Võ Tôn Đỉnh Cấp

Chương 198



CHƯƠNG 198

Hàn Liên cũng bước hình chữ bát đến, nói: “Hơn cả tốt ấy. Bộ âm dương huyền long kiếm này là võ kỹ cấp thổ. Mặc dù không so được với tả thiên đao của Sở Chính sư huynh. Nhưng cũng ngang ngửa nhau. Sở Chính sư huynh, huynh có muốn thể hiện một chút không.”

Sở Chính cười một cách sảng khoái, nói: “Có thể. Cửu Thiên sư đệ có muốn xem không?”

Cửu Thiên nói: “Đương nhiên là muốn. Sở Chính sư huynh, mời.”

Sở Chính đi đến, trên tay cũng không cầm vũ khí gì, bình tĩnh nói: “Mấy người tránh ra một chút.”

Cửu Thiên lùi lại hai bước, nhìn Sở Trực, Hàn Liên lùi tận vào trong nhà.”

Sở Chính quay đầu nói với Cửu Thiên: “Cửu Thiên sư đệ, tốt nhất đệ nên lùi thêm một chút.”

Cửu Thiên nghe thấy vậy lại lùi về sau mấy bước, nhưng nhìn ánh mắt của Sở Chính, hình như mấy bước này vẫn chưa đủ, dứt khoát đi đến bên cạnh Hàn Liên.

Sở Chính thu lại ánh mắt, trong nháy mắt khí thế dâng lên khắp người.

Giây phút này, Sở Chính giống như huyết sát ma thần, khí thế trên người vô cùng cuồng bạo, trên tay trái lóe lên huyết quang, giây tiếp theo, Sở Chính hung hăng vung về phía mặt đất.

Cửu Thiên có thể cảm nhận được chỉ trong nháy mắt Sở Chính đã phóng ra canh kình của mình, không hề giữ lại một chút nào, một đòn đánh ra.

Rung chuyển cả trời đất, Cửu Thiên có thể cảm nhận được mặt đất dưới chân mình đang run rẩy.

Giây tiếp theo, một khe rãnh rất sâu xuất hiện trước mặt Cửu Thiên, Sở Chính sư huynh hình như chỉ bằng một đòn đã chia mặt đất thành hai phần.

Khe rãnh sâu lan ra, đến tận cuối tầm nhìn. Đây còn là dưới tình huống Sở Chính sư huynh không dùng đao.

Thu lại hơi thở, Sở Chính cười nói: “Lâu rồi không chém một cách thoải mái như vậy. Cửu Thiên sư đệ, phương thức tấn công này chính là nổ tung, trước tiên nén sức mạnh của cả cơ thể về đan điền rồi bộc phát trong nháy mắt. Không cần giữ lại cái gì, không cần suy nghĩ quá nhiều. Một đao vung ra, trời đất không còn gì. Chém không chết được người khác, thì phải lập tức bỏ chạy.”

Cửu Thiên xem như được mở mang kiến thức, gật đầu: “Đã được dạy.”

Màn biểu diễn của hai sư huynh khiến Cửu Thiên mở rộng tầm mắt. Cho dù là ai thì cũng đều lợi hại hơn hắn. Cửu Thiên tự hỏi bản thân mình bây giờ chắc chắn không ngăn cản được một chiêu này của hai sư huynh.

Lúc này Hàn Liên cười haha, nói: “Được rồi. Nhị sư huynh, tam sư huynh đều biểu diễn xong rồi, vậy đệ cũng thể hiện chút tài năng.”

Anh ta vừa nói ra lời này, vẻ mặt của nhị sư huynh và tam sư huynh cũng thay đổi.

Hàn Liên nói xong rồi lấy thanh Bích Thủy Trường Thiên Kiếm ra.

Sở Chính lập tức hét lên: “Hàn Liên, đệ dừng lại cho huynh.”

Sở Trực lao thẳng đến, đẩy Hàn Liên ngã xuống đất.

Sở Chính cũng vội vàng lao đến, hai người đè Hàn Liên xuống đất.

Hàn Liên vừa giãy giụa, vừa hét lên: “Để đệ thể hiện tài năng đi, đệ có thể khống chế, sao hai người không tin đệ chứ. Đệ có thể khống chế! Nhị sư huynh, tam sư huynh đừng đè mặt đệ, khuôn mặt đẹp trai của đệ a a a…”

Hàn Liên lớn tiếng hét lên, lúc này cửa phòng của Nhất Thanh sư tôn cuối cùng cũng mở ra.