Từ Thần Điêu bắt đầu lập Hậu Cung

Chương 19: Ăn Lâm Tử Yên



Lăng Thần lúc này như một tôn sát thần, gặp phật giết phật, gặp ma sát ma. Xung quanh hắn máu đỏ tươi không ngừng bắn ra.

Bọn lính này bất quá cũng chỉ khỏe hơn cơ thể của phàm nhân một chút mà thôi, còn Lăng Thần vốn đã mạnh hơn đám người tu võ của thế giới này, hắn tự tin, dù ngũ quái cùng Quách Tĩnh có tập hợp lại cùng đánh hắn thì chỉ với một đánh hắn liền cho bọn hắn chết sạch.

Cộng thêm với Lăng Thần vừa nhận được 10000 vàng cùng [Âm Dương nhãn] nhờ vào việc thu phục Mộ Uyển Dung, hắn hiện tại không sợ vào bất kỳ chiêu trò cùng trận pháp nào nữa. Vì [Âm Dương nhã] không chỉ có thể nhìn thấu linh hồn mà còn có thể nhìn thấu điể yếu đối thủ.

Về phần Mộ Uyển Dung ở đâu, tất nhiên vì không muốn nàng thấy cảnh máu me nên sau khi làm chuyện ấy xong hắn liền cho nàng nghỉ ngơi tại khách sạn, chỉ có một mình hắn đến đây.

Sau khi xử lí xong đám lính, Lăng Thần liếc sang bên cạnh thành chủ cùng thành chủ phu nhân nói:

- Ai cho các ngươi gan chó dám tìm ta cùng ta nữ nhân!!

- Không, không phải do ta muốn. Mà là nàng muốn hủy hoại cô bé ấy nên mới bắt về. - Tên thành chủ run rẩy nói.

- Ngươi nói cái gì, không phải do ngươi muốn Tử Yên làm vợ sao? Hiện tại ngươi còn đổ thừa cho ta.

Thành chủ phu nhân tức giận mắng, nàng không ngờ rằng tên nam nhân này lại đổ thừa tất cả là do nàng. Dù nàng thật muốn đem Tử Yên về xong hủy hoại nàng ta, nhưng trước mặt người này thì nàng không dám thừa nhận.

- Hừ dám làm không dám nhận sao...

Bành!!!

Đầu tên thành chủ nổ lên như pháo hoa, máu bắn tung tóe dính cả thành chủ phu nhân bên cạnh, còn Lăng Thần dùng linh khí hộ thân nên vẫn không sao.

- Ahhhh

Thành chủ phu nhân sợ hãi hét lớn, hai chân như không còn sức lực khiến nàng ta ngã nhào xuống đất.

- Hừ. Còn biết sợ hãi sao???

Thấy nụ cười tà ác của Lăng Thần, mĩ phụ liền quỳ rập xuống, điên cuồng cầu xin:

- Thiếu hiệp tha mạng, thiếu hiệp tha mạng...

- Được rồi, ngươi thử nói xem ngươi với tên thành chủ này có quan hệ như thế nào.

- Nô tì tên Mộ Nhan ngày xưa từng gặp hắn, vì bản thân hắn cũng là con của một vị thành chủ kèm theo có chút tuấn tú nên nô tì sinh lòng ái mộ mà trở thành hắn phu nhân.

Mộ Nhan run rẩy nói.

- Hắc hắc, ngươi muốn sống sao? Nếu thực sự muốn sống thì đi vào đây.

Lăng Thần nói xong, liền nhanh chóng đi vào trong phủ thành chủ. Để lại Mộ Nhan ngơ ngác không biết làm sao.

Mộ Nhan dù dung nhan có chút xuân sắc, nhưng vóc người không được cân đối mà có chút mập tí, nhưng bù lại thì nàng bầu vú cùng mông lại vô cùng khủng bố, thậm chí còn to hơn so với Lăng Thần mấy cái nữ. Còn về vì sao Lăng Thần không giết nàng thì chỉ có hắn mới biết.

Lăng Thần mới bước vào trong, liếc mắt thấy một chút đồ dùng trong nhà, hắn liền lười biếng nói:

- Mau đưa hết vàng bạc giao ra đây, nhanh lên nếu không thì ta sẽ giết ngươi.

