Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 461: Đánh Nhau Với Đàn Sói



Ngọn lửa yêu khí cuồn cuộn càng ngày càng gần, ánh mắt mọi người đếu bị ánh sáng Hỏa Yêu Lang từ phía xa kia hấp dẫn, gần đến rồi, bây giờ thì ánh mắt của bọn họ đã có thể nhìn thấy rõ bầy sói.

Hỏa Yêu Lang vô tận lao nhanh trên mặt đất giống như là một vừng mặt trời, điên cuồng quét qua trên mặt đất, những nơi nó đi qua không còn một ngọn cỏ, mặt đất cháy đen hóa thành một vùng tro than nứt nẻ khô cằn.

Thậm chí điều làm cho người ta còn chấn động hơn, đó chính là phía trên mặt đất cháy đen kia lại không ngừng toát ra từng làn khói nhẹ, lượn lờ trong hư không.

- Thật đáng sợ.

Trong lòng đám người đều run rẩy, đây mới là đàn Hỏa Yêu Lang. Những tưởng tượng vừa rồi của bọn họ lập tức không còn lại một chút gì, tất cả đều biến mất không thấy gì nữa, phải chân chính đối mặt mới biết được Yêu Lang viễn cổ, tai ương đáng sợ đến cỡ nào.

Một bầy sói kinh khủng như vậy đi qua, ngay đến ngọn cỏ cũng không còn sống được nói gì đến con người, chỉ sợ rằng tất cả đã bị tàn sát hết từ lâu, không ai có thể tin được còn có người có thể may mắn sống sót, trước mặt đàn Hỏa Yêu Lang này, bầy sói khủng bố bực này, chỉ cần nó lướt qua một cái thì không ai có thể còn sống sót.

Thân thể rất nhiều người đều run lên, trong lòng sinh ra ý khiếp nhược, không còn dám đi đối mặt với đàn Hỏa Yêu Lang này.

Cuối cùng đàn Hỏa Yêu Lang vô cùng vô tận này cũng dừng lại ở bên ngoài thành, liếc nhìn lại chỉ thấy toàn bộ đều là ngọn lửa và những đuôi Yêu Lang lay động. Mọi người đều cảm thấy như bị vô số ánh mắt yêu nhìn chằm chằm không thoải mái một chút nào, đồng thời một cỗ khí kinh khủng giáng lên trên người bọn họ, đây là một vùng thế giới lửa, làm sao lại có thể không nóng chứ.

Ở phía trước nhất của đàn Hỏa Yêu Lang, có một con Hỏa Yêu Lang hình thể khổng lồ, tất cả trên người đều là một ngọn lửa đỏ thẫm, phần đuôi có bảy cái đuôi yêu đong đưa trong hư không, rung động lòng người.

Con yêu thú này chính là Huyền yêu, nó có bảy đuôi ý nghĩa là Huyền yêu cấp bảy, tương đương hùng mạnh ngang với Huyền Vũ cảnh tầng bảy, vô cùng khủng bố.

Nếu là cường giả Huyền Vũ cảnh tầng ba đối mặt với nó thì chỉ trong nháy mắt sẽ bị cắn nuốt, chỉ nhìn thấy đôi mắt yêu kia thì cũng khiến cho con người tâm thần run rẩy.

- Nghiệt súc!

Một tiếng quát trầm trong hư không, cuồng phong cuốn qua, đám người ngẩng đầu lên nhìn thấy một bóng người tử trên cao hạ xuống.

Người này mặc một chiếc áo đen, tóc dài bay lên, tuy chỉ là quay lưng về phía đám người nhưng đám người vẫn cảm nhận được trên người hắn một cỗ ý mờ ảo, dám trực diện với Hỏa Yêu Lang hơn nữa lại là trực diện với Yêu Lang có đến bảy đuôi, thực lực của hắn tất nhiên là phải phi thường đáng sợ.

Không chỉ có hắn, nương theo từng tiếng gào thét lẫn trong tiếng gió có bóng dáng nhiều cường giả cũng đã tới, hơi thở những người này đều không lộ ra bên ngoài nhưng khí chất đều rất phi phàm, họ trực tiếp đứng thành một hàng ở trước mặt Yêu Lang.

- Đây là Yêu Lang tai ương, rất có thể đây là lần tai ương đáng sợ nhất tử một ngàn năm trở lại đây, nếu là không muốn để cho Thiên Nhai Hải Các bị xâm lấn bị hủy diệt thì hãy cùng nhau chiến đấu.

Cường giả áo đen lãnh đạm nói, khiến cho trong lòng của đám người đều run lên, một lần tai ương Yêu Lang đáng sợ nhất kể từ ngàn năm nay, xem ra Thiên Nhai Hải Các đang chính diện gặp một hồi đại họa.

