Vợ Boss Là Thần Y

Chương 89: Hợp tác.



Lục Cảnh Phong đang quay cuồng với các văn kiện trên bàn. Trợ lý Lý chạy vào thở hồng hộc nói không ra hơi. Kêu anh mau lên mạng xem. Phu nhân của anh đang biểu diễn thổi tiêu kìa. Biểu diễn được phát trực tiếp có hơn triệu lượt xem rồi. 

Lục Cảnh Phong nhướng mày. Phu nhân sao. Anh nhếch mép. Nói tiền lương tháng này của trợ lý Lý tăng gấp đôi. Rồi mở trang diễn đàn của trường "phu nhân" ra xem.

Trợ lý Lý ngơ ngác. Không biết vì sao mình lại được tăng lương. Anh vẫn không nhận ra vừa rồi mình đã gọi Hạ Ninh là gì. Anh suy nghĩ chắc do anh kịp báo tin này cho boss biết. Nên boss mới vui mừng tăng lương cho anh thôi. Anh gật đầu nghĩ chắc chắn là như vậy. Rồi xoay người đi ra khỏi phòng.

\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_……...\_\_\_\_\_\_\_\_

Hạ Ninh hít sâu bước lên sân khấu. Đứng trước micro cô giới thiệu bản thân mình một chút. Rồi xin lỗi mọi người vì không thể biểu diễn đàn tranh như mc đã giới thiệu. Bởi vì đàn gặp chút vấn đề. Nên cô sẽ thay vì đàn sẽ thổi tiêu. Hy vọng thầy cô và các bạn sẽ lắng nghe.

Mọi người thấy cô bước lên sân khấu mà không có đàn như mc giới thiệu. Ngược lại trong tay còn cầm cây tiêu thì đã tò mò,bàn tán xôn xao. Nghe cô nói như vậy mọi người mới hiểu và lập tức im lặng lắng nghe. Có người còn nói đã là nữ thần thì cô làm gì cũng đúng.

Hạ Ninh đưa cây tiêu lên môi và bắt đầu thổi. Cô thổi bài Người thầy đúng chủ đề buổi lễ hôm nay. 

Mọi người ai cũng phấn khích. Mắt sáng lấp lánh nhìn cô trên sân khấu. Hàn Trì ở phía dưới sân khấu cũng khẽ mỉm cười nhìn cô.

" Ninh Ninh,cậu càng ngày càng khiến mình có động lực để cố gắng rồi". Hàn Trì khẽ lẩm bẩm.

" Tiểu mỹ nhân của trẫm đúng là không làm trẫm thất vọng". Lãnh Nguyệt hít hà mắt sáng rỡ.

Mà ở bên kia màn hình phát trực tiếp. Lục Cảnh Phong lại đang đau đầu khổ sở. Sau có thể không khổ sở được đây. Cô tỏ ra tài giỏi như thế. Không phải sẽ kéo thêm nhiều tình địch cho anh sao. Nói thật anh chỉ muốn nhốt cô vào nhà. Để cô chỉ có thể để anh nhìn thấy. Anh thở dài. Nhìn những ánh mắt của các bạn sinh viên nam phía khán đài. Anh biết lần này anh lại mệt thêm rồi. Muốn cưới được vợ đẹp còn tài giỏi thì không dễ dàng mà.

Quán bar Dạ sắc.

"Lão đại,chị dâu xuất sắc thật. Phong thái thổi tiêu cứ như kỹ nữ thời cổ đại vậy". A Đạt nhìn màn hình tấm tắc khen. Mà không biết mình đã dùng sai từ để diễn tả.

" Thất học,dốt từ thì đừng tỏ ra thông minh. Cái gì mà kỹ nữ mày đang mắng chị dâu là gái bao đấy à". A Báo mắng A Đạt.

" Hai đứa bây im hết đi. Ngu dốt".

Hàm Bách càng nghe càng thấy bực mình với hai thằng đàn em ngu ngốc này. Rồi nhìn cô gái trong màn hình với ánh mắt thèm khát. Cô gái này nhất định phải là của anh.Lục Cảnh Phong,anh sẽ hối hận khi dám giành đàn bà với tôi. Hàm Bách cười nham hiểm.

