Vòng Tròn Định Mệnh Tình Yêu Anh Và Em

Chương 18: Những ngày sắp tới chắc sẽ không yên bình.



Hai ngày kế tiếp, Văn Lê Vy tập bàn giao lại những hợp đồng đang còn dang dở trong tay cô cho Bạch Quỳnh An.

" Mình đã nhận tiếp nhận dự án của Lâm thị rồi. Bên đó cũng đang cần thúc đẩy dự án gấp. Mình sẽ sang bên đó một thời gian để hoàn thành hợp đồng."

" Cậu đùa mình à, việc ở đây đang đầy lên được cậu còn nhận thêm dự án Lâm thị. Mà cậu nếu nhận rồi có thể cử người khác sang thực hiện được mà."

" Làm thế không được, trong hợp đồng đã chỉ định chính xác mình là người thực thi dự án rồi. Làm sao chúng ta lãng tránh được."

" Bà cô của tôi ơi. Cậu chắc chắn là mình nhận dự án này là vì VA của chúng ta, chứ không phải vì Lâm Ngạo Thiên . Không phải ...cậu ..đã yêu anh ta rồi đó chứ".

" Mình cũng không chắc đó có phải là yêu hay không nữa. Nhưng ..Quỳnh An à, nếu thật sự, mình yêu Lâm Ngạo Thiên thì sao? hiện giờ mình đang rất mơ hồ."

Nhìn trạng thái của bạn mình mà Bạch Quỳnh An có chút đau lòng. Có thể là do cái bóng của sự phản bội trong mối tình với Cố Thừa Phong quá lớn. Nên mới biến Lê Vy thành một người rụt rè trong tình yêu thế này. Có khi nào sự xuất hiện của Lâm Ngạo Thiên sẽ giúp cho Lê Vy thoát khỏi cái bóng quá khứ kia không? Quỳnh An chỉ biết nhỏ giọng khuyên bạn.

" Cậu biết không? chỉ cần không phải là người mù thì đều có thể nhận ra là Lâm Ngạo Thiên thích cậu. Sao cậu không thử tiếp nhận anh ta đi, cậu cũng có tình cảm với anh ta mà phải không. Tin mình đi. Lâm Ngạo Thiên là một người đàn ông đáng để gửi gắm. Anh ta trầm ổn, có chính kiến. quan trọng hơn là anh ta đáng tin cậy. không giống như mấy công tử có tiền phong lưu ngoài kia."

Thấy Lê Vy dường như bất động trước lời nói của mình, Quỳnh An chỉ biết lắc đầu ngao ngán. Chắc chắn cô bạn mình đã thích Lâm Ngạo Thiên kia rồi. Chỉ là người ngoài cuộc thì sáng suốt, người trong cuộc lại u mê thôi. Quỳnh An đi tới vỗ vai cô bạn.

" Nếu ở cương vị là cộng sự của cậu ở công ty, mình sẽ kêu trời vì đống công việc cậu sắp để lại cho mình. Nhưng với Cương vị là một người bạn, mình rất sẵn sàng san sẻ lượng công việc này để cho cậu có thể đi tìm hạnh phúc của mình. Cố lên, đừng làm mình thất vọng".

Nói xong cô nàng rời đi, bỏ lại Văn Lê Vy vẫn đứng bất động. trước khi đi, cô nàng còn nháy mắt tinh nghịch với Bạn của mình.

Sau khi cô nàng rời đi, Văn Lê Vy vẫn còn đang cố gắng tiêu hoá những gì mà cô nàng vừa nói. " mình thích anh ấy rõ rệt vậy sao? đến cả Quỳnh An cũng nói mình thích anh ấy. Nhưng liệu có chắc anh ấy thích mình hay không? Nếu chỉ là hứng thú nhất thời thì sao."

