Tử Xuyên Tam Kiệt

Chương 146: Bại loại hưng phong (4).



Trợ lí nhanh bước đi, Tư Đặc Lâm hít sâu lấy bình tĩnh, đột nhiên cảm thấy sự tình có thể không xấu đến như thế. Y còn có hi vọng cuối cùng, Mã Duy tuy bạo ngược bất pháp, đại đảm cuồng vọng, nhưng hắn liệu có dám phản bội quốc gia, phản bội nhân loại hay không? Nếu hắn vì tư cừu cấu kết đưa ma tộc vào nội địa, vậy Mã Duy làm sao đứng chân được ở thế giới nhân loại? Còn Mã thị nhất tộc từ đó sẽ là địch nhân của cả nhân loại đại lục, thiên thu vạn đại bị người đời sỉ nhục, nghĩ Mã Duy chắc không dám mạo hiểm chọc giận cả thiên hạ như thế?

"Đúng! Tên tù binh đó, hắn nói không nhất định là sự thật. Nếu Mã Duy thật sự mưu đồ phản biến, đây là sự tình phi thường cơ mật, sao có thể để một quân quan cấp thấp nghe được? Đúng, nhất định không phải thật, nhất định không phải thật, nhất định không phải thật". Tư Đặc Lâm lẩm nhẩm, không hề phát giác bộ dạng bản thân rất mắc cười.

Tổng quân pháp quan của Đông nam quân, Hồng y kì bổn Hồng Hoa bước vào phòng: "Đại nhân, nghe nói ngài muốn tìm tôi?"

"Mới sớm đã làm phiền ông, rất xin lỗi".

Chỉnh lí dòng suy nghĩ một chút, Tư Đặc Lâm đứng lên bắt tay Hồng Hoa: "Vừa có được vài tin tình báo khẩn cấp, tổng đốc Mã Duy của Ba đặc lợi hành tỉnh có điểm bất ổn, nghe nói hắn cấu kết với ma tộc. Bên phía Giám sát thính các ông có thu được tin gì không?"

Hồng Hoa kì bổn không quá ngạc nhiên, lên tiếng: "Đại nhân, Giám sát xứ đóng trên Ba đặc lợi hành tỉnh có báo cáo với tôi, tổng đốc Mã Duy vừa nhậm chức xác thật có chỗ không ổn. Sau khi hắn đến, trong thủ bị quân bị rà soát, hắn đưa rất nhiều thân tín vào, các quân quan chính trực bị gạt bỏ đày ải không thể đứng chân, trú quân ở Ba đặc lợi hành tỉnh gần như trở thành tư nhân quân của hắn. Sau khi đứng vững chân, Mã Duy tổng đốc phát biểu trong một hội nghị chuẩn bị chiến tranh khiến người thất kinh: "Ma tộc không qua thì thôi, qua thì vô địch. Hi vọng duy nhất của chúng ta là nghị hòa với ma tộc", "Đánh trận thì bị ma tộc giết, chạy thì bị Quân pháp xứ giết, chúng ta phải tìm đượng khác cho bản thân", "Chúng ta vì sao phải bán mạng cho đám người ở Đế đô chứ?", thân đường đường là tổng đốc một hành tỉnh, trên hội nghị quân đội lại phát ngôn làm mất đấu chí như thế, rất không phù hợp thân phận. Giám sát xứ ở Ba đặc lợi hành tỉnh phản ánh, gần đây có nhiều người lai lịch bất minh ra vào chỗ Mã Duy ở, hành tung của Mã Duy cũng rất quỷ bí, hai lần thất tung đến mấy ngày mới lại xuất hiện, cơ quan giám sát không cách nào theo dõi được hắn. Nói tóm lại, nếu Mã Duy có cấu kết với ma tộc, chúng tôi cũng không cảm thấy có gì lạ".

Tư Đặc Lâm thất kinh: "Những tình huống đó ông đều biết sao? Vì sao không nói với ta?"

Hồng y kì bổn Hồng Hoa cười khổ đáp: "Đại nhân, ngài bận đến tối mắt tối mũi, mỗi ngày đều ngủ không đến ba tiếng, tôi sao dám đem mấy cái tin không căn cứ đến làm phiền ngài chứ? Dạng quân quan cấp bậc như Mã Duy, bộ hạ của ngài có trên cả trăm, mỗi người không ít thì nhiều cũng có chuyện này nọ, nếu như mỗi cái đều báo cáo ngài, vậy ngài cũng không cần đánh trận rồi".

