Tu Tiên Tại Đấu La

Chương 103: 103





Nghe thấy Mục nói Cực Hàn Bảo Ngọc có hồn thú bảo vệ, Lôi Ảnh liền tò mò hỏi: “Sư phụ, là con hồn thú nào đang bảo vệ Cực Hàn Bảo Ngọc?”
Đối với câu hỏi của Lôi Ảnh, Mục trầm ngâm một lát liền nói, trong giọng nói còn mang theo một chút phiền não: “Là một đầu Tuyết Hải Chương Ngư, tu vi thì có lẽ tầm khoảng 7 vạn 8 ngàn năm, tương đương với yêu thú cấp 9, xem ra ta lại gặp phải một phiền phức lớn…”
(Tác: chú thích một chút, chương ngư là bạch tuộc nha :v)
“Sư phụ, vậy ngài phải làm thế nào?” Lôi Ảnh lại hỏi.

“Trước hết thì cứ tìm một nơi dừng chân đã, án binh bất động, cứ yên lặng mà quan sát tình hình, đến khi có thời cơ thì sẽ ra tay.

” Mục quả quyết nói.

“Vâng, sư phụ.

” Lôi Ảnh trả lời.

Nói rồi, Mục liền hô lên: “Bạo tốc!”
Trong nháy mắt, Mục cùng với Lôi Ảnh liền hóa thành một vệt sáng màu tím bay đi, hướng thẳng về một cái hoang đảo cách đó không xa.

---
Tại một hòn đảo hoang nào đó…
Vù… Vù… Vù…
Vô số tiếng xé gió vang lên, tiếp theo đó là một vệt sáng màu tím bay ngang qua trên bầu trời.

Cuối cùng, sau một cái nháy mắt, vệt sáng màu tím kia liền đáp xuống bên dưới hòn đảo kia.

Mặc dù hòn đảo này chỉ là một hòn đảo hoang, nhưng nó vẫn có một khu rừng rộng bạt ngàn, cơ hồ là phải gấp đôi diện tích của Thiên Đấu Thành.

Đối với nơi này, Mục từ lâu đã nắm rõ hết mọi thứ trong tay, thành ra hắn liền nói: “Lôi Ảnh, bên trong khu rừng kia, hồn thú mặc dù sinh sống rất nhiều nhưng thực lực cũng chỉ là cấp 2 đến cấp 4…”

Dừng lại một lát, Mục lại nói: “Ngươi mau chóng vào đó rồi tranh thủ tu luyện đi.


Nghe thấy Mục nói vậy, Lôi Ảnh liền nhảy xuống khỏi vai của Mục, lập tức hóa thành bản thể, sau đó đáp: “Vâng, sư phụ.


Nói rồi, Lôi Ảnh liền phóng đi như bay, trong chốc lát đã chạy vào khu rừng nọ.

Về phần Mục, sau bóng dáng của Lôi Ảnh đã biến mất sau vô vàn tán cây, hắn liền tìm một vị trí thích hợp, sau đó thì ngồi xuống, cả người lâm vào trong dòng suy nghĩ.

---
Mấy ngày sau đó…
Lúc này, có lẽ Mục đã nghĩ ra được đối sách, chỉ thấy hắn lúc này đang dùng thần niệm quét vào bên trong túi trữ vật, nhanh chóng kiểm kê lại số linh thạch mà bản thân đang có.

“1 vạn khối linh thạch bậc cao, 5 vạn khối linh thạch bậc trung, 12 vạn khối linh thạch bậc thấp,…”
“Số lượng này, cũng xem như không tệ, đủ dùng rồi.

” Mục tự ngồi lẩm bẩm một mình.

Quả thực, trong mấy ngày qua, Mục đã nghĩ ra được cách để đoạt lấy Cực Hàn Bảo Ngọc…
Đó chính là bố trí một cái trận pháp, sau đó thì dụ đầu Tuyết Hải Chương Ngư kia vào trong, sau đó thì đem nó giam cầm lại, như vậy, có lẽ Mục sẽ có đủ thời gian để đoạt lấy bảo vật.

