Vạn Giới Chí Tôn

Chương 86: Beelzebub



Trường Thiên không quá kinh ngạc khi Zero vẫn sống, năng lực thôn phệ biến thái kia đã hấp thu bốn thành uy lực của Kim Hỏa nên thiệt hại do Diệt Thế gây ra mới kém đi vài phần.

Một giọng nói thều thào yếu ớt bất thình lình vang lên phá tan khung cảnh yên tĩnh.

"Ta thua rồi...tâm phục...khẩu phục, chỉ cần...cái mạng nhỏ này được vớt lại...thì ngươi muốn làm gì ta...cũng được!"

Zero mở mắt ra nhìn Trường Thiên, đôi con ngươi tan rã chứng tỏ hắn đã đến cực hạn, tính mạng của hắn hiện giờ chỉ như sợi chỉ mong manh, có thể đứt bất cứ lúc nào. Tuy nhiên những lời Zero nói đều là thật, thắng làm vua thua làm giặc, tài không bằng người thì phải chịu hậu quả, chỉ có những kẻ yếu đuối mới trốn tránh không dám đối mặt mà thôi.

Trường Thiên không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm vào Zero, một lúc lâu sau hắn mới chậm rãi ngồi xuống bên cạnh thân thể bị biến dạng đó. Từ trong giới chỉ đã lâu không dùng tới, Trường Thiên lấy ra vài viên dược hoàn bóp nát rồi rải đều lên người Zero.

"Nó sẽ giúp ngươi hồi phục nhanh hơn, thứ này ta đã làm từ rất lâu rồi, ngươi biết đấy, với cái nhục thân quái dị này của ta thì cần gì mấy thứ ruồi bu này. Để chục năm, trăm năm chưa chắc ta đã nhớ tới chúng, may mắn gặp ngươi bị thương mới có cơ hội tỏa sáng."

Trường Thiên nhếch mép cười đùa, mấy viên đan dược hắn lấy ra đều là Tam cấp, trình độ luyện đan ở Song Giới cao hơn Hải Hà rất nhiều cho nên tác dụng đối với ngoại thương cực kỳ hiệu quả.

Quả nhiên ít phút sau Zero đã có thể dùng chút sức lực còn sót để ngồi dậy được, nội thương bên trong bắt buộc phải dùng một hai tháng thời gian mới có chuyển biến tốt, tuy nhiên vận động đơn giản thì không thành vấn đề.

Zero im lặng chờ đợi Trường Thiên nói tiếp.

"Lý tưởng trước đây của ngươi là gì? Ngươi có biết xuất thân của mình là từ đâu không?"

"Lý tưởng? Ta đã quên điều đó từ rất lâu rồi, còn xuất thân thì ta chỉ biết thời điểm bắt đầu có ý thức thì ta đang bị mọi người xung quanh ném những thứ dơ bẩn nhất vào mình. Cho nên ta không có bao nhiêu ký ức về nguồn gốc của mình!"

Trường Thiên kinh ngạc trừng mắt, không lẽ...

"Ngươi đừng nói với ta là khi còn nhỏ đã có hình dạng nửa người nửa quái như vừa rồi đấy nhé??"

"Bộ lạ lắm sao, nếu không tự nhiên vô duyên vô cớ đám nhân loại hèn mọn kia lại chà đạp ta à??"

"Tà Thần của Phệ Nhân tộc... Không ngờ ngươi lại có thứ huyết mạch gần như là bị nguyền rủa đó!!!"

Zero hoàn toàn không hiểu mấy lời lẩm bẩm của Trường Thiên là gì, trước đó cũng vậy.

"Ngươi biết nguồn gốc của ta?"

Trường Thiên ngưng trọng gật đầu, nếu những gì hắn suy nghĩ là đúng thì Zero không chỉ là một quân cờ hay thuộc hạ bình thường nữa mà là một loại tai họa đáng sợ cho Vạn Giới. Cũng không phải không có cách, tuy nhiên để làm được điều đó là quá mức tưởng tượng, ngay cả Trường Thiên cũng không đủ tự tin để đảm bảo thực hiện được hay không.

Thấy Trường Thiên trầm tư suy nghĩ thì Zero cũng đã đoán được ít nhiều, có lẽ thân phận của hắn không được tốt đẹp cho lắm, thậm chí có phần nguy hiểm tiềm tàng nữa.

"Nếu khó lựa chọn như vậy thì ngay bây giờ ngươi nên giết ta đi là xong, chọn lựa chỉ có một lần trong đời, chọn đúng thì hưởng mà chọn sai thì nhận lấy kết quả thôi. Nam tử hán đại trượng phu làm việc phải quyết đoán chứ!"

