Vương Gia Marxism

Chương 43: Thê thảm



“ Hả… không xoay ngang bắn mà xông thẳng… ? Vậy cậu chế thuyền vỏ dày, còn bọc thêm thép 3mm làm cái chi?”

San thiếu ở điểm cao trên Hòn Lá quan sát tình huống chiến đấu ngoài khơi hơi ngạc nhiên. Hắn không phải là một nhà quân sự, ít nhất về hải chiến là hắn không rõ. Những chiến thuật hắn đưa ra là tự nghĩ tự suy luận, tự giả định mô phỏng trong đầu cũng như vẽ mô hình tính toán.

Điểm yếu nhất của phương pháp này và cũng là của bản thân San thiếu đó chính là không thể dàn trận hải chiến thực sự nếu hai bên quá nhiều tàu. Hắn hoàn toàn không có kiến thức hải chiến về mặt này.

Nhưng nếu số lượng thuyền hạn chế, hoàn toàn có thể tính toán suy luận mà chiến đấu.

Đây giống như chiến tranh cục bộ khác chiến tranh tổng lực quy mô lớn vậy. Trình độ tính toán, bố cục khác nhau hoàn toàn.

Khoảng cách hai bên tầm 2000m , hoàn toàn có thể dùng pháo mạn tấn công 2-3 loạt sau đó mới xông thẳng đè ép. Ngay cả San thiếu không quá hiểu pháo hạm hải chiến thời này cũng có thể nghĩ ra được.

Như vậy lại khiến San lo lắng, hắn không đoán được ý đồ của đối phương nên thật sự bồn chồn.

“Quân Tây Ban Nha có chiến thuật gì đây? Cán Đại Đầu cẩn thận a”

San thiếu lẩm bẩm như cầu nguyện. Cán Đại Đầu chủ tướng làm gương, khăng khăng đánh trận đầu, hắn có cản mà không được, vì vậy tình hình này này an nguy của “anh bố” thật đáng lo.

Cuối cùng sự việc là sao? Oscaritz chủ quan hay IQ quá thấp?

Cả hai đều không phải, Hoàng Gia Tây Ban Nha không điên và thừa tiền đến nỗi giao chiến hạm ElCano giá trị tới 400.000 đô-la cho một người thiếu tính cẩn thận và thiếu sáng suốt quyền chỉ huy.

Như vậy chắc hẳn hẳn phải có vấn đề ở đây.

Trung tá Oscaritz-lực lượng hải quân Tây Ban Nha lúc này cũng cực kỳ bất đắc dĩ.

Để phát huy hiệu quả năng lực tác chiến bằng hỏa pháo thì ElCano cần ít nhất 50 thủy thủ đoàn ( không chiến đấu) 210 pháo thủ( cho 70 pháo), nhân viên chiến đấu bằng súng trường hay đao kiếm cũng phải 70-80 người .

Cỡ thuyền buồm loại nhỏ hơn như Némésis, Fusée cũng cần khoảng 150 thủy thủ cùng chiến đấu viên.

Còn về phần Mitraille, Alarme, Dragonne, Avalanche, Prigent là loại thuyền buồm kích thước lớn, số lượng nhân viên cũng cần tối thiểu 300 người mới khai thác hiệu quả công năng.

Nhưng tình hình Liên Quân Pháp- Tây Ban Nha lúc này không cho phép triển khai số lượng đầy đủ nhân viên cho mỗi chiến hạm.

Cả bán đảo Sơn Trà còn lại không tới 1200 người, rất nhiều trong số đó đang kiệt quệ vì dịch bệnh.

Với tình hình quân số như vậy dĩ nhiên Oscaritz không thể mang quá nhiều người đi tuần tra ngoài khơi Mỹ Khê, dù sao nơi này chưa từng xảy ra chiến đấu ác liệt. Hải quân Đại Nam quá yếu để có thể tạo nên uy hiếp cho đám giặc xâm lược.

Theo chiến lược quân sự thì Vịnh Đà Nẵng và sông Hàn mới là chiến trường chính và cần nhiều hơn binh trú đóng để canh 4 chiến chiến hạm và các công sự.

