm được công việc này đã không dễ dàng gì."

Người quản lý là một lão già của truyền thông Chu thị, biết rõ thân thế và chuyện của Khương Nghênh, lợi dụng thân phận "nhà nghèo" để lôi kéo sự thương cảm từ Khương Nghênh.



Khương Nghênh đưa mắt qua, "Tôi đã vạch đường cho các người rồi, đi hay không các người tự bàn đi."

Sắc mặt của người đại diện trở nên khó coi, "Chu tổng bên kia..."

Khương Nghênh đưa mắt nhìn nam nghệ sĩ mắt đỏ hoe phía sau người đại diện rốt cuộc cũng không cam lòng, cụp mắt nói: "Chu tổng nhiều tin đồn nhảm như vậy, chuyện này chắc sẽ không sao đâu."

Sau khi Khương Nghênh nói xong, gương mặt người quản lý sa sầm lập tức nở nụ cười, quay người kéo tay nam nghệ sĩ đi đến trước mặt Khương Nghênh: "Kinh Nguyên, còn không nhanh cảm ơn Khương quản lý."

Nam nghệ sĩ nhìn Khương Nghênh với vẻ mặt không được tự nhiên, "Cảm ơn Khương quản lý."

Khương Nghênh không trả lời, với tay lấy điện thoại nội bộ trên bàn gọi một cuộc ra bên ngoài, "Đem chuyện xấu của Chu tổng cùng Quan Lôi tung ra đi."

Cúp điện thoại, Khương Nghênh ngẩng đầu nhìn nam nghệ sĩ đang đứng trước mặt mình, "Đi trên con đường này không dễ dàng, một bước sai thì nhiều bước, tự biết yêu quý chính mình đi, nếu còn xảy ra chuyện như vậy một lần nữa, tôi yêu cầu anh làm gì thì hãy làm cái đấy, đừng tự tiện hành động như hôm nay."

Nam nghệ sĩ gật đầu, "Tôi hiểu rồi, Khương... Khương quản lý."

Khương Nghiễn hất hàm, "Ra ngoài đi!"

Nam nghệ sĩ đi theo quản lý ra khỏi phòng làm việc của Khương Nghênh, trầm giọng hỏi quản lý: "Khương quản lý có làm được không ạ? Chu tổng bên kia sẽ không sao chứ ạ?"

Người đại diện bĩu môi, "Khương Nghênh nói không sao, vậy nhất định là không sao. Cậu mới tới truyền thông Chu thị được một thời gian ngắn, một thời gian sau sẽ biết thôi."

Nam nghệ sĩ, "Vậy tiếp theo chúng ta không làm gì nữa ạ?"

Người đại diện lườm hắn một cái, "Cậu còn muốn làm cái gì?"

Hai tiếng sau, scandal giữa Chu Dịch và Quan Lôi chiếm lĩnh các tiêu đề và được đẩy lên hotsearch*.

*Hotsearch là từ mang nghĩa top tìm kiếm.

Khương Nghênh mới chỉ là ném cho người ta ném một quả bom khói thuốc, lập tức bị paparazzi nện búa thật.

Chiều hôm đó, chuyện của nam nghệ sĩ Kinh Nguyên có chút được đảo ngược, một người qua đường tung tin anh và bạn gái cũ trong thời gian yêu nhau luôn một mực giữ chừng mực, thậm chí còn đăng ảnh cả hai hôn nhau say đắm.

Trong nháy mắt, Weibo của Kinh Nguyên tràn ngập sự đồng tình.

A a a, Gai nhỏ* của chúng ta thật đáng thương, rõ ràng là người bị lừa, nhưng lại bị buộc lỗi lừa người khác.

*Nguyên văn CV "nhỏ gai gai". Theo cái tiếng Trung dở dở từ phim ảnh của tớ thì Kinh (Jing) và Gai chắc là có pinyin hoặc cách đọc giống nhau chăng? Ai đó giúp tui T_T

Đúng vậy, Đúng vậy, liệu có còn công bằng trong xã hội này hay không!



Hãy bảo vệ Gai nhỏ của chúng ta, vừa mới có lửa đã bị cháy đen*!

*Nguyên văn CV "mới vừa vặn lửa cháy đến liền bị đen"

Lúc này, Kinh Nguyên đang xem bình luận trên Weibo trong phòng nghỉ, kích động kéo tay người đại diện.

Người đại diện mỉm cười với anh: "Xem ra tôi đã đánh cược đúng. Khương Nghênh thật sự rất thương cảm với cậu. Đợi lúc nữa cậu có thể gọi điện cho Khương Nghênh và cảm ơn."