Cô day day thái dương, biểu hiện của việc suy nghĩ đi vào bế tắc. Thôi thì cứ để mọi việc thuận theo tự nhiên vậy. Cái gì gượng ép cũng không tốt, dưa chín ép cũng không ngọt. Cô không muốn kịch bản yêu đương với Cố Thừa Phong lại một lần nữa tái diễn. trạng thái của cô bây giờ như kiểu người một lần bị rắn cắn mười năm sợ dây thừng. Nó khiến cô rụt rè và e sợ nhiều hơn trong mọi quyết định. Chưa biết tương lại tốt xấu ra sao, nhưng hiện giờ cô chưa dám vượt qua ranh giới của chính mình.

Sáng hôm sau tại tập đoàn Lâm thị.

" này, cô nghe nói gì chưa? nghe nói hôm nay sẽ có người bên tập đoàn VA qua đây làm việc đó."



" Bên VA á. họ sang đây làm việc gì vậy?"

" Cô không biết à. tôi nghe nói dự án sát nhập điện tử Vạn Minh ,Lâm tổng đã kí kết giao lại cho bên VA thực hiện."

" Sao có thể, Chẳng phải Lâm thị chúng ta cũng có phòng đàm phán sao? Tội gì một dự án lớn như thế lại phải tốn chi phí cao giao cho bên khác thực hiện chứ."

" Chúng ta là cấp dưới, sao mà hiểu được việc của lãnh đạo. tốt nhất cứ lo cho tốt việc của bản thân mình đi đã. Cố gắng giữ chắc bát cơm của mình vậy."

Hai cô nhân viên vừa đi vừa tám chuyện thì thấy ồn ào phía cửa ra vào. theo bản tính quần chúng ăn dưa hóng hớt hai cô cũng quay đầu lại nhìn. Tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía một người con gái đang bước vào. dáng người cao gầy, thần thái tự tin.

Bộ đồ công sở ôm sát ba vòng đang khoác lên người cô trông không hề khô khan mà ngược lại còn toát lên sự khuyến rũ của người trưởng thành. Làn da trắng như bạch ngọc lại càng như bật tông bởi bộ đồ tối màu. Gương mặt thì đẹp không góc chết cùng với mái tóc đen dài được cột gọn dưới gáy. Đúng là với nhan sắc này, cô không đi làm ngôi sao thì hơi phí mà. Cô gái đó không ai khác chính là Văn Lê Vy.

Hôm nay cô chính thức đến Lâm thị tiếp nhận dự án sát nhập điện tử Vạn Minh mà hôm trước cô vừa ký kết với anh. Trong tình yêu cô có thể tự ti. Nhưng riêng trong công việc, lúc nào cô cũng có tự tin về năng lực của bản thân mình.Huống hồ, đây còn là thế mạnh của cô.

" Cô ấy là ai vây, Cô ấy thật đẹp."

" Nhưng trông cô ấy lạ lắm. Tôi chưa gặp cô ấy ở công ty chúng ta bao giờ. hay là nhân viên mới đến."

Tiếng xì xào hoàn toàn im bặt trước sự xuất hiện của trợ lý Âu.

" Văn tổng...tôi"

" Ở đây anh có thể gọi tôi là gì cũng được, hoặc có thể gọi trực tiếp tên tôi, nhưng nhớ đừng bao giờ gọi tôi là Văn tổng. Tôi không muốn gây thêm sự chú ý."

" Tôi đã hiểu, Văn tiểu thư mời đi theo tôi. Phòng làm việc của cô đã. được sắp xếp xong xuôi rồi ."

" Vậy làm phiền trợ lý Âu dẫn đường."



Không biết vô tình hay cố ý, phòng làm việc của cô được sắp xếp ngay gần phòng làm việc của anh. Mọi chuyện sẽ chẳng có gì là lạ nếu như trước đây cả tầng này ngoài phòng làm việc của anh ra thì không còn một phòng ban nào khác. Cô vẫn còn đang loay hoay sắp xếp lại tài liệu mà mình đã chuẩn bị sẵn đã nghe thấy tiếng tay gõ lên mặt bàn.

" Sắp xếp Phòng làm việc như thế này có phù hợp với ý của Văn tổng đây không?"

