Từ Binh Biến Huyền Vũ Môn Bắt Đầu

Chương 8: Lần thứ hai triệu hoán




“ Tốt, các vị đại thần, còn có việc gì cần bẩm báo hay không ?” Trần Lâm mỉm cười nói.

Lý Tĩnh tiến lên bẩm báo: “Khởi bẩm Thái tử, mạt tướng mới nhận được tin cấp báo, Đông Đột Quyết do Hiệt Lợi lãnh đạo đã phát binh 20 vạn tấn công hướng phía Bắc Tiện Kiều, sợ ít ngày nữa sẽ đến bờ sông Vị Hà”

“ Bọn man di hèn hạ, dám làm trái điều ước” đám văn thần võ tướng thi nhau trách mắt Đông Đột Quyết.

Trần Lâm giơ tay bảo mọi người im lặng sau đó nói: “ Đông Đột Quyết lợi dụng Đại Đường ta trong lúc rối ren đã thể hiện dã tâm, các vị đại thần có kế sách gì có thể phá địch”

“ Thưa Thái Tử điện hạ, Tả Dực Vệ Đại Tướng Quân La Nghệ có 10 vạn binh mã đóng ở Nghi Châu, nhưng e rằng nước xa không cứu được lửa gần. Mạt tướng nguyện dẫn binh năm vạn, quyết đánh tan quân đội của Hiệt Lợi” Lý Tĩnh tiến lên, chắp tay hướng Trần Lâm nói.

“ Được, ta phong Lý Tĩnh làm Chinh Tây Đại Tướng Quân, Achilles, Tiết Vạn Triệt, Phùng Lập, Phùng Dực làm Phó Tướng, dẫn binh năm vạn, ngay lập tức chặn mũi tấn công của Hiệt Lợi” Trần Lâm dõng dạc nói.

“ Thái Tử điện hạ thánh minh”

Về tới phủ Đông cung, Trần Lâm ngay lập tức truyền âm cho hệ thống: “ Hệ thống, sử dụng thẻ triệu hoán ngẫu nhiên”

“ Vâng”

“ Chúc mừng ký chủ thành công triệu hoán ngẫu nhiên 1 trung đội Conscript, vị trí triệu hoán là hậu hoa viên phủ Đông Cung”

“ Có thể triệu hoán một lúc nhiều người sao ? Một trung đội vậy là khoảng ba bốn mươi người, mà tại sao gọi là Conscript ?” Trần Lâm vô cùng nghi hoặc với lần triệu hoán này, lần trước triệu hoán được Achilles hắn đã vô cùng kinh hỷ nhưng lần triệu hoán này thật kỳ quái.

Trần Lâm nhanh chóng đi tới hậu hoa viên, khi đi tới nơi thì đã nghe tiếng la hét ồn ào.

“ Các ngươi là ai ? Sao có thể tới được đây ?” tiếng cận vệ phủ Đông cung vang lên inh ỏi.

“ Các ngươi bị câm à ?”

“ Lũ dị tộc gớm ghiếc, tấn công”

“ Dừng tay, đám người này là cận vệ mới của ta” Trần Lâm vội chạy tới hô lớn.

Trần Lâm nhìn một lượt bốn mươi mấy người da trắng này, họ mặc áo khoác màu nâu, vai có đính huân chương, trên eo treo tay nải cỡ lớn, đầu đội mũ da có in hình ngôi sao năm cánh màu đỏ, đa số cầm trong tay súng trường ADK45, có người cầm súng máy cỡ lớn với băng đạn quấn trên người, có người cầm rocket chống tăng.

“ Tham kiến Thái tử điện hạ” đám cận vệ vội hành lễ với Trần Lâm.

“ Uhm, các ngươi lui ra đi, đây là nhóm người ta mới gọi tới” Trần Lâm phất tay nói.

“ Tuân lệnh Điện hạ” đám cấm vệ quân cung kính hành lễ, sau đó nhanh chóng rời khỏi hậu hoa viên.

“ Tham kiến Trưởng quan, Trung Đội Viễn chinh UR88 xin được phục vụ” một người hình như là chỉ huy của đám người này, tiến đến trước mặt Trần Lâm, chào theo kiểu nhà binh.

“ Ngươi tên gì ?” Trần Lâm gật đầu hỏi.

“ Tôi là Trung Úy Medvedev, chỉ huy trưởng trung đội Viễn chinh UR88, thưa Trưởng quan”

“ Đây là Thiếu Úy Nikolai, phó chỉ huy” Medvedev giới thiệu một người bên cạnh hắn cho Trần Lâm biết.

“ Các ngươi biết mình đang ở đâu không ?” Trần Lâm dò hỏi.

“ Thưa Quan chỉ huy, tình hình thế giới này chúng tôi đều đã biết được, chúng tôi có nhiệm vụ là tuyệt đối trung thành với Quan chỉ huy, thực hiện bất cứ chỉ thị nào của Quan chỉ huy yêu cầu” Medvedev trịnh trọng nói.

“ Rất tốt, từ nay các ngươi sẽ là cận thân thị vệ của ta, chúng ta sẽ cùng hoàn thành nhiệm vụ ở thế giới này” Trần Lâm cũng đã nhận ra được đám người này là từ một thế giới nào đó bị Quân Lâm Chư Thiên hệ thống triệu hoán đi qua, còn là thế giới nào hắn tuyệt đối không biết được.

“ Được sát cánh cùng Trưởng Quan là niềm vinh hạnh của chúng tôi” Medvedev chào theo kiểu nhà binh một lần nữa.