Mộ Nhan nghe vậy thì liền nhanh chóng đi đến mật thất do tên thành chủ xây để giấu của. Một lúc sau vàng bạc đã chất đầy trước mắt Lăng Thần. Hắn liếc mắt một cái, phát hiện trong nhà không còn có đồ giá trị thì liền vung tay một cái, đám vàng bạc này liền được đưa vào không gian bên trong hệ thống.

Mộ Nhan thấy Lăng Thần chỉ vung tay một cái thì đám vàng bạc liền biến mất, trong đầu có chút sợ hãi nhưng nhanh chóng nghĩ sang một cái suy nghĩ táo bạo.

- Nếu ta có thể trở thành hắn nữ nhân thì sao nhỉ.

Nàng vừa mới tức thời nghĩ ra thì đột nhiên.

Phục!!!

Một thứ gì đó lạnh băng, vô hồn đâm thẳng vào tim nàng từ đằng sau, triệt để khiến cho nàng không còn đường sống. Với một chút hơi tàn cuối cùng, nàng cố gắng nhìn về phía Lăng Thần mà hỏi:

- Tại...sao...??

- Hừ bất kỳ ai có ý định chạm vào ta nữ nhân, đều phải chết!!!

Lăng Thần bá đạo trả lời mà không để tâm chút nào việc Mộ Nhan đã chết một cách không nhắm mắt, mà ánh mắt của nàng còn mang theo sự căm hận cùng khó hiểu.

'.....'

Xong xuôi mọi chuyện, Lăng Thần bắt đầu đi theo tuyết đường cũ để đến Chung Nam Sơn. Mang theo người bất tiện nên hắn liền đem Mộ Uyển Dung vào trong không gian hệ thống.

Đi được hơn nửa ngày, hắn lần nữa bắt gặp cái quen thuộc xe ngựa. Khi vào trong thì có mấy đám thân ảnh chạy lại ôm hắn:

- Hừ chán ghét ca ca, cuối cùng huynh cũng quay lại.

- Phu quân, huynh không sao chứ, có bị thưởng ở đâu không.

Chúng nữ quan tâm hỏi han Lăng Thần, trong hai ngày hắn đi các nàng ăn không ngon ngủ không yên giấc, lo sợ hắn sẽ bị gì. (Ăn ngon sao được, đầu bếp đi rồi mà. Bruh)

Nhưng khi cả đám nhìn tới Lâm Tử Yên thì tự giác yêu cầu Lăng Thần cho đi vào không gian hệ thống để cho hai người không khí riêng, cũng để làm quen với tỷ muội mới.

- Phu quân, huynh mới từ nơi đó về sao?

Lâm Tử Yên hai ngày nay nói chuyện cùng chúng nữ cũng đã hiểu ra tất cả, nàng không ngờ giang hồ đại danh Xích Luyện tiên tử vậy mà cũng trở thành nam nhân này một cái thê tử. Không những thế mà mẹ con Hà Nguyên Quân còn đồng ý trở thành hắn thê tử.

Nàng không khỏi công nhận Lăng Thần lớn mị lực, kể cả nàng cũng bị hắn cuốn hút mà. Đặc biệt, khi biết Lăng Thần vì nàng trả thù thì tâm nàng có chút lo lắng, cũng có chút vui vẻ vì hắn lại vì nàng mà trả giá như vậy.

Lăng Thần hiện tại biết được Lâm Tử Yên đang tâm động, hắn liền nhẹ nhàng hôn trên bờ môi đỏ mọng của nàng.

- Ưm...

Lâm Tử Yên không có ý tứ phản lại, mà còn hoàn toàn nghe theo hắn.

Trong quá trình hôn, Lăng Thần cũng không ngừng kích thích hai bầu vú xinh đẹp của nàng qua lớp quần áo. Khiến cho Lầm Tử Yên cuối cùng phải đầu hàng mà bắt đầu ra.

- Ưm... phu quân... thiếp muốn... ưm...

Biết được Lâm Tử Yên đã hoàn toàn quy tâm với mình, Lăng Thần háo hức dỡ bỏ từng kiện y phục của nàng. Không lâu sau, một Lâm Tử Yên trần như nhộng xuất hiện trước mắt Lăng Thần.

Nàng có làn da trắng tuyết, mái tóc đen dài cùng khuôn mặt khả ái khiến bao người động lòng.

Lăng Thần cũng nhanh chóng cởi sạch để lộ côn thịt đã cương cứng của mình khiến cho Lâm Tử Yên nhìn vào mà có chút nóng lên. Âm đạo của nàng có chút nước rỉ ra rớt xuống xe ngựa.