Nghe Lâm Ngạo Thiên nói cô mới chú ý đến cách bài trí trong phòng. Mọi vật dụng ở đây đều được bố trí khá giống với phòng làm việc cũ của cô ở VA. Đến màu ghế sofa cũng là màu mà cô thích. Đúng là anh cũng tốn không ít tâm tư mà. Cô không thích làm sao được.

" Anh cũng tốn nhiều tâm tư quá rồi, em chỉ đến có vài tháng, đơn giản là được rồi. "

" Sao lại đơn giản. Đối với anh, chuẩn bị cho em lúc nào cũng phải là thứ tốt nhất."

"Thôi được rồi, anh có thể giúp em thông báo với người bên bộ phận kế hoạch bên anh tập trung họp trong 30 phút nữa được không? Em muốn đưa kế hoạch đã chuẩn bị sẵn về dự án sắp tới để mọi người cùng nhau thảo luận."

" Em có cần nghiêm túc như vậy không, em chỉ vừa đến công ty chưa đầy một giờ đồng hồ mà."

" sao không nghiêm túc cho được. Em đã nhận tiền của Lâm tổng thì phải cố gắng mà làm việc chứ."

" Rồi. Anh chịu em luôn. Để anh báo cho trợ lý Âu sắp xếp. Đúng 30 phút nữa sẽ họp bộ phận, em chuẩn bị đi."

Đúng 30 phút sau, anh cùng cô. xuất hiện ở phòng họp. Trong phòng họp cô tự tin trình bày kế hoạch mà cô đã chuẩn bị sẵn để đưa vào tiến hành kế hoạch sát nhập trong thời gian sắp tới. Mọi người có mặt trong phòng họp đều không ngừng tán thưởng kế hoạch của cô.

Bản kế hoạch cô đưa thật hoàn hảo. Những điều khoản phức tạp trong thu mua cũng được cô lý giải theo một cách đơn giản và dễ thực thi nhất. Quả nhiên tuổi trẻ tài cao. Người mà Lâm tổng của họ cất công mời về năng lực làm việc quả nhiên không tầm thường mà.

Suốt cả buổi họp, anh chăm chú nhìn cô bằng ánh mắt say mê và có chút cưng chiều. Nếu ai là người quen biết anh lâu sẽ biết rằng anh chưa nhìn ai với ánh mắt đầy yêu thương và dịu dàng như thế. Những người phụ nữ cố gắng vây xung quanh anh bao giờ cũng chỉ được ánh ban phát cho ánh mắt lạnh lẽo, không chút cảm xúc.

Mọi biểu cảm của anh suốt buổi họp, đều được thu gọn vào tầm mắt của Nguyệt Hạ. Cô ta là trưởng phòng kế hoạch của Lâm thị. Từ 3 năm trước khi cô ta mới tới làm thì đã bắt đầu si mê anh rồi. chỉ dựa vào chút tư sắc và việc gia đình cũng có chút địa vị mà cô nàng đã ôm một ảo tưởng rằng có thể làm tan chảy núi băng nghìn năm trong anh.

Anh càng nhìn Lê Vy với ánh mắt dịu dàng bao nhiêu, thì đố kỵ trong cô ả càng nhiều lên bấy nhiêu. Cô ả nuôi một tia thù hận trong đáy mắt mà có lẽ không quan sát kỹ sẽ chẳng ai biết. " Văn Lê Vy, dựa vào cô nghĩ sẽ có thể tranh giành Ngạo Thiên với tôi. Có nghĩ thôi cô cũng đừng nghĩ. Tôi sẽ bằng mọi cách loại bỏ cô ra khỏi cuộc sống của Ngạo Thiên."

Văn Lê Vy chỉ chú tâm vào công việc của mình. Cô không biết rằng có ai kia đang dùng ánh mắt như muốn đốt cháy cô rồi. Chắc chắn những ngày tới ở Lâm thị, không ai dám đảm bảo sẽ yên bình rồi.