Đúng vậy, từ khi nào mà ta lại mất bình tĩnh, thiếu quyết đoán như vậy, không lẽ ta đang sợ? Ngay cả Thần Nhân ta cũng đã thấy qua, đi trên con đường thành Thần ta còn dám, sợ đếch gì mấy cái việc vặt vãnh này.

Rốt cuộc cũng nghĩ thông suốt, Trường Thiên mỉm cười quỷ dị nhìn Zero.

"Ngươi nói thử xem thế giới này có rộng lớn không?"

Zero không chút nghĩ ngợi gật đầu ngay tắp lự.

"Có!!"

"Ta nói cho ngươi biết thế giới mà ngươi đang nhìn thấy đây chỉ là một cọng lông chân của người khổng lồ chân chính mà thôi. Và ta đang bước từng bước để chinh phục người khổng lồ đó, có lẽ ngươi sẽ không tin..."

"Ta tin!"

Không đợi Trường Thiên nói hết thì Zero đã xen vào, đôi mắt tan rã lúc nãy được thay bằng sự tin tưởng, kiên định.

Trường Thiên hơi bất ngờ nhìn Zero, trông thấy ánh mắt tràn đầy sự tin tưởng kia thì hắn mới thoải mái cười vui vẻ.

"Nói vậy thì ngươi đã chấp nhận theo ta đi xông xáo thế giới bên ngoài rồi sao?"

"Ta còn lựa chọn nào khác?"

"Rất tốt, vậy thì kể từ hôm nay ngươi phải dùng danh xưng khác để đại diện cho thân phận thuộc hạ trung thành của ta!!"

Trường Thiên nghiêm nghị đứng thẳng người dậy cúi đầu nhìn xuống Zero, không làm hắn thất vọng, Zero nhanh chóng cắn răng nhịn đau đứng dậy sau đó quỳ một gối xuống đất.

"Từ bây giờ ta Phạm Trường Thiên ban cho ngươi danh hiệu Beelzebub, Đệ Nhất Quỷ Tướng trong Thất Đại Quỷ Tướng dưới trướng của ta. Ngươi có nguyện ý trở thành cánh tay đắc lực vì ta mà đại sát tứ phương không?"

"Bề tôi trung thành của ngài nguyện ý!!"

Khi lời tuyên thệ chấm dứt, một luồng sáng màu trắng thần thánh từ mi tâm Trường Thiên bắn ra dung nhập vào đầu Zero.

Tầm mười giây sau tia sáng đó mới chậm rãi tiêu thất, Trường Thiên nâng Zero đứng dậy.

"Khoảng thời gian này ngươi cứ dưỡng thương đi, cuộc chiến trường kỳ sắp tới chỉ cần đứng bên cạnh ta quan sát là được rồi."

"Vâng!"

Zero gật đầu, hắn ngập ngừng định nói điều gì đó nhưng lại thôi. Trường Thiên thấy vậy thì lười biếng chế nhạo.

"Sao? Muốn gì thì nói, cứ ấp a ấp úng như đàn bà vậy, mấy lời nói khí phách vừa nãy đâu hết rồi?"

Zero đỏ mặt có điều da mặt hắn hoàn toàn cháy trụi đi hết nên không ai nhìn ra được sự bối rối ngàn năm khó thấy này của hắn. Sau một lúc lấy lại tinh thần, Zero rốt cuộc cũng nói ra điều mình muốn.

"Đại nhân có dải băng nào thừa không?"

"Dải băng? À thì ra Quỷ Tướng Beelzebub của chúng ta cũng biết ngại cơ đấy, ta còn tưởng sự lạnh lùng bất cần đã ăn sâu vào máu của ngươi rồi chứ!!"

"Đại nhân nói quá rồi, ta chỉ sợ người khác nhìn thấy diện mạo hiện tại liền tránh xa không dám tiếp cận gây ảnh hưởng tới việc giao tiếp sau này, quan trọng hơn là mấy nhiệm vụ đại nhân giao phó sẽ khó lòng thực hiện hơn."

Zero mặt không đổi sắc lấy ra một cái lý do mà hắn cho là hợp lý, tuy nhiên Trường Thiên lại thấy quá mức giả tạo, nhiệm vụ ta giao thì liên quan méo gì tới dung mạo của ngươi?? Nghĩ thì nghĩ vậy, Trường Thiên cũng không châm chọc Zero thêm nữa, từ giới chỉ lấy ra một cái áo bào màu trắng sau đó dùng đao khí cắt thành một dải băng bằng vải theo yêu cầu của Zero.