Cơ mà, Tuyết Hải Chương Ngư là một đầu hải hồn thú, thành ra điểm yếu của nó chính là lửa, cho nên Mục đã chọn Liệt Hỏa Cửu Huyền Trận để làm nơi giam cầm đầu hải hồn thú này.

Liệt Hỏa Cửu Huyền Trận là một trận pháp có uy lực rất khủng khiếp, cơ hồ là ngay cả Luyện Hư Kỳ cũng khó mà phá giải được.


Có điều, lấy lượng linh thạch trong tay của Mục hiện tại cùng thực lực của hắn thì căn bản là rất khó để thực hiện.

Nhưng mà, đấy là đối với Liệt Hỏa Cửu Huyền Trận chân chính, chứ Liệt Hỏa Cửu Huyền Trận tinh giản thì lại khác, mặc dù uy lực của nó không thể so sánh với chính thống, nhưng lại rất phù hợp với tình cảnh của Mục hiện tại.

Dù sao thì Mục cũng không có ý định giết chết đầu Tuyết Hải Chương Ngư này, hắn chỉ cần cầm chân nó trong một khoảng thời gian ngắn, sau đó thì tranh thủ đoạt lấy Cực Hàn Bảo Ngọc.

Mà nếu là việc đó thì Liệt Hỏa Cửu Huyền Trận tinh giản lại làm được.

Sau khi đã có đối sách, Mục liền tiến hành chuẩn bị.

Muốn bố trí Liệt Hỏa Cửu Huyền Trận tinh giản thì trước hết cần phải bố trí 9 thanh linh trụ được tạo bằng linh thạch.

Có điều, để mà tạo được một thanh linh trụ như vậy thì Mục cần phải dùng 1000 khối linh thạch bậc cao, thành ra khi mà Liệt Hỏa Cửu Huyền Trận được bố trí thành công, Mục cũng chỉ còn lại 1000 khối linh thạch bậc cao mà thôi.

Thế nhưng, đó cũng chỉ là chuẩn bị, để mà Liệt Hỏa Cửu Huyền Trận tinh giản có thể hoạt động thì Mục lại phải tiêu tốn thêm 2 vạn khối linh thạch bậc trung nữa.

Rất may là trước khi rời khỏi Đấu La Đại Lục, Mục đã bay đến mỏ linh thạch tại Tinh La Sâm Lâm, sau đó thì đào một lượng lớn linh thạch, nếu không thì bây giờ hắn cũng chỉ đành nén đau mà bỏ qua Cực Hàn Bảo Ngọc.

Cứ như vậy, trong khoảng thời gian kế tiếp, Mục liền dùng 1000 khối linh thạch bậc cao chế tạo thành một thanh linh trụ của Liệt Hỏa Cửu Huyền Trận.

Bởi là trận pháp có thể chế ngự Luyện Hư Kỳ, mặc dù là đã được tinh giản đi, nhưng thời gian để mà Mục có chế tạo xong một thanh linh trụ cũng mất 1 tháng trời.

Nhìn lấy thanh linh trụ đầu tiên trong tay, Mục thầm than: “Đúng là đốt tài nguyên mà, hy vọng là lần này sẽ thành công, nếu không thì ta thực sự không biết đi đâu để bù lại chỗ linh thạch bị tổn thất này.



Nói rồi, Mục lại đưa mắt nhìn thanh linh trụ này một lần nữa, hắn vô cùng cẩn thận dò qua từng chi tiết, cơ hồ là đang tìm những lỗi nhỏ còn sót lại.

Cuối cùng, trải qua thời gian hai mươi cái hô hấp, sau khi xác nhận thanh linh trụ không hề có hư hỏng gì, Mục liền đem tầm mắt dời ra chỗ khác, sau đó thì nhanh chóng đem thanh linh trụ đầu tiên thu vào trong túi trữ vật.

“Cũng nên nghỉ ngơi một chút, sau đó thì lại tiếp tục luyện chế.

” Mục thầm nghĩ.

Cơ mà, mặc dù là nghĩ như thế, nhưng sau khi Mục nhắm hai mắt, hắn lại thả thần thức ra bao trùm lấy hòn đảo, rất nhanh đã tìm thấy vị trí của Lôi Ảnh ở bên trong khu rừng kia.