Tư Đặc Lâm giống như nuốt phải mướp đắng, nhăn mặt đau khổ, nghĩ một lúc lại hỏi: "Nếu như chúng ta còn chưa có được chứng cứ xác thiết của hắn, dạng tình huống này, quân pháp bộ nên xử trí thế nào?"

Hồng Hoa không hề úy kị đáp: "Đại nhân, tốt nhất là lập tức bắt Mã Duy. Tên Mã Duy này, hắn căn bản không xứng làm một tổng đốc!"

Tư Đặc Lâm vẫn có băn khoăn: "Thế nhưng, chúng ta còn chưa có được chứng cứ xác thực. Hắn dù sao cũng là tổng đốc, là đại diện một tỉnh do tổng trưởng đích thân bổ nhiệm".

"Đại nhân, trong thời kỳ chiến tranh, không thể suy xét rõ ràng chứng cứ mới làm. Ngài là tổng chỉ huy quan trên chiến địa, tôi là tổng pháp quan trên chiến địa, chỉ cần hai người chúng ta đồng ý bắt hắn là được, hoàn toàn hợp pháp".

"Nếu như bắt nhầm thì sao?"

"Bắt nhầm thì thả ra!" Hồng y kì bổn Hồng Hoa xem như chuyện thường, "Nếu hắn thanh bạch, tôi sẽ xin lỗi hắn!" Tư Đặc Lâm không lên tiếng, coi như ngầm đồng ý, lại hỏi: "Cơ quan giám sát ở Ba đặc lợi hành tỉnh liệu có thể hoàn thành nhiệm vụ này?"

"E là rất khó. Giám sát thính không có lực lượng hiến binh đủ mạnh ở Ba đặc lợi hành tỉnh, mà thủ bị đội ở đó từ trên xuống dưới đã bị Mã Duy không chế. Một khi hiến binh bộ đội đến bắt hắn, rất dễ dẫn đến tình hình chó cùng cắn bậy, sự tình lại rối rắm. Tôi kiến nghị dùng phương thức ổn thỏa hơn, chẳng hạn như triệu tập Mã Duy đến Tư lệnh bộ tham gia hội nghị rồi bắt hắn?"

"Có thể tìm phương pháp khác". Tư Đặc Lâm gật đầu, "Nhưng ta không có qua lại với Mã Duy, đột nhiên triệu tập hội họp sợ khiến hắn hoài nghi, đổi chức vụ của Mã Duy thì sao, như điều hắn về hậu phương?"

Hồng Hoa hoài nghi: "Hắn có chịu điều động như thế không? Theo kinh nghiệm của tôi, những kẻ đang có tâm đen tối, bị điều chức sẽ rất nghi ngờ".

Hai người thương thảo một hồi, cuối cùng quyết định đồng thời dùng hai cách sau. Một mặt, Tư Đặc Lâm dùng thân phận Quân vụ xứ trưởng mệnh lệnh Mã Duy suất quân đến Áo tư tham gia hội chiến. Mặt khác, Tư Đặc Lâm bí mật đưa thư đến tỉnh trưởng Ân Khắc Lạp của Ba đặc lợi hành tỉnh, nhắc nhở y đề cao cảnh giới phòng bị Mã Duy, tốt nhất tùy thời chuẩn bị tiếp quản quân đội, còn Hồng Hoa thì đến làm Giám sát trưởng quan ở Ba đặc lợi, nếu Mã Duy có dị động gì thì Quân pháp xứ tiên pháp chế nhân, lập tức giết chết hắn.

Hai người thương nghị thêm một lúc, cả những tiểu tiết cũng được bàn kỹ lưỡng.

Hồng Hoa nghĩ dùm mệnh lệnh cho Tư Đặc Lâm, hoàn toàn giống như công văn điều động bình thường: "Vì tiêu diệt ma tộc địch khấu, mệnh lệnh cho tổng đốc Ba đặc hành tỉnh Mã Duy ngày năm tháng năm phải suất quân đến Quân vụ xứ".

Tư Đặc Lâm tán đồng: "Viết thế ổn rồi, rõ ràng là bình thường, Mã Duy chắc không hoài nghi".

Hồng Hoa lĩnh mệnh rời đi.

-o0o-