Sau vài phút toàn bộ cơ thể Zero được quân băng màu trắng trông chẳng khác gì xác ướp ai cập, Trường Thiên tiện tay quăng cho hắn một cái áo choàng và một bộ quần áo chỉnh tề. Chờ Zero mặc xong thì Trường Thiên không nói một lời vác hắn lên vai rồi hướng đám người Erina bước tới, mặc kệ mấy câu nói của Zero.

Chúng tướng lĩnh thấy Trường Thiên quay lại còn vác theo một người nữa thì có chút nghi hoặc, tuy nhiên khi nhìn thấy thân hình trần như nhộng của Trường Thiên thì không nhịn được hơi đỏ mặt, có một vài người xém chút không nhịn được bật cười. Trước mặt hơn trăm vạn người mà vẫn tự tin khoe cá tính, đúng là chỉ có đại soái của họ mới làm được a.

Erina vừa định chạy tới thì thấy thứ đồ chơi to đùng của Trường Thiên lắc lư liền bỏ ý định đó trong đầu, nàng dùng hai tay che khuôn mặt đỏ ửng của mình, đôi khi vẫn hé mở mấy ngón tay để liếc nhìn một chút sau đó nhanh chóng đóng lại.

Trường Thiên cho đến bây giờ mới để ý đến biểu hiện kỳ quái của mọi người, hắn cúi xuống thì thấy lão đệ đã cởi trần từ khi nào, "mẹ kiếp, ham suy nghĩ mấy cái chuyện của tiểu tử kia nên quên mất quần áo mình cũng không cánh mà bay rồi!!" Trường Thiên vừa nghĩ thầm trong lòng vừa trừng mắt nhìn Zero, trông thấy đôi mắt đắc ý kia thì biết thằng nhãi này cố ý không nhắc mình mặc đồ đây mà.

Không nói lời nào, Trường Thiên hơi dùng lực quăng Zero về phía mấy tên lính hậu cần ở đằng sau đội ngũ chủ lực. Zero vẽ một đường cong trên không trung rồi nặng nề rơi xuống đất.

Huỵch!!!...

"ÁÁÁÁ!!!...."

Tiếng hét thảm thiết như lợn bị chọc tiết vang lên khiến người khác lạnh hết cả người, như phản ứng dây chuyền, tất cả mọi người lập tức nghiêm mặt không còn bộ dạng nín cười ban nãy nữa.

Lúc này Trường Thiên mới đắc ý hất đầu, cố tình đung đưa lão đệ thêm một lúc nữa rồi mới lấy ra một bộ giáp màu tím khác mặc vào. "Muốn nhìn thì cho các ngươi nhìn, người anh em của ta mạnh mẽ, cường tráng đến vậy ngoại trừ lão bà Tiểu Xà ra còn chưa có ai nhìn qua đâu, cơ hội không có hai lần nên ta cho các ngươi hưởng thụ thêm một chút."

Có điều sau khi bước thêm vài bước, một cỗ đau nhói khó chịu từ lồng ngực dâng lên.

Phụt!!...

Một ngụm máu tanh tưởi được phun ra, Trường Thiên cảm thấy bây giờ khá hơn hồi nãy không ít. "Xem ra thương thế của ta cũng không đơn giản cho lắm!" Trường Thiên cười khổ, khó chết thật nhưng trọng thương thì làm sao tránh khỏi, mất hẳn phân nửa cơ thể đâu phải chuyện đùa.

Mọi người xung quanh thấy Trường Thiên ói máu thì lập tức hoảng hốt, không phải hắn đã tái tạo lại rồi sao, đáng lý sẽ không bị thương chứ. Như vậy xem ra, chiêu thức công kích đủ mạnh vẫn có khả năng uy hiếp đến tính mạng của vị đại soái yêu quái này.

"Ngừng!! Điều quan trọng bây giờ là đi xem tình hình bọn Gaia thế nào rồi, ta không gặp vấn đề gì nghiêm trọng cả, chỉ bị tắt khí một chút thôi."

Nói thì nói vậy nhưng Erina vẫn lo lắng cho sức khỏe của Trường Thiên, nàng mở lời đề nghị.

"Hay là ngài trở lại Bảo tọa tịnh dưỡng đi, để mọi việc còn lại cho bọn thiếp xử lý được không!!"

Trường Thiên không chút do dự từ chối.

"Không cần!! Ta còn muốn cho người bạn vừa kết giao xem cách ta lấy lại những phần thưởng đáng thuộc về mình."

Người Trường Thiên ám chỉ tất nhiên là Zero rồi, đôi mắt hắn vẫn còn tràn ngập oán hận vì hành động không mấy đẹp mặt vừa nãy Trường Thiên gây ra.

Ít phút sau đại quân với sự dẫn đầu của hai con Thạch Tượng ầm ầm đi xuyên qua Trung châu thành đổ nát.