Vạn Giới Chí Tôn

Chương 96: Lật đổ Chu Tước Đế Quốc (1)



Trường Thiên thong thả lấy ra một cái áo bào khoác lên người, hắn nhẹ giọng lẩm bẩm như để cho riêng mình nghe.

"Làm việc lớn chắc chắn khó tránh khỏi việc thất bại, dù một hay hai thành cũng vậy, tương lai là điều gì đó huyền bí không người nào biết được. Quan trọng là phải chấp nhận sự thật và có can đảm đánh cuộc, vận mệnh khó thay đổi nhưng ngã rẽ trong đó lại cực kỳ dễ dàng đi theo một hướng khác."

Darka nghe rõ mồn một những lời Trường Thiên nói, hắn nhếch miệng cười tự giễu bản thân quá vô dụng, làm việc gì cũng sợ trước sợ sau, không có chủ kiến riêng và luôn dựa dẫm vào Zones để sinh tồn. Một kẻ như hắn xứng đáng là một thằng đàn ông? Xứng đáng là hoàng tử của một Đế quốc hùng mạnh?

Đứng nhìn từng thay đổi nội tâm xẹt qua trong mắt Darka, Trường Thiên thầm gật đầu hài lòng, hắn rất sợ cùng chán ngán khi phải hợp tác với một kẻ nhu nhược. Ẻo lả, đàn bà, dựa dẫm, hay bất kể là loại tính cách yếu đuối nào khác nhưng ít nhất phải có sự quyết đoán, chính kiến của riêng mình, như vậy mới không làm lỡ việc được.

Ngẩn người vài phút, cuối cùng Darka cũng mở miệng đưa ra đáp án của mình, trong thanh âm mang theo niềm tin và kiên định trước nay chưa từng có.

"kế hoạch của ngươi khi nào thì bắt đầu??"

Trường Thiên dù biết trước nhưng vẫn khó kìm nén kích động, Kim Thiên Đế Hỏa thực sự quá quan trọng với hắn, đây là mấu chốt giúp gia tăng thực lực của hắn trên một mảng lớn. Trường Thiên từ cười mỉm rồi dần dần chuyển thành cười lớn, hắn phất tay, vòng tròn Linh hồn lực bỗng chốc tan biến, ba người lại hiện ra trước mắt mọi người. Không có gì thay đổi ngoại trừ thần thái của mỗi người, kẻ thì cười điên cuồng, kẻ thì sáng ngời tràn đầy nhiệt huyết.

Không ai hiểu chuyện gì đã xảy ra, một dấu chấm hỏi cực lớn nảy lên trong lòng bọn họ. Dù nghi hoặc nhưng không người nào dám đứng ra dò hỏi.

Khó khăn lắm Trường Thiên mới dừng cười được, hắn ho khan vài tiếng rồi nhìn thẳng mặt Darka, từng chữ từng chữ một đánh thẳng vào tâm trí những ai đang có mặt tại đây.

"Ngay bây giờ!! Trong vòng một tháng, Chu Tước Đế quốc sẽ vĩnh viễn trở thành quá khứ!!! Tương lai của quốc gia đó sau này do ngươi quyết định, Darka Điện hạ thân mến!"

Không chút chần chừ, Trường Thiên giang tay chộp lấy Darka và Zones sau đó cả ba biến mất tại chỗ, những người xung quanh chỉ thấy trên bầu trời bất thình lình xuất hiện một bóng đen khổng lồ.

Một giọng nói vọng từ trên cao xuống.

"Ta mượn con rồng này ít bữa nhé Gaia, mọi chuyện ở đây đều do Guile quyết định, ai chống lệnh cứ việc giết không tha!!"