Thuyền đang neo đậu trong vịnh nếu không đủ nhân viên canh giữ thì rất dễ bị tập kích bất ngờ.

Một ngàn hai trăm người phải chia ra để bảo vệ sáu chiến hạm đồng thời củng cố phòng tuyến của 5 đồn trại cùng một khu đại doanh thì bố trí không hề dễ dàng chút nào. Cũng may quân Đại Nam không dám tấn công cho nên đám Oscaritz vẫn dễ thở.

Mấy ngày trước sau khi quân của Đô Đốc Genouilly kéo quân vào Sài Gòn, mục đích Trung Tá Faucon đem quân đánh đồn Hải châu chính là dọa quân Đại Nam khiến cho bọn họ không dám chủ động đánh qua Sơn Trà.

Thử hỏi 1200 quân qua sông đến 800 quân, thì còn lại bao nhiêu quân để giữ thuyền bè cùng pháo đài?

Hơn bốn trăm người còn lại thậm chí chỉ đủ để vận hành 2 thuyền chiến thôi. Ấy vậy mà kế hoạch táo bạo của Faucoi thành công, báo hại Oscaritz lo lắng một hồi.

Lạ thay Faucoi chẳng những có thể doạ dẫm quân Đại Nam, hắn còn xém nữa chiếm được một đồn phía bên kia sông, giết chết cả ngàn người phe đối diện mới quay về quân doanh.

Sau sự việc này thì Oscaritz càng đánh giá thấp quân Đại Nam. Vậy Nhưng việc phòng thủ đại bản doanh vẫn không thể lơ là, do đó khi tầu tra biển thì liên quân sử sụng số lượng quân rất hạn chế.

Với số lượng ít ỏi này, cách tác chiến đơn thuần sẽ không hiệu quả.

ElCano lúc này rất kị bị bám sát rồi nhảy tàu vì nó không đủ nhân viên chiến đấu.

Chính vì lý do này một đòn Ram thẳng ngược chiều với vận tốc cao nhất sẽ khiến ElCano có thể xé toang đọi hình đối phương rồi thoát đi, đây chính là chiến thuật đơn giản nhưng hiệu quả khi bị bao vây bởi một đội thuyền nhỏ.

Cho nên đừng chỉ nhìn vẻ bề ngoài mà đánh giá bản chất của một hiện tượng.

“Uỳnh uỳnh….”

Hai họng pháo 250mm phía mũi thuyền đồng loạt khai hỏa. Dư chấn khiến cho tàu Elcano lắc lư một lúc.

Tiếng nổ lớn cũng khiến cho Némésis ở đằng xa chú ý đến. Nhưung do khuất đảo Hòn Lá cho nên đám người trên Némésis không nhìn thấy tình cảnh năm tiểu chiến hạm Đại Nam đang tấn công ElCano.

“Chuyện gì vậy?” Đại Úy Thierry - thuyền trưởng của Némésis giật mình nhìn về phía ElCano.

Hắn định dùng ống nhòm quan sát thì bỗng nhiên một loạt tiếng nổ nhỏ vang lên….

Đoàng đoàng đoàng…

Không ai nghĩ tời bọn culi “buôn gạo” này lại giấu súng trong người. Không kịp trở tay, rất nhiều người gục xuống ngay từ loạt đạn đầu tiên.

Thierry muốn rút súng ngắn bên hông thì một tiếng đoàng vang lên ... Sau đó thực ra là không có sau đó nữa, thuyền trưởng Némésis đổ gục trên sàn thuyền ngay lập tức. Hắn trợn trừng mắt kinh ngạc không thể tin tưởng nổi? Vì sao đối phương có thể liên tiếp bắn giết mà không cần nạp đạn. Nhưng gã sĩ quan chỉ huy người Pháp sẽ không có câu trả lời vì hắn đã đăng xuất khỏi thế giới rất nhanh.

Lúc này trên sàn thuyền Némésis, hai phe đang triển khai một cuộc đấu súng ác liệt.

Tình huống xảy ra quá bất ngờ, mười tay “culi buôn gạo“ bỗng nhiên lắc mình thành sát thủ máu lạnh, rút ra những khẩu súng ngắn mà điên cuồng nhả đạn vào đám lính Pháp đang có mặt trên sàn thuyền.

