Vạn Cổ Ma Tôn

Chương 154



Chương 154

Nhưng Lạc Hải Thành lại không nổi điên với hắn ngay tại chỗ.

Đây đã là chuyện hiếm thấy rồi.

Rất nhanh sau đó.

Dưới sự chỉ huy của tông chủ, đám người lùi lại một không gian cho Lâm Tiêu và Tiêu Minh Triết.

Cuộc chiến vì vinh dự tông môn của hai người, chính thức bắt đầu.

“Lấy việc luận bàn làm trọng, tới điểm mấu chốt thì dừng, bắt đầu đi.” Lạc Hải Thành hô lên.

Vừa dứt lời, Tiêu Minh Triết đã xông tới, nâng trường kiếm, thi triển kiếm pháp địa giai.

Trường kiếm như gió, vô thanh vô tức.

Tốc độ của hắn cực nhanh.

Các đệ tử xung quanh cho dù có tập trung quan sát, cũng chỉ nhìn thấy một tàn ảnh.

Ngay sau đó.

Hắn xuất hiện ở bên cạnh Lâm Tiêu, trường kiếm hung hăng đâm tới.

Vị trí tấn công nhắm vào eo.

Bang!!!

Một âm thanh vang lên.

Không phải âm thanh khi trường kiếm đâm trúng. Mà là Lâm Tiêu dùng tay bắt lấy trường kiếm của Tiêu Minh Triết.

“Hử??? Chuyện gì vậy???” Tiêu Minh Triết biến sắc, khuôn mặt lộ ra sự kinh hãi.

Cho dù người này có thể chống lại được sức ép kinh khủng của trọng lực, nhưng cơ thể vẫn bằng da bằng thịt mà.

Độ sắc bén của thanh kiếm này, hắn rất rõ.

Trên trường kiếm phát ra kiếm khí, khi tiếp xúc nhất định sẽ bị thương.

Sao có thể trực tiếp dùng tay túm lấy chứ? Hơn nữa, tay lại không hề bị thương.

Chuyện này là không thể nào!

“Lần sau nhớ rõ lấy, đừng có dùng mắt chó mà coi thường người khác!” Lâm Tiêu khẽ phun ra một câu.

Sau đó chân của hắn dịch chuyển.

Bùm!

Một bóng người dùng tốc độ đạn bắn mà bay ra ngoài.

Đập lên vách tường cách đó mấy trăm mét.

Nhìn lại một lần nữa, người kia đã ngất lịm rồi.

Tiêu Minh Triết thảm bại trong tích tắc.

Gục trong một nốt nhạc!!

Các đệ tử và trưởng lão của Lưu Vân tông, đồng loạt bị kinh hãi.

Bọn họ đã tưởng tượng ra khung cảnh chiến đấu của hai người, nhất định là không tầm thường.

Một người là đại sư huynh của Lưu Vân tông, một người là quái vật đã thông qua được Thiên Thê.

Nhưng nghĩ tới nghĩ lui cũng không ngờ tới kết quả lại như này.

Một chiêu hạ gục.

Khoảng cách này cũng quá lớn rồi.