Vợ À Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh

Chương 249



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Trong đầu Cố Lan Tâm bỗng nảy ra một ý tưởng.

Cô ta cúi người, từ từ lại gần Mộ Bắc Ngật, bàn tay nhỏ bé sờ soạng ngực anh, cô ta muốn anh có chút cảm giác.

Cô ta vội vàng muốn dâng tặng bản thân mình cho Mộ Bắc Ngật, chỉ có như thế mới có thể bảo vệ được vị trí của cô ta.

Hai bàn tay to gan hơn một chút, trực tiếp cởi cúc áo của Mộ Bắc Ngật, luồn vào bên trong rồi từ từ di chuyển xuống dưới, Mộ Bắc Ngật vô cùng tức giận, Lan Tâm sẽ nhân lúc anh say rượu mà làm những điều này?
Đã đến lúc tỉnh lại rồi, nếu không cô ta sẽ làm càn.

Mộ Bắc Ngật từ từ mở mắt, Cố Lan Tâm cho rằng anh vẫn đang ngà ngà trong cơn say, cô ta không hề hoang mang lo lắng, dịu dàng gọi một tiếng, “Bắc Ngật.


“Em…”
“Anh uống say rồi, Bắc Ngật, đêm nay, em trao mình cho anh được không?” Cố Lan Tâm ngại ngùng nói.


Ngay sau đó, cô ta kéo áo anh ra, quỳ gối bên cạnh Mộ Bắc Ngật, thậm chí còn muốn cởi quần áo của mình ra ngay lập tức.

“Lan Tâm!”
Một giọng nói lạnh lùng vang lên đã kéo Cố Lan Tâm về với thực tại, giọng nói đó như con dao sắc nhọn đâm vào tim cô ta.

Cơ thể Cố Lan Tâm run rẩy, áo mới cởi đến vai, cô ta ngước mắt nhìn Mộ Bắc Ngật, chỉ thấy Mộ Bắc Ngật đã ngồi dậy, đôi mắt đen ngòm không hề có chút say nào cả, tỉnh như sáo!
Cố Lan Tâm từ trên thiên đường rớt xuống địa ngục, cô ta vô cùng kinh ngạc, không hề tin những gì cô ta nhìn thấy trước mặt!
Cô ta nhỏ giọng nói: “Bắc Ngật, em yêu anh, tối nay, chúng ta ở bên nhau được không?”
Cảm xúc trào dâng, cô ta bỗng nhiên kéo áo xuống, nhào vào người Mộ Bắc Ngật, thậm chí còn cưỡng hôn anh.

Mộ Bắc Ngật đẩy Cố Lan Tâm ra, Cố Lan Tâm ngã xuống ghế sofa, ánh mắt cực kỳ ngạc nhiên.

Mộ Bắc Ngật lập tức đứng lên, mặt không đổi sắc, anh không thèm quay đầu nhìn cô ta lấy một cái, “Lan Tâm, bây giờ em đã đến cái mức vứt bỏ lòng tự trọng rồi à?”
Cố Lan Tâm cảm thấy chua xót, cô ta òa khóc nức nở, “Bắc Ngật, em là vợ sắp cưới của anh, chúng ta làm chuyện này không những rất bình thường mà còn vô cùng thích hợp, lẽ nào lại trở thành vứt bỏ lòng tự trọng?”

Một lời cảnh cáo, sau đó Mộ Bắc Ngật sải bước đi lên tầng hai, không thèm ngoái đầu lại nhìn!

Cố Lan Tâm lảo đảo muốn ngã xuống đất, hai mắt đẫm lệ, cô ta nung nấu suy nghĩ muốn trả thù.

Một buổi tối lộn xộn cuối cùng cũng trôi qua.

Cố Tiểu Mạch nằm bên giường Nám Nám một đêm, hai cánh tay tê rần không có cảm giác, từ sau chuyện lần trước, Cố Tiểu Mạch lúc nào cũng cảnh giác hơn cả y tá, cả buổi tối không dám rời khỏi Nám Nám nửa bước, cô lo sợ sẽ xảy ra chuyện.

Ngày kia là ngày tiến hành phẫu thuật… Cố Tiểu Mạch lo lắng, thấp thỏm không yên, nhưng cũng có chút chờ mong và hi vọng.

Nói đến đây, hai ngày nay Vương Duệ không đến làm phiền cô, Cố Tiểu Mạch đang suy nghĩ thì cuộc điện thoại của Mộ Bắc Ngật đã cắt đứt suy nghĩ của cô.

“Cố Tiểu Mạch.


Mộ Bắc Ngật hời hợt gọi một tiếng.

Cố Tiểu Mạch nhất thời nói ra suy nghĩ trong lòng mình, “Anh, tỉnh rồi à?”
Mộ Bắc Ngật hững hờ đáp một tiếng, “Ừ.


Nhưng không nhắc đến những thứ khác, Cố Tiểu Mạch buồn bực cắn vào miệng mình, không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà cô lại chủ động nhắc đến chuyện này, cuộc đối thoại tối qua không biết Mộ Bắc Ngật có còn nhớ không, anh uống say tí bỉ, Cố Lan Tâm có chăm sóc tốt cho anh không?.