Mỗi thằng sáu viên đạn tốc độ bắn lại liên tục, tấn công rất chính xác cho nên chỉ có một vài người Pháp may mắn thoát được.

Nghe động, bọn lính Pháp ở khoang dưới cùng bên trong lâu thuyền phía đuôi lập tức cầm súng lao ra.

Đám Trần gia quân giả dạng hải tặc lúc này phản ứng cực nhanh. Chúng bắn áp chế xối xả vào lối cửa hầm của bong thuyền. Có điều bọn này không đứng xếp hàng bắn nhau như quân Pháp mà theo đúng bài, dùng chướng ngại vật ẩn nấp rồi mới tiến hành chiến đấu .

Bên dưới ba thuyền chở gạo các tay súng Trần gia nghe tiếng súng thì cấp tốc theo thang dây leo lên boong thuyền tham chiến.

Tình hình chiến đấu trên chiến hạm Némésis cực kỳ căng thẳng, tuy quân Trần gia có ưu thế tấn công bất ngờ nhưng quân Pháp lại có ưu thế về kinh nghiệm tác chiến vũ khí nóng. Đôi bên giằng co từng chút một .

“ Tăng tốc hết cỡ , bẻ lái hướng 3 giờ 20 phút”. Oscaritz hét lớn vào ống đồng chỉ huy…

Đội hình thuyền chiến Đại Nam đã chia ra làm hai ý định áp sát sườn ElCano. Đây là điều mà Oscaritz không muốn thấy chút nào.

Không thấy mái chèo nhưng tốc độ thuyền của đối phương không hề chậm. Do vậy Oscaritz quyết đoán bẻ lái về hướng tây thoát khỏi khu vực đảo Hòn Lá, hắn cảm thấy nơi này vẫn còn bố trí mai phục.

“ Các huynh đệ gắng lên... dùng sức... nhanh nữa lên...” Cán Gàn cúi người xuống khoang chèo gào lớn, như muốn khích lệ động viên đám chèo thuyền....

Hây dô hây dô....

Cả đám Trần gia quân giữa mùa lạnh vẫn phanh ngực áo, cánh tay cuồn cuộn cơ bắp gồng lên gắng sức quay trục cam thật nhanh, thật mạnh....

Kẹt kẹt khẹt...

Bánh răng thép trong hộp kết nối như tóe lửa do ma sát. Một tên nhân viên vội dùng dầu cải đổ thêm vào một ống nhỏ để bôi trơn.

Hai người một tổ đối mặt nhau, gắng sức dùng cơ lưng, cánh tay, bắp tay điên cuồng phối hợp xoay trục, mồ hôi nhễ nhại. Mười hai tổ mỗi thuyền tổng 24 tay chèo đang dùng hết lực bình sinh để tăng tốc.

Các thuyền hạm Trần tuy nhỏ nhưng rất linh hoạt. Trong thời gian ngắn tầm mươi mười lăm phút, khi các chèo gắng hết sức thì tốc độ của nó thậm chí còn không thua thuyền hơi nước ElCano.

Đến khi Tay thuyền trưởng người Tây Ban Nha phát hiện được điều quái lạ của các thuyền nhỏ Đại Nam thì mọi chuyện đã quá muộn.

Hai bên chỉ còn cách nhau tầm 500m, lúc này chuyển hướng còn có tác dụng gì?

Điểm nhấn duy nhất của ElCano có thể làm ra lúc này, đó là vô hiệu hóa một trong năm chiến hạm nhỏ của hải quân Đại Nam.

Thuyền do Trần Tân chỉ huy bị trúng hai viên đạn, cột buồm gãy lìa và lâu thuyền tổn thương nặng nề.

Cột buồm đổ gãy khiến cho chiến hạm này bị kẹt nghiêng không thể lao lên. Các nhân viên Trần gia phải mang búa ra ngoài sàn thuyền để chặt lìa cột buồm cùng đám dây dợ lằng nhằng. Chỉ cần cột buồm gãy bị tháo ra thì chiến hạm này vẫn còn có thể tạm thời di chuyển bằng hệ thống chân vịt .