Trường Thiên vừa dứt lời thì cự long vỗ cánh bay lên cao, dần biến mất trước tầm mắt của mỗi người. Đám tướng lĩnh đến từ Kim Phượng nghe nhân vật sẽ hợp tác với bọn họ là Guile thì lập tức hưng phấn, mừng như điên. Còn mấy người Gaia, Thiết Nham thì ngược lại hoàn toàn, mặt mày ai nấy đều cau có, khó chịu. Đại nhân tin tưởng và giao quyền lực cho một nữ nhân cách đây vài ngày còn là kẻ địch, thậm chí nàng còn là người thông minh nhất Hải Hà đại lục, điều này liệu có phải là quyết định sáng suốt hay không?

Cách thức làm việc của Trường Thiên chính là như vậy, dùng người phải tin người, một phần vì hắn tin tưởng Guile sẽ không làm gì quá phận, hoặc khiến hắn thất vọng, phần còn lại là nằm ở Guile, bởi vì nàng quá thông minh nên sẽ suy tính nhiều hơn người bình thường, Trường Thiên càng dễ dàng tin dùng nàng thì càng làm cho nàng cảm thấy nghi ngờ và không dám manh động.

Nắm bắt được điểm mấu chốt này cho nên Trường Thiên hoàn toàn an tâm rời đi, để lại thế lực mình cất công gây dựng cho Guile chỉ huy. Nếu có gì bất thường thì vẫn còn Zero ở đó, Trường Thiên tự tin với năng lực của Zero, khống chế Guile là việc không mấy khó khăn.

...

Trên lưng cự long, Trường Thiên lấy ra Bảo tọa quen thuộc sau đó thoải mái ngã lưng xuống. Darka và Zones ngồi cách đó không xa từ đầu đến giờ vẫn nhìn chằm chằm từng hành động của hắn, thấy ánh mắt hai người không được tự nhiên cho lắm thì Trường Thiên mới lười biếng lên tiếng.

"Hai ngươi sợ độ cao à?"

Wtf, Darka chỉ có Vũ Hoàng cấp nên không sao, nhưng Zones thì khác, nàng đã Vũ Tôn từ rất lâu rồi, vậy mà tên nhãi này lại nói rằng nàng sợ độ cao, chả khác nào bảo nàng là đại bàng đủ lông đủ cánh mà không biết bay cả. Khinh thường ra mặt như thế không giận không được.

"Ê!! Ý ngươi là sao hả??"

"Xinh đẹp đấy! Nhưng bị cái vấn đề ngôn ngữ hình như không được tốt nhỉ?"

Trường Thiên được thế càng châm chọc Zones hơn, nói chuyện với gái đẹp hắn chưa bao giờ chán cả, đặc biệt là mấy cô gái thẳng tính, dễ thương như thế này.

Zones tức giận đỏ mắt, không hiểu tại sao nhưng trước mặt nam nhân thần bí kia nàng không thể nào giữ được bình tĩnh, dù đã cố gắng áp chế nhưng vẫn vô ích.

Ngay khi Zones định lao lên liều mạng thì Trường Thiên đã hiện ra trước mặt nàng từ lúc nào, vì lỡ đà nên Zones lảo đảo xém chút nữa thì đập mặt vào ngực Trường Thiên.

Hắn đưa tay xoa xoa đầu nàng, cô gái này rất giống Tử Di nhà hắn, từ tính cách cho tới đôi mắt to tròn dễ thương, bởi thế nên Trường Thiên rất có cảm tình với Zones, cú đấm trước đó đã thể hiện phần nào, với tính cách không coi ai ra gì của Trường Thiên nếu người tấn công hắn không phải Zones mà là một người khác, thì chắc chắn kẻ đó không chết cũng phải hấp hối. Cho dù có ích đi chăng nữa cũng vậy, dám đánh lén hắn thì phải có ý thức chịu chết.

Zones ngây người nửa ngày không nhúc nhích gì, nàng không ngờ đến Trường Thiên lại có hành động như vậy, trên khuôn mặt trắng mịn một rặng mây hồng dần nổi lên. Darka bên cạnh chỉ mỉm cười lắc đầu, thật sự mà nói thì Zones là chị cùng cha khác mẹ với hắn, từ khi mẹ hắn và mẹ nàng chết thì nàng là người duy nhất quan tâm, dạy dỗ cho ba anh em hắn, em trai và em gái còn quá nhỏ nên không hiểu những sự tình đằng sau nên Zones đối với hai đứa không khác gì mẹ mình.