Lâm Phong nhíu mày, ánh mắt hắn nhìn về nơi phương xa, bọn sói này có thể có đến hàng nghìn, dù có muốn đếm cũng không thể đếm được, hơn nữa số lượng còn sẽ tăng lên không ngừng, bầy sói chỉ có càng ngày càng đông, càng khủng bố.

Hiện giờ hắn đang đi trên mặt thành đá Thiên Nhai Hải Các, đầu tiên khi hắn tiến vào vùng không gian sa mạc này hắn cũng không nghĩ đến, hiện tại nếu muốn đi về thực sự là có chút khó khăn rồi.

Nếu dám vượt qua không gian, bay trên hư không để trở về, nếu đụng phải đàn Yêu Lang hùng mạnh sẽ vô cùng nguy hiểm.

Dù sao thì Yêu Lang bảy đuôi xuất hiện trước mắt kia, ai biết là có thể có hay không, Hỏa Yêu Lang đáng sợ hơn, tám đuôi, chín đuôi, thậm chí là thiên yêu.

- Đi đến đâu, hay đến đó.

Lâm Phong thầm nhủ trong lòng, cắn nuốt tinh hạch Hỏa Yêu Lang có thể tăng cường thực lực của chính mình, đối với chính mình mà nói thì đây cũng là một cơ hội tăng cường thực lực.

- Giết!

Một tiếng quát lớn từ trong miệng cường giả áo đen kia thốt ra, lập tức có một cỗ sát ý đáng sợ giáng xuống mặt đất, trong miệng của hắn lại có một luồng chân nguyên phun ra, vô cùng đáng sợ.

- Ầm, ầm!

Ngụm chân nguyên kia đáp xuống ngay giữa bầy sói, trong nháy mắt giết chết không ít Hỏa Yêu Lang, nhưng đối với đàn sói mà nói thì lại hầu như không đáng để vào mắt, có vẻ chỉ như muối bỏ biển.

Trong hư không triển khai vô cùng nhiều bóng người, bắt đầu chuyển động mang theo nguyên khí đích thực cuồn cuộn hướng về phía bấy sói. Những người này, mỗi người đều là cường giả Huyền Vũ cảnh, không có người yếu, lần này đến đây chính là muốn săn bắt Yêu Lang để nâng cao trải nghiệm của chính mình, ở trong nguy cơ trải nghiệm, trải qua sinh tử chiến đấu, không ngừng đột phá cực hạn của mình, để cho con đường võ đạo của họ càng ngày càng cao hơn.

Nhìn thấy những người đó động thủ, trong ánh mắt những người đứng trên vách đá tường thành hiện lên từng tia sáng sắc nhọn, giết, chỉ có sống ở bên cạnh cái giết chóc, giãy dụa, mới có thể kích thích đến chính mình, nâng cao chính mình.

Rất nhiều cường giả cuối cùng không kìm nén được đều xuât thủ, hơn nữa trong Thiên Nhai Hải Các vẫn không ngừng có người hướng tới tập trung về đây, trực tiếp ra nhập cuộc chiến đấu, dù sao thì với số người hiện tại ở trước mặt Yêu Lang, vẫn là không đủ.

- Mộng Tình, nàng và Nặc Na ở lại đây chờ ta.

Lâm Phong quay lại dặn dò Mộng Tình.

Mộng Tình liếc mắt nhìn Lâm Phong, lập tức gật đầu. Nàng mặc dù thật sự không muốn cho Lâm Phong chiến đấu cùng với Yêu Lang, nhưng nàng cũng hiểu được, muốn để Lâm Phong thực sự hùng mạnh lên, Lâm Phong nhất đinh phải trải qua các loại mài luyện, thậm chí là rèn luyện trong giữa cái sống và cái chết, đi trên con đường để trở thành cường giả sẽ không bằng phẳng. Mộng Tình, nàng vẫn nguyện ở bên cạnh Lâm Phong, cùng hắn bước đi.

Nàng đương nhiên cũng không can thiệp Lâm Phong bất cứ cái gì, nàng tôn trọng tất cả những lựa chọn của Lâm Phong, Lâm Phong phải theo đuổi võ đạo, nàng chỉ biết yên lặng làm bạn, yên lặng ủng hộ.

- Có việc thì gọi ta.

Lâm Phong gật gật đầu nói với Mộng Tình rồi lập tức bước ra, từ trên vách đá tường thành hắn lấp tức bay thẳng ra lao vào giữa bầy sói.

Ý sát phạt khủng bố bùng ra. Một đạo kiếm quang sát phạt hiện ra, lập tức có thật nhiểu Yêu Lang bị chém chết. Quanh người Lâm Phong xuất hiện một khu đất trống.

Dương Hỏa chân nguyên điên cuồng ngưng tụ, một ngọn lửa hoa sen hắc ám ghê người đập vào mắt. Hiện tại trong giữa hư không, phía trước mặt của Lâm Phong là một ngọn lửa hoa sen tràn ngập khí hủy diệt.