Nỗ lực phi thường của các thuyền chèo đã khiến cho thuyền của Cán Gàn và Trần Biểng đón đầu được hướng đi của ElCano, đồng thời tạo một góc 30˚lao vào nhau.

Lúc này hai bên chỉ còn cách nhau chỉ tầm 50m thôi.

Pháo mạnh của Elcano lập tức điên cuồn gầm rú 35 viên đạn nổ 24 pounder vùi dập hai chiến hạm nhỏ của Trần Gia .

Chiến hạm của Trần Biểng như bị thổi bay. Tất cả kết cấu trên mặt sàn thuyền từ cột buồm cho đến lâu thuyền đều bị nổ nát nhừ... Oscaritz thoả mãn nhìn kiệt tác của mình, hắn chỉ là dụ đối phương mà thôi.

Tuy pháo hạm không đủ nhân viên để chiến đấu hai bên mạn cùng lúc nhưng lại dư sức để chiến đấu luân phiên từng mạn.

Lần bẻ lái vừa rồi rõ ràng ý đồ của Oscaritz khiến chiến hạm của Cán Gàn và Trần Biểng buộc phải tách sớm lao vào bên phải.

Với khoảng cách 50 m người Tây Ban Nha tin tưởng chắc không chiến hạm cỡ nhỏ nào của Đông Á có thể trụ nổi sau một loạt 35 pháo 24 pound bắn loạt.

Nhìn hai con thuyền bị vùi dập tơi tả, gã thuyền trưởng Oscaritz cười khẩy. Hắn bình thản lệnh cho đám lính chuyển sang mạn trái chờ thịt nốt hai thuyền còn lại.

“ Cẩn thận mạn phải thuyền .....”

Đúng lúc này hoa tiêu sợ hãi hô hô lên , hắn chỉ về phía hai con tàu bé nhỏ vừa bị hoả pháo vùi dập mà không thể tin nổi.

Oscaritz giật mình quay lại… đồng tử của hắn co rút kịch liệt…

Hai chiến hạm “kiến hôi” của người Đông Á đã tổn hại nhếch nhác vô cùng. Sàn thuyền của bọn họ gần như không có cấu trúc nào lành lặn. Điều lạ lùng là mạn thuyền vẫn hết sức hoàn chỉnh, có thể thấy lớp sơn đen một số chỗ lõm vào, nhưng rõ ràng không hề bị đục thủng.

Phải rồi. Làm sao đục thủng nỗi gỗ tếch dầy 40cm? hứ này còn tốt hơn 60cm gỗ sam đểu Châu Âu. Bên cạnh đó sàn thuyền Trần gia còn được gia cố bởi thanh sườn ngang đặc, cộng thêm lớp giáp ngoài bằng thép 3mm tăng độ dai.

Để công phá được loại kết cấu này phải đạn nổ xuyên. Pháo Tây Ban Nha đều bắn đạn tròn nổ chậm, có trúng mạn thuyền thì cũng văng ra rồi rơi xuống biển thôi.

Thuyền của Cán Đại Đầu vượt qua bão đạn, hùng hổ tiến lên. Thuyền của Văn Biểng cột buồm nghiêng ngả nhưng vẫn quyết tâm lao tới.

Giống hệt 2 gã tí hon lì đòn, lầm lũi áp sát một thằng to khỏe hơn nhiều lần mà quần nhau chết bỏ …

Hai bên chỉ còn cách nhau 20m. Thuyền của Trần gia quá thấp so với góc bắn của đại bác mạn thuyền của Tây Ban Nha.

“ Tất cả lên boong chuẩn bị giáp lá cà!” José Toral y Oscaritz không nghĩ ngợi nhiều mà thét lớn trong loa…

Đã chạy không thoát thì đành phải chiến thôi…


Siêu Phẩm truyện Bóng Đá Việt Nam. Main lý trí, chịu khó. Hack không quá bá, cần rèn luyện mới có thể thành tài. Main hiện chuẩn bị sang Bundesliga. Cam đoan chất lượng nhảy hố. Mời bạn đón đọc