"Chúng ta sẽ dừng lại ở ngọn núi đằng trước!"

Khi Zones chuẩn bị nổ tung vì ngượng thì Trường Thiên bỗng nhiên lên tiếng giải vây cho nàng, tuy nhiên bàn tay to bè vẫn bẹo má Zones một cái rồi mới chịu rời đi, điều này làm cho Zones hận đến nghiến răng nghiến lợi.

"Darka! Ngươi nên chuẩn bị tinh thần từ bây giờ là vừa, lát nữa ta sẽ cho ngươi vài thứ khá hay ho đấy!! Hắc hắc!"

Darka nghi hoặc quay đầu nhìn Trường Thiên, tuy nhiên nếu nam nhân thần bí trước mắt đã nhắc nhở hắn chuẩn bị thì chắc chắn sự tình sắp xảy đến với mình sẽ không mấy tốt đẹp. Nghĩ đến đây Darka liền nhắm mắt ổn định tinh thần, nội tâm thầm thề cho dù có là gì đi chăng nữa thì hắn quyết không đầu hàng.

Cự long được Trường Thiên ra lệnh hạ cánh xuống lưng chừng chân núi, chỉ với vài đao thì một động phủ đơn giản đã hình thành, nếu là bình thường thì Trường Thiên ở luôn trên ngọn cây, nhưng hành động kế tiếp không thể qua loa được.

"Nha đầu, nàng ra ngoài canh chừng, gặp kẻ nào giết kẻ đó, không có lệnh của ta thì đừng vào trong."

Trường Thiên hướng Zones nghiêm giọng dặn dò, nhìn vẻ mặt ngưng trọng của hắn, Zones không biết tại sao nhưng nàng không thể sinh ra ý định cự cãi nào, nàng ngoan ngoãn gật đầu sau đó ra ngoài động phủ, chừa lại không gian không mấy rộng lớn cho hai nam nhân.

Darka đang nghi hoặc chuyện gì mà chỉ có hắn mới được biết thì thấy Trường Thiên bắt đầu cởi quần áo, bất giác Darka nghĩ đến lời Trường Thiên nói trước đó "cho ngươi thử vài thứ khá hay ho!!". Trong lòng thầm hô không ổn, một cảm giác ớn lạnh bắt đầu lan tỏa toàn thân Darka.

Câu Trường Thiên nói tiếp theo càng chứng thực suy đoán của Darka.

"Còn chờ cái gì nữa? Mau cởi áo quần ra, nam tử hán đại trượng phu, ngượng ngùng cái quái gì vậy??"

Darka khóc không ra nước mắt, nhớ tới lời thề ban nãy hắn đành cắn răng tháo từng món đồ trên người xuống.

Khi cả hai không còn mảnh vải che thân thì Trường Thiên mới gật đầu hài lòng, đôi mắt nhắm chặt chậm rãi mở ra, ánh sáng màu tím yêu dị như bầu trời đêm hiển hiện trước mắt Darka, hắn hoàn toàn ngây ngẩn trước vẻ đẹp thần bí đó.

Xung quanh Trường Thiên xuất hiện vô số Hư Vô cỡ nhỏ, từ bên trong chúng truyền ra một cỗ huyết dịch tanh nồng nhưng lại cao quý đến kỳ lạ. Giọng nói nghiêm nghị của Trường Thiên vang vọng khắp động phủ.

"Ngươi đã chuẩn bị tinh thần chưa?"

Darka gian nan nuốt một ngụm nước bọt, tràng cảnh khiến hắn không cách nào dời mắt đi được, hắn cố gắng lấy lại bình tĩnh rồi mới kiên định gật đầu.

"Đã sẵn sàng! Ngươi định làm gì vậy?"

Trường Thiên khẽ mỉm cười quỷ dị.

"Hoán huyết!!"