“ Trung Úy, trang bị của các ngươi gồm những gì ?” Trần Lâm nhìn khẩu súng trường trên tay Medvedev nói.

“ Trung đội chúng tôi có tổng cộng 50 thành viên, về trang bị có 50 khẩu súng trường ADK45, 3 khẩu súng máy, 3 súng phóng rocket RPG, 3 khẩu súng ngắm, 150 quả bom lửa, 450 quả lựu đạn, 300 quả rocket, 3000 viên đạn súng trường ADK45, 3000 viên đạn súng máy, 300 viên đạn súng ngắm” Medvedev kể rõ tường tận.

“ Vẫn chưa đủ” Trần Lâm xoa cằm nói.
“ Thưa Quan chỉ huy, số trang bị này quả thật rất ít, đây là tất cả chúng tôi có thể mang vác được, nếu có thể dịch chuyển đồ vật thì số trang bị đã nhiều hơn” Medvedev phân bua.

“ Không sao, chuyện này ta sẽ tìm cách giải quyết” Trần Lâm vỗ vai Medvedev cười nói.

“ Dạ vâng, thưa Trưởng Quan”

“ Hệ thống, 10000 điểm thưởng đổi được bao nhiêu viên đạn súng trường ADK45, súng máy, súng ngắm ?” Trần Lâm lập tức truyền âm cho hệ thống.

“ 10000 điểm thưởng hối đoái được 30000 viện đạn súng ADK45, 30000 viên đạn súng máy, 3000 viên đạn súng ngắm”

“ Rất tốt, lập tức hối đoái ngay” Trần Lâm không ngờ 10000 điểm thưởng lại đổi được nhiều đạn như vậy.

“ Oành”

Trong nháy mắt cả hoa viên đã xếp đầy thùng đạn, đám Medvedev vô cùng vui mừng nhưng không hề ngạc nhiên trước sự việc này, trong lòng bọn họ Trần Lâm là người được Thần chọn lựa, không gì không làm được, bọn họ bị dịch chuyển đến đây cũng chỉ là trợ giúp cho Trần Lâm mà thôi.

Dưới sự sắp xếp của Trần Lâm, đám người Medvedev được bố trí lưu lại trong phủ Đông Cung dưới thân phận cận thân thị vệ của Thái Tử. Mọi người trong phủ Đông cung đều không hiểu tại sao Thái Tử lại có liên hệ với dị tộc nhưng không ai dám có phàn nàn gì.

Hai ngày sau, bờ sông Vị Hà, cách Trường An thành ba mươi dặm.

Hai mươi vạn đại quân Đông Đột Quyết do Hiệt Lợi Khả Hãn rốt cục đã đến, Hiệt Lợi thân mặc chiến bào, cưỡi chiến mã dẫn đầu đại quân ồ ạt kéo đến, đen nghịt cả bờ sông Vị Hà, khí thế phô thiên cái địa.

Ở bờ sông bên này, Lý Tĩnh cùng với Achilles, Tiết Vạn Triệt, Phùng Lập, Phùng Dực đã dàn binh chờ sẵn, quân đoàn năm vạn người bao gồm kỵ binh và bộ binh hỗn hợp, kỵ binh có một vạn rưỡi, bộ binh ba vạn, năm ngàn lính quân nhu quân dụng.

Trong ba vạn bộ binh, thì giáp binh có 2 vạn người, binh mạch đao (cây thương hình hạt lúa kiều mạch) khoảng 1 vạn người. Những bộ binh này mỗi người đều có một cây cung với 30 mũi tên, một cây thương, một con dao nặng cán ngắn.

Kỵ binh hạng nặng có khoảng 5 ngàn, kỵ sĩ và ngựa đều được trang bị áo giáp sắt màu đen, lực tấn công rất mạnh. Kỵ binh hạng nhẹ có khoảng 1 vạn, kỵ binh và ngựa được trang bị giáp da, tốc độ di chuyển rất linh hoạt.

“ Thái Tử giá lâm”

Đám quân lính đang chăm chú hướng quân địch thì nghe thanh âm vang lên phía sau, khi bọn họ nhìn lại thì thấy Thái Tử Lý Nguyên Cát đã thân chinh tiến đến, đi phía sau hắn có năm mươi người ăn măc rất kỳ lạ, trên người trang bị những thanh kim loại hình thù quái dị.

“ Tham kiến Thái tử” đại quân thấy Thái Tử tới thì vội cúi đầu hành lễ.

Thấy Trần Lâm đi tới, Tiết Vạn Triệt đám người vội đi đến nói: “ Thưa Thái Tử điện hạ, nơi đây nguy hiểm trùng trùng, mạt tướng khẩn cầu bệ hạ lui về Trường An thành”

“ Ta thân là Thái Tử Đại Đường, việc chiến tranh phải xung phong đi đầu, sao lại có thể sợ sệt lui về phía sau, việc ấy đừng nhắc nữa” Trần Lâm cười nói.

“ Đây là đội cận vệ hoàng gia của ta, hôm nay ta đưa bọn họ đến đây để trợ giúp các vị giết địch” Trần Lâm chỉ tay về phía đám người Medvedev, giới thiệu cho bọn Tiết Vạn Triệt, Lý Tĩnh.

“ Trên tay bọn họ là những vũ khí rất lợi hại, hôm nay ta sẽ cho các vị mở rộng tầm mắt” Trần Lâm cười cười nói.

Bọn Lý Tĩnh, Tiết Vạn Triệt bán tính bán nghi nhìn chằm chằm đám người Medvedev nhưng không hề nói gì, bọn họ không muốn thân cận với dị tộc.


truyện hay không ?? Đọc đi rồi sẽ biết :)