Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!

Chương 982



Chương 982

Anh ta có nghĩ thế nào cũng không thuyết phục được bản thân mình.

Dù sao cũng là vợ chồng, anh Lý bên này đang do dự, chị dâu Lý liền biết bước tiếp theo mình nên làm thế nào.

Chị ta hiểu rằng mình đã có chồng đứng sau lưng làm hậu thuấn, chị ta càng cứng rắn hơn.

Đem một bên giày cởi ra sau đó đặt mông ngồi bệt dưới đất mà bắt đầu gào khóc: “Ôi, tôi không còn muốn sống nữa, nhà họ Triệu bắt nạt người…”

Anh Lý giả vờ khuyên nhủ vài câu, sau đó quay đầu nhìn Triệu Nam Thiên: “Nam Thiên à, nhìn người vợ phá sản này xem, tôi cũng không thể nói được cô ấy rồi…”

Triệu Nam Thiên cười cười, không nói gì.

Lý Khả Hân lo lăng vội vàng nói: “Chị dâu, chị đang làm gì vậy?”

Chị dâu Lý trợn to mắt: “Không phải việc của cô, con bé chết tiệt này, cút sang một bên đi!”

“Chị muốn bao nhiêu tiền em sẽ cho chị!”

“Cô cho tôi? Một đứa con gái ăn của tôi, ở của tôi, lấy đâu ra tiền? Có thể trả nổi không?”

Chị dâu Lý càng nói càng tức giận: “Đã không biết ơn thì thôi, khủy tay còn với ra ngoài? Làm sao vậy, thật sự cho rằng đã được con thứ của nhà họ Triệu cầu hôn sao? Còn không biết mình mang họ gì?”

Chị dâu Lý vừa nói xong đám người vây xem bật cười lên ha hả.

Lý Khả Hân đã mặt mỏng đỏ lên: “chị dâu, chị đừng nói bậy bại”

Chị dâu Lý giêu cợt: “Tôi nói chuyện nhảm nhí hay không không phải trong lòng cô rõ nhất đã. Cũng không biết đường mà soi gương xem, cậu ta sẽ nhìn vừa mất loại người như cô sao?”

Triệu Nam Thiên xem như phục chị †a rồi, chị dâu Lý này miệng thật sự không chịu buông tha người mà.

Tin đồn bóng gió mà chị ta có như thật vậy.

Anh có chút may mắn, cũng may vừa rồi không có nghĩa đứng ra lý luận với chị ta, bằng không bị chị ta dùng mấy tin đồn thất thiệt này ra chèn ép, anh dù có trăm cái miệng cũng không giải thích được.

Cách đó không xa có hàng xóm không ngừng chỉ trỏ, mấy loại chuyện bát quái về quan hệ nam nữ này luôn được người ta yêu thích nói đến say sưa.

Chị dâu cả sắc mặt có chút không nhịn được nữa, lẩm bẩm than thở với mẹ Triệu: “Mẹ, chị dâu Lý là đồ đanh đá chanh chua, cô Tô là một cô gái xinh đẹp dịu hiền, làm sao mà làm được…”

Mẹ Triệu không tỏ thái độ gì, chị dâu cả cũng không dám nói nhiều.

Thấy chị dâu Lý làm phiền nhất thời có chút mệt mỏi, Tô Mục Tuyết liền tiến lên: “Chị dâu Lý, chị náo loạn vậy đủ chưa?”

Chị dâu Lý đúng là rất mệt mỏi, kêu gào đến mức miệng lưỡi khô khốc nhưng không có ai để ý đến chị ta.

Nếu đối mặt với chị dâu cả của nhà họ Triệu, chị ta ngược lại đã được thoải mái rồi, hai người ồn ào nhốn nháo một trận, cho dù không thể nói lý lẽ gì, cũng có thể quẩy cho vũng nước này đục lên.

Mẹ Triệu trên cả khu phố này cũng không phải là người không có tên tuổi gì, không muốn mất hết mặt mũi, cuối cùng nhất định sẽ phải thỏa hiệp.

Nhưng khi đối mặt với Tô Mục Tuyết cành vàng, lá ngọc, chị ta không thể giở trò đó được.

Tô Mục Tuyết nói tiếp: ‘Cũng được, chị muốn chúng tôi chịu chỉ phí trang trí chứ gì? Không thành vấn đề!”

Chị dâu cả cau mày, bí mật kéo tay Anh cả, ra hiệu anh đứng ra ngăn cản, đừng để Tô Mục Tuyết nói lung tung.