Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 321: Chỗ dựa vững chắc, điên cuồng và mặt



“Bác, bác...” gái.

“Con bé này, đang nghĩ gì thế, đến lúc nào rồi mà còn không gọi mẹ đi!” Vừa nói, bà vừa không nhịn được nhìn vào bụng Ôn Hkuyền.

Giờ thì ngon rồi, con bé Ôn Huyền đã mang thai, không muốn sửa cách xưng hô cũng phải sửa. Vừa rồi đi ra ngoài, Lữ Đào đã nhìn thấy một người đàn ông trung niên trước mặt cậu mình.

Người đó mặc bộ vest trang trọng, thân hình cao lớn, mặt mày sắc bén thâm thúy, khắp người tản ra sự chính trực nghiêm nghị. Dựa vào kinh nghiệm lâu năm của mình, anh ta đoán có khả năng cao đây là một vị

quan lớn...
Càng nghĩ càng thấy khó chịu, bà Lục đảo mắt nhìn về phía nhóm người đối diện. Theo bản năng, bà đứng chắn trước người Ôn Huyền, nhíu chặt lông mày và nói: “Các người đang...”

Tên họ Lữ ôm trán, cắn răng định lên tiếng, nhưng bất chợt nhìn thấy ai đó ở ngoài cửa. Anh ta lập tức sửng sốt, đôi mắt trợn tròn lên: “Cậu, cậu ạ?”

Sau đó, anh ta chạy xộc ra, tươi cười chào hỏi đoàn người bên ngoài.
Cuối cùng, anh ta nhìn ông lão khỏe khoắn mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn, hỏi han ân cần và kính cẩn: “Trùng hợp thật đấy, gặp cậu ở đây luôn. Gần đây cậu vẫn khỏe chứ?”

Ông lão mặc áo Tôn Trung Sơn đã hơn sáu mươi tuổi rồi, là diễn viên có địa vị thuộc vào hàng cấp một của quốc gia, có thâm niên trong ngành điện ảnh Bắc Kinh.

Ông ấy có mối quan hệ rộng rãi trong ngành điện ảnh, quen biết nhiều người có chức có quyền, không phải quan lớn thì cũng là doanh nhân thành đạt.
Không biết ông ấy nói gì, người đàn ông họ Lữ mở to mắt, nhìn ông Lục rồi nuốt một ngụm nước miếng.

Anh ta hồ hởi vươn tay ra, kích động cười nói: “Chào ông Lục, ông Tăng là cậu của tôi, tôi họ Lữ, tên chỉ có một chữ Đào, là người của Tổng cục Quảng Điện...”