Lúc này, Lôi Ảnh chính là đang truy đuổi theo một đầu hồn thú hơn 200 năm tu vi, tức là tương đương với yêu thú cấp 2.

“Xem ra cũng không có gì đáng lo ngại.

” Mục nhoẻn cười nói.

Kỳ thực, trong suốt 1 tháng qua, Mục đã rất nhiều lần thả thần thức ra giám sát hành tung của Lôi Ảnh.

Sở dĩ Mục cẩn thận như vậy là bởi vì đây chính là đồ đệ đầu tiên của hắn, mặc dù chỉ khi trải qua nguy hiểm thì Lôi Ảnh mới có thể tiến bộ được, thế nhưng đôi lúc vẫn cần Mục ra tay giải cứu.

Rất may là từ trước đến nay, Lôi Ảnh đều dựa vào ưu thế linh trí mà tránh thoát tất cả, thành ra Mục cũng chưa ra tay lần nào.

Sau khi đã xác nhận tên đại đồ đệ của bản thân vẫn còn đang hăng hái nhảy nhót, Mục liền thu hồi thần thức lại, sau đó thì nhanh chóng tiến vào trạng thái nhập định, linh lực trong cơ thể bắt đầu vận chuyển, những hao tổn do quá trình tạo linh trụ dần dần được phục hồi.

---
Thời gian như thoi đưa, nháy mắt đã 9 tháng trôi qua…
Trên một hòn đảo bỏ hoang tại Hải Thần Vực…
Mục lúc này chính là đang luyện chế thanh linh trụ cuối cùng.

Chỉ thấy Mục lúc này chính là ngồi trên mặt đất, xung quanh hắn thì toàn bộ là vô số linh thạch bậc cao, tất cả đều được chất thành núi, nếu như ở đây là tu tiên giới thì Mục đã bị truy sát vô số lần vì lượng tài phú khổng lồ này.


Đúng vào lúc này, Mục hô lên: “Hợp!”
Lời vừa dứt, cơ hồ là trong nháy mắt, tất cả những núi linh thạch xung quanh Mục liền bắt đầu hóa thành linh khí với một tốc độ nhanh chóng mặt.

Thời gian hai cái hô hấp liền trôi qua, tất cả núi linh thạch kia đều đã chuyển sang linh khí hoàn toàn, làm cho linh khí xung quanh Mục trở nên nồng đậm hơn bao giờ hết.

Lại qua một cái nháy mắt, đống linh khí kia liền lập tức bạo động, nhanh chóng hội tụ lại giữa hai tay của Mục.

Oong… Oong… Oong…
Từng thanh âm của thanh linh trụ vang lên, càng lúc càng lớn, càng về sau càng dồn dập…
Thời gian trôi qua càng lúc càng nhanh, linh khí xung quanh Mục càng lúc càng loãng, thanh linh trụ giữa hai tay của Mục cũng đã sắp được đúc thành hình.

Một canh giờ sau…
Đinh…
Một tiếng động cực nhỏ vang lên…
Mặc dù tiếng động này rất nhỏ nhưng nó lại như một tín hiệu cực lớn đối với Mục.

Chỉ thấy trên khuôn mặt tái nhợt vì mệt mỏi, Mục liền nhoẻn miệng cười, nói: “Cuối cùng cũng đã hoàn thành, xem ra ngày ta đoạt lấy Cực Hàn Bảo Ngọc cũng không còn xa nữa.


Nói rồi, Mục liền đưa tay nắm lấy thanh linh trụ cuối cùng, hai mắt đỏ như máu liền quét qua, cơ hồ là như muốn đem thanh linh trụ này nhìn thấu hết thảy.

Cuối cùng, giống như những thanh linh trụ khác, sau khi kiểm tra qua một loạt, xác nhận là không có vấn đề gì, Mục lập tức liền đem nó thu vào trong túi trữ vật.

Sau khi đã hoàn tất hết thảy, Mục lại giống như những lần trước, hắn lại đem thần thức thả ra, nhanh chóng xem xét tình hình hiện tại của Lôi Ảnh.

Tiếp đó, Mục lại tiến vào trạng thái nhập định, bắt đầu quá trình khôi phục linh lực.