- Ân, không đừng nhìn. - Lâm Tử Yên lúc này mới ngại ngùng nói, hai cánh tay ngọc giơ lên che mắt Lăng Thần.

Nhưng Lăng Thần làm sao có thể để nàng được như ý, hắn liền đẩy ngã nàng ngồi xuống, nhưng hai tay vẫn ôm chặt vòng eo và côn thịt hắn còn đang cọ sát nàng âm đạo cùng hột le.

- Ta vào nhé.

- Ưm.

Hắn cự long liền bắt đầu tiến vào môn, nơi kia đang khéo kín vô cùng khiến hắn phải dùng sức đẩy ra. Ngoài dự kiến của Lăng Thần, khi hắn đút sầu vào trong Lâm Tử Yên không có kêu đau mà dâm dục rên rỉ:

- Ân... vào rồi... vào rồi... ân ... to... to quá...!!

Do đây là lần đầu tiên nên tại âm đạo của Lâm Tử Yên có vài giọt máu chảy ra, dù vậy khuôn mặt của Lâm Tử Yên vẫn có chút hưởng thụ mà không có đau đớn gì cả.

Cảm nhận thấy nàng âm đạo bên trong đang bóp chặt, Lăng Thần cũng không nhẹ nhàng nữa mà bắt đầu mạnh bạo.

Phạch! Phạch! Phạch!

Âm thanh ma sát không ngừng vang lên, côn thịt Lăng Thần liên tục đâm vào hoa tâm của Lục Tử Yên. Hai tay hắn không quân ở nàng bầu vú bắt đầu nhào nặn. Mà Lục Tử Yên làm sao có thể chịu đựng được sự kích thích này, nàng không ngừng rên rỉ:

- A... Hảo... Mạnh... lên... nữa... Ah... Muốn chết... Đẹp quá diệu... Ah...

Lúc này Lăng Thần cùng Lâm Tử Yên không ngừng đùng chạm, cọ sát vào nhau, khiến Lăng Thần cái kia côn thịt không ngừng khám phá, nghịch phá trong bụng của nàng. Cứ mỗi cú nhấp, Lâm Tử Yên càng có cảm giác như lên trời, nàng hoàn toàn quên đi mình đang ở đâu, làm gì. Hiện tại trong mắt nàng chỉ có hưởng thụ và hưởng thụ khoái hoạt Lăng Thần cho nàng mà thôi.

- Phu quân, ta... Ta muốn đã chết... Ahhh mau... ta raaaaa...

Chỉ thấy trong xe ngựa, Lâm Tử Yên đang trần chuồng ngồi trên Lăng Thần, nàng hai tay ôm chặt Lăng Thần đầu mà áp vào nàng hai cái bầu vú, còn Lăng Thần hai tay thì nắm eo nàng mà đè mạnh xuống khiến côn thịt đâm vào trong.

Một lượng lớn tinh dịch xuất ra khiến cho Lâm Tử Yên bụng có phần nhô lên giống 3, 4 tháng bầu nữ nhân vậy. Mà Lâm Tử Yên sau khi cùng Lăng Thần đại chiến cũng nhanh chóng ngất đi.

Sau đó Lăng Thần liền cho nàng vào không gian hệ thống để Trình Anh và Lục Vô Song chăm sóc. Còn người khác thì bị hắn gọi ra để tiếp tục cuộc chiến.

Lần này, Lý Mạc Sầu do cá cuộc thua nên bị Lăng Thần thao hoa cúc, dù lúc đầu rất đau nhưng về sau nàng lại cảm thấy khoái hoạt vô cùng.

Trên xe ngựa đi đến Chung Nam Sơn, xuân sắc không ngừng diễn ra khiến bất kỳ ai nhìn thấy cũng phải chảy máu mũi như khi ninja làng lá nhìn thấy naruto dùng thuật quyễn rũ.

-- Hết chương 19.--

Hứa xong làm được rồi, không có chương thứ 4 nhé. Mà tính cả truyện kia thì 4 luôn rồi.

---> Ai thấy hay thì cho mình xin 1 like nhé. <---

$$$ ---> Hì hì, viết truyện cũng cần tiền nên mình hy vọng bạn nào đó có tâm ủng hộ chút nha.

Momo: 0389219504. (Ngân hàng thì ko) ---> Ủng hộ được thì càng tốt, mà không ủng hộ thì đừng chửi nha. :((