Võ Đế Vô Cực

Chương 47: 47




Trở về khoảng thời gian mà Dương Tử tạo ra thứ có thể dấu đi tung tích của mọi người.

Ngày hôm sau hắn đã tỉnh lại, Nhẫn Dạ cũng lắc đầu mà nói :
- Vậy mà con dám làm như vậy ! Vì cái đại trận đấy giảm đi một năm tu vi !
Dương Tử bấy giờ cũng bất mà hỏi Nhẫn Dạ :
- Vậy mà cái giá lại lớn vậy, mà thôi ai bảo nó che mắt được thiên đạo cơ chứ.
Nhẫn Dạ bấy giờ mới cười phá lên mà nói với Dương Tử :
- Hahaha nhưng có một điều rất vui đến với con đấy thắng nhóc thối này.

Nhờ bị tụt giảm một năm tu vi tức là con đang trở về với Tiên Thiên Kì đỉnh phong.

Nhưng cũng không cần buồn, cũng phải biết là muốn lên Hoàng Thiên Kì thì phải ngưng tụ được hai thứ.

Một là Thức giới của mình, hai là Tâm giới của mình.

Từ hai thứ đó chuẩn bị cho cảnh giời Thần Chi Kì, nhưng con thì khác thằng đần ạ.


Con không những vẫn giữ được hai thứ kia, mà thậm chí cả thể hải lẫn linh hải cũng mở rộng ra vô cùng.

Mà con vẫn ở Tiên Thiên Kì đỉnh phong đấy !
Dương Tử cũng bắt đầu nhận ra mà hỏi :
- Vậy là con tuy gặp hoạ nhưng lại vô tình có được một thứ nghịch thiên sao ?
Nhẫn Dạ gật đầu nói tiếp :
- Đúng vậy ! Phải biết để đạt được Thần Chi Kì ngũ sắc phải có số lượng lớn Thần Lực do con ngưng tụ.

Mà mục tiêu của con là đạt tới những cảnh giới cao hơn cần những cảnh giới này đều phải đạt ngũ sắc.

Vậy lên Thức giới của con và Tâm giới ấy có thể có khả năng ngưng tụ ra hai cái nữa đấy !
Dương Tử nghe vậy liên hỏi lại Nhẫn Dạ :
- Vậy tức là linh khí của con lẫn thể khí của con hơn những kẻ khác mà Thức giới lẫn Tâm giới mỗi cái lại có hai à ?
Nhẫn Dạ cũng gật đầu mà nói :
- Nhưng chỉ là có thể thôi ! Bới vì lúc ngưng tụ ra hai thứ đấy rất đau đớn, ta cũng chỉ không biết con có chịu được không thôi.
Dương Tử lúc này nửa thấy muốn đột phá, nửa lại thấy vẫn chưa đủ.

Bấy giờ hắn lên tiếng hỏi :
- Sư phụ à con bây giờ nửa cảm thấy có thể đột phá nửa lại cảm thấy chưa hoàn toàn đủ là sao vậy ?
Nhẫn Dạ lúc này mới hoảng hốt mà luống cuống tìm mấy cái kim châm mà nói với Dương Tử :
- Nằm xuống đất đi nhanh lên !
Dương Tử cũng khó hiểu nhưng vẫn làm theo, Nhẫn Dạ bây giờ cũng giải thích cho Dương Tử :
- Vì con bị thụt giảm tu vi nhưng lúc trước sắp đột phá Hoàng Thiên Kì nhất tầng nên lúc này nửa muốn ra nửa lại chưa đủ.

Và nó rất nguy hiểm có thể khiến con nổ tung đấy, vẫn còn cơ hội nếu con từ bỏ luyện hoá ra hai cái thức giới và tâm giới mới là xong.
Thật bất ngờ đấy chỉ là viễn cảnh tâm ma của Dương Tử, Nhẫn Dạ ở ngoài đang lo lắng không ngừng vì đã mấy ngày đã trôi qua rồi hắn vẫn chưa đột phá xong.

Thời điểm lúc này cũng là một tuần sau lúc mà Nhẫn Dạ giải thích cho Dương Tử nghe về cơ duyên của hắn.

Tiếp tục trở về khoảng thời gian ấy, khi Dương Tử đang đi tìm thảo dược để luyện chế dẫn linh đan thứ đan dược giúp cho những kẻ từ tiên thiên đến thiên đạo kì dễ dàng hơn để đột phá.


Nhẫn Dạ bấy giờ cũng đang lấy nốt đống linh thảo kia cho vào thức giới của mình.

Thì kẻ phá hoại kèm nhân vật chính Dương Tử trượt chân ngã thẳng xuống một cái hố rất sâu.

Khiến Nhẫn Dạ đuổi theo mệt muốn chết đi sống lại, Dương Tử bấy giờ cũng gọi Tiểu Nhu ra mà nói :
- Tiểu Nhu thắp sáng cho cha đi !
Tiểu Nhu cũng vâng lời tạo ta hai cái đuốc lửa cho Nhẫn Dạ và Dương Tử cầm.

Lúc này Nhẫn Dạ mới nhận ra mấy thứ này đều là chữ của vạn năm trước.

Dương Tử thì lần mò đi đâu lại tìm được một nơi có linh khí nồng hậu mà ngồi tu luyện.

Nhẫn Dạ sau khi đọc toàn bộ mấy thứ trên nhưng bia đá xung quanh mới sửng sốt hét lên :
- Không thể tin được ! Vậy mà hắn nói đúng !
Nội dung trên bức mấy bức tường đá có viết như sau :
- Ta và các ngươi cả những kẻ đang xem thứ mà ta khắc lên nữa.

Tất của chúng ta đều là con kiến trước một thế giới vĩ đại, tráng lệ cũng vô cùng nguy hiểm kia.

Cả thảy mấy giới vực kia đều là một thế giới, cũng được chia ra làm hai phần.


Thứ nhất là thế giới cấp thấp nơi những kẻ còn chỉ biết đến linh khí như là phép thuật.

Thứ hai là nới chúng ta đang đứng thế giới cấp cao, những kẻ có thể tu luyện.

Và mấy thứ này cũng chỉ là một phần của thứ được gọi là Siêu việt thế giới.

Tất cả những thứ bao gồm Thất Đại Đất Tổ cũng chỉ là một phần của nó.

Nó được gọi với cái tên Đại Việt Thế, nhưng với sự tìn hiểu của ta sẽ còn rất nhiều siêu việt thế giới khác.

Vậy nên hãy tỉnh lại khỏi con mê đi những kẻ đã quá ảo tưởng bởi sức mạnh bị hạn chế của mình.

Và tỉnh lại khỏi những thứ bị thao túng bởi một kẻ mà chúng ta không xứng được biết tên !
Nhẫn Dạ bấy giờ cũng bắt đầu nhớ lại hồi ức khi Chí Dũng từng có lần kể cho hắn nghe về có nhiều thế giới khác.

Nhưng lúc này có một luồng sức mạnh làm Nhẫn Dạ chú ý, chính là tình cảnh Dương Tử đang đột phá.