Kinh Nguyên kinh ngạc, "Cái này là nhờ Khương quản lý giúp một tay ư?"

Người đại diện, "Ngoại trừ Khương Nghênh, còn ai có khả năng này, đi đi, tên nhóc thối, nghe lời ta không sai, nếu như ngươi có thể dựa vào Khương Nghênh..."

Kinh Nguyên nghe vậy đỏ mặt, "Khương quản lý không có bạn trai sao?"

Người đại diện cười nói, "Một người cuồng công việc, nổi tiếng là mỹ nhân cao lãnh*."

*"Mỹ nhân cao lãnh" là chỉ người con gái xinh đẹp, lạnh lùng

Hơn mười phút sau, Khương Nghênh đang xử lý công việc trên tay thì nhận được điện thoại của Kinh Nguyên.

Kinh Nguyên ngượng ngùng mà tiếp điện thoại, "Khương quản lý, cám ơn chị."

Khương Nghênh 'ừm' một tiếng, dịu dàng đáp lại, "Làm việc cho tốt."

Kinh Nguyên nhớ lại lời dặn của người đại diện: "Chị có thời gian không, em mời chị ăn một bữa cơm được không?"

Khương Nghênh từ chối, "Không cần."

Kinh Nguyên muốn nói thêm chút gì đó để lôi kéo làm quen, nhưng Khương Nghênh ở đầu bên kia đã cúp điện thoại.

Khi đó Chu Dịch đang họp trong phòng họp, trợ lý lặng lẽ đưa máy tính bảng đến trước mặt anh.

Chu Dịch nhìn lướt qua, cho đến khi nhìn thấy vụ lùm xùm giữa mình và Quan Lôi, hơi nhướng mày, quay đầu nhìn sang trợ lý bên cạnh.

Trợ lý lập tức hiểu ý anh, tiến lên một bước, lướt ngón tay trên máy tính bảng, lộ ra mẩu tin giải trí thứ hai - thực tập sinh Kinh Nguyên, chàng trai khiến người ta xót xa!

Chu Dịch, "?"

Trợ lý cúi người nhỏ giọng nói vào tai anh: "Chính là Kinh Nguyên này bị bạn gái cũ phốt, Khương tiểu thư đang giúp anh ta tẩy trắng."

Chu Dịch nghiền ngẫm, "Dùng chuyện xấu của tôi để tẩy trắng?"



Trợ lý, "Hình như là."

Chu Dịch xì khẽ, "Hình như?"

Người trợ lý nhắm mắt nói, "Vâng!"

Giờ phút này trợ lý cảm thấy đau lòng cho lão đại của hắn, phu nhân cư nhiên vì để tẩy trắng cho một nam thực tập sinh vô danh mà có thể hắt nước bẩn cho lão đại của họ.

Chu Dịch giơ tay dùng đầu ngón tay gãi hai cái giữa lông mày, trong mắt hiện lên ý cười.

Lúc này, Triệu Sáng phòng kế hoạch quản lý nói: "Chu tổng, hiện tại khách mời đặc biệt Quan tiểu thư đã rút lui khỏi cuộc họp thường niên, những tên tuổi lớn khác đều đã kín lịch trình. Chuyện này..."

Chu Dịch nghiêng đầu nhìn Triệu Sáng, "Những tên tuổi lớn khác đều đã kín lịch ư?"

Triệu Sáng cười gượng không nói nên lời.

Thật ra những người khác không phải là đều kín lịch, chẳng qua họ đều biết mối quan hệ giữa Quan Lôi và Chu Dịch là như thế nào, cho nên không có ai dám nhận thôi.

Quan Lôi bị Khương Nghênh thay thế, Khương Nghênh lại là con gái nuôi của Chu gia, Quan Lôi không dám làm gì Khương Nghênh, nhưng kẻ nào dám thay thế cô nhất định sau này sẽ bị gây khó dễ.

Triệu Sáng không nói thật, nhưng Chu Dịch cũng không phải kẻ ngốc, nói về chuyện bên trong giới giải trí kia trong lòng anh nhận biết rất rõ ràng.

Chu Dịch dựa lưng vào ghế không nói lời nào, qua vài giây sau mới mở miệng mang theo ý trêu chọc nói: "Mời không được thì nói với tôi làm gì? Đi tìm Khương quản lý đi a!"

Triệu Sáng, "..."

Trợ lý đứng bên cạnh Chu Dịch: Chu tổng, anh rõ ràng là đang lấy việc công trả thù việc tư!
— QUẢNG CÁO —