Hàm Bách kêu người gọi Hoa Hoa vào. Sau khi cô gái ăn mặc mát mẻ tên Hoa Hoa bước vào. A Đạt và A Báo đưa mắt nhìn nhau. Cùng hiểu ý mà đi ra ngoài. Trong phòng chỉ còn lại Hàm Bách và cô gái tên Hoa Hoa.

" Em tưởng lão đại đã vứt bỏ người ta rồi chứ". Hoa Hoa nũng nịu dựa vào ngực Hàm Bách.

Hàm Bách không thèm nhìn cô gái này cũng chẳng thèm lên tiếng đáp lời. Mắt anh nhìn chằm chằm vào cô gái đang thổi tiêu trong màn hình. Còn đôi tay thì đang hoạt động tích cực trên người cô gái. Sau khi cô gái trong màn hình kết thúc bài biểu diễn. Hàm Bách liền cúi đầu cắn vào môi cô gái trong ngực. Một tay kéo váy cô lên. Một tay kéo khóa quần. Anh thô bạo xé rách chiếc quần nhỏ ren của cô gái. Cô gái thở dốc theo từng động tác của anh. Môi của anh đang du hoạn ở khe ngực của cô. Còn tay trái đang tìm vào nơi bí ẩn của cô gái.

" Ninh Ninh em chỉ có thể là của tôi"

Hàm Bách cười nhếch mép. Sau đó trực tiếp đưa "cậu nhỏ" của mình vào người cô gái. Cô gái khẽ ưm một tiếng rồi đưa tay ôm lấy cổ anh. Vì đang "sung sướng" nên cô gái không nghe rõ Hàm Bách đã nói gì.

Hàm Bách ra sức vận động trên người cô gái. 

10 phút sau.

Hàm Bách chỉnh trang lại y phục rồi lấy ra một tờ chi phiếu ném cho cô gái. Rồi kêu cô cút ra ngoài. Cô gái cũng không khó chịu vì bị đuổi. Cầm lấy chi phiếu lập tức đi ra ngoài.

Hàm Bách cầm điện thoại lên gọi đi.

" Tôi chấp nhận hợp tác với anh."

" Cậu suy nghĩ lâu thật đấy. Sau thế,sao tự nhiên lại đồng ý vậy. Lục Cảnh Phong đắc tội gì cậu rồi sao". Giọng người đàn ông vui vẻ vang lên trong điện thoại.

" Đó không phải là việc anh cần quan tâm. Chuyện anh yêu cầu tôi làm. Tôi sẽ hoàn thành. Còn việc của anh cũng tốt nhất là làm được. Nếu kế hoạch này bị tiết lộ hay thất bại. Anh cũng đừng trách tôi vô tình." Hàm Bách nói lạnh lùng.

" Cậu yên tâm việc này đương nhiên sẽ không thể có người khác biết. Còn kế hoạch này nếu có cậu tham gia,đương nhiên phần trăm thất bại là không có nửa".

"Tốt nhất là như vậy"

Hàm Bách cùng người đàn ông nói thêm ít câu nữa rồi cúp máy. Hàm Bách cười nham hiểm.

"Lục Cảnh Phong là anh ép tôi".

\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_…..\_\_\_\_\_\_\_

"Anh đang nói chuyện với ai thế?. Kế hoạch gì mà không có khả năng thất bại vậy?. Lâm Khiết hỏi Người đàn ông.

" À không có gì. Chỉ là kế hoạch thu mua một khu đất mới thôi. Công việc của em thuận lợi chứ". Người đàn ông mỉm cười.

Lâm Khiết kể lại tình hình công việc của mình cho người đàn ông nghe.  Sau đó thì nhận được tin nhắn của Lãnh Nguyệt. Lâm khiết mở tin nhắn xem mỉm cười. 

" Bạn gái nhắn à. Em đã quyết định nghiêm túc với người bạn gái này rồi sao".Người đàn ông quan tâm hỏi.

"Cả đời này em chỉ nhận cô ấy là vợ".

Lâm khiết mỉm cười trả lời dứt khoát.

Người đàn ông nhướng mày nhìn cậu. Chưa bao giờ anh ta thấy cậu lại có suy nghĩ quyết tâm như vậy.

" Hy vọng cô gái kia sẽ có suy nghĩ như em".