- Nứt.

Lâm Phong thấp giọng quát lên, hoa sen U Minh hắc ám vỡ vụn ra hóa thành nhiều đóa hoa sen hơi nhỏ hơn, chừng khoàng mấy ngàn đóa, bên trên mấy ngàn đóa hắc liên này đều là khí hủy diệt khiến xung quanh Hỏa Yêu Lang phát ra từng đợt tiếng sói tru, bọn chúng muốn xông tới hướng Lâm Phong, nhưng lại kiêng kị đám hắc liên vô cùng đáng sợ kia.

Đôi mắt khép lại, Lâm Phong khoanh chân ngồi xuống, trong tâm không nghĩ đến điều gì, hơi thở khủng bố bùng ra nở rộ, ngàn vạn sợi tàn hồn do tu luyện tàn hồn thiên thuật cùng nhau bật ra rồi vỡ ra cùng tương dung vào đám hoa sen hắc ám kia, tương dung vào trong đó, ngấm vào trong đó, khống chế những đóa hắc liên hơi nhỏ kia.

Chỉ có ngồi xuống không chiến đấu, lấy toàn lực linh hồn khống chế đám hoa sen hắc ám kia, Lâm Phong mới có thể đồng thời khống chế được mấy ngàn đóa hắc liên, bằng không mà nói, mặc dù lấy tinh thần và lực lượng của hắn thì đều sẽ không thể chịu đựng được.

Nhưng Lâm Phong lần này ngồi xuống là để chuyên tâm không chế hắc liên, nơi hắc liên đi qua những Hỏa Yêu Lang yếu sẽ bị đốt thành hư vô, những Yêu Lang có lực lượng mạnh hơn một chút Lâm Phong sẽ khống chế cho hắc liên nuốt hết tinh hạch của nó, đem tinh hạch Yêu Lang có ẩn chứa ngọn lửa kia dung nhập vào trong giữa hắc liên, khiến cho uy lực hắc liên không ngừng trở nên hùng mạnh.

Rất nhanh, ở chung quanh Lâm Phong lại tạo thành một vùng trống trải, Yêu Lang không thể tới gần hắn được, hễ tới gần thì một là sẽ chết, hoặc là bị một đóa hắc liên đốt giết, hoặc là bị một đóa hắc liên chui vào trong cơ thể của nó, quấy rầy nuốt mất tinh hạch trong cơ thể của nó, những hắc liên này thật là đáng sợ vô cùng.

Ở trong trung tâm một khu vực trống trải này, Lâm Phong được rất nhiều người chú ý tới, đám người kia đều rất khiếp sợ thủ đoạn của Lâm Phong, thật mạnh, ngồi ở đó khống chế vô số hắc liên, loại thủ đoạn công kích này cần đến rất nhiều lực lượng linh hồn để khống chế.

Không chỉ có những cường giả chú ý đến Lâm Phong, mà cả những Yêu Lang tương đối mạnh mẽ cũng đang chú ý tới hắn, một vài con Yêu Lang đánh tới hướng Lâm Phong, thân thể bay lên không, những yêu lang này có được bốn cái đuôi, thậm chí có đến năm cái đuôi, đó là Huyền yêu cấp bốn và Huyền yêu cấp năm đều rất đáng sợ, bọn chúng đều rất mong muốn giải quyết Lâm Phong, cái loại cường giả ghê tởm kia.

Đôi mắt của Lâm Phong đột nhiên mở ra, giữa lúc đôi mắt của hắn mở ra, ánh sang hắc ám đáng sợ từ trong con ngươi của hắn hiện lên, tuy rằng hắn nhắm mắt để khống chế hắc liên, nhưng xung quanh tất cả hắn đều thấy rõ ràng, cảm thụ được rõ ràng, bất luận cái gì dù rất nhỏ đều không thể thoát khỏi ánh mắt của hắn.

Rất nhiều đóa hắc liên gào thét hồi tụ đến hướng Lâm Phong, ngưng tụ vào cùng một chỗ trước mặt hắn, ý đồ của Lâm Phong là ngăn cản Yêu Lang đánh tới, tuy nhiên đúng lúc này một lá cờ xuất hiện ngay trước mặt của hắn, lá cờ thật lớn này mang theo ý hủy diệt trực tiếp đánh về hướng Yêu Lang và Lâm Phong, ánh mắt Lâm Phong khiếp sợ nhìn chăm chú, thân thể Lang Yêu thì trực tiếp biến mất không thấy đâu nữa, nó đã bị lá cờ cuốn đi.

- Đây không phải là một lá cờ bình thường, mà là một bảo vật lợi hại.

Ánh mắt Lâm Phong ngưng lại, trong lòng hắn, một giọng nói xuất hiện.