Từ Binh Biến Huyền Vũ Môn Bắt Đầu

Chương 7: Sắc phong Thái Tử




Theo sự dẫn đường của tên thái giám già, Trần Lâm nhanh chóng đi đến Tẩm cung của Lý Uyên, trước cửa cung lúc này đứng đầy cung nữ và thái giám, cửa cung mở ra, Trần Lâm quan sát thấy Lý Uyên đang nằm dài trên long sàn, vẻ mặt vô cùng tiều tụy.

“ Tề Vương điện hạ đến thưa Bệ hạ” lão thái giám quỳ xuống, tiến sát tới Lý Uyên thông báo.

Lý Uyên mở mắt, nhìn chằm chằm Trần Lâm, hai con ngươi đục ngầu không biết đang suy nghĩ điều gì.

“ Nhi thần tham kiến phụ hoàng” Trần Lâm vội quỳ xuống hành lễ.

“ Nguyên Cát, con bình an trở về, ta đây rất vui ... Thế Dân có thực đã chết rồi không ?” Lý Uyên vẻ mặt thê lương nói.

“ Bẩm phụ hoàng, đúng như vậy, Tần Vương đã chết lúc giao tranh” Trần Lâm thành thật nói.

“ Nồi da nấu thịt, nồi da nấu thịt a, ... là chính do ta, do ta mà” Lý Uyên đau đớn hô lớn.

“ Phụ hoàng phải tịnh dưỡng cho thật khỏe để quay lại điều hành đất nước, chuyện đã xảy ra không thể cứu vãng, phụ hoàng đừng tự trách mình” Trần Lâm khẩn khoản nói.

“ Nguyên Cát, con thật sự không giống trước đây, thái độ làm việc trầm ổn rất nhiều, ta đây rất yên lòng” Lý Uyên nhìn chằm chằm Trần Lâm nói.

Trần Lâm giật mình nhưng vẫn ra vẻ bình thản nói: “ Việc xảy ra đã làm cho con trưởng thành không ít, con thấy bản thân trước đây thật nông cạn”

“ Trưởng thành rất tốt, rất tốt ... Nguyên Cát, ta biết sức khỏe của mình đã không ổn, không còn lâu nữa đâu ... ta quyết định lập con làm Thái Tử, từ nay Đại Đường trông chờ vào con, Đại Đường căn cơ bất ổn, rất nhiều việc phải lo, không thể đi theo sai lầm của Tùy triều có biết không ?” Lý Uyên nhàn nhạt nói.

“ Nhi thần đã biết” Trần Lâm gật đầu nói.

“ Thôi con lui xuống đi” Lý Uyên phất phất tay, nhắm mắt lại.

“ Nhi thần cáo lui”

Ra khỏi Tẩm cung của Lý Uyên, Trần Lâm ngay lập tức đi đến Tề Vương Phủ, cảnh tượng thê thảm của năm đứa con trai Lý Nguyên Cát làm cho hắn không khỏi khóc lên thành tiếng. Thật quá tội nghiệp cho năm đứa trẻ vô tội, đám thuộc hạ của Lý Thế Dân đáng bị tru di cửu tộc.

Sau khi an táng cho năm đứa con trai của Lý Nguyên Cát, Trần Lâm cố gắng giành thời gian an ủi cho thê tử của hắn Dương Thị và đám thê thiếp. Đám phụ nữ này hoàn toàn là những người xa lạ đối với hắn nhưng hắn vẫn phải làm ra vẻ thân thiết, khiến cho hắn mệt bở hơi tay.

Mọi việc ở Tề Vương phủ có vẻ đã ổn thỏa, Trần Lâm liền cấp tốc qua phủ Đông Cung, cảnh tượng thê thảm lại lần nữa đập vào mắt hắn làm cho hắn không khỏi chửi thề bọn thuộc hạ máu lạnh của Lý Thế Dân.

Lại bỏ ra không ít thời gian an ủi thê tử của Lý Kiến Thành là Trịnh Quan Âm và đám thê thiếp, khi về đến phủ Tề Vương thì đã mười hai giờ tối.

Các thi thể trong hoàng cung và Huyễn Vũ Môn, Chu Tước Đại Môn đã được xử lý, cấm vệ quân đã lập lại trật tự, thành Trường An sau một ngày phong ba, rốt cục đã trở lại bình thường.

Mệt mỏi cả một ngày, cuối cùng Trần Lâm cũng đã có thời gian nghỉ ngơi.

Tại Tề Vương Phủ, Dương Thị như con mèo con liên tục quấn lấy Trần Lâm.

“ Điện hạ, thiếp rất sợ, chàng ôm thiếp đi” Dương Thị nước mắt lưng tròng, nàng ôm chầm lấy Trần Lâm, thỏ thẻ nói.

Trần Lâm ban đầu có hơi ngại ngùng nhưng thấy Dương Thị tội nghiệp như vậy, hắn cũng bạo dạng ôm ấp nàng vào lòng. Hắn chăm chú nhìn gương mặt kiều diễm của nàng, quả thật nàng rất đẹp, mắt phượng mày ngài, mũi cao, môi anh đào, gương mặt góc cạnh hoàn mỹ, đặc biệt trên thân thể nàng tỏa ra mùi hương rất dễ chịu.

Hắn là một lão xử nam hai mươi chín tuổi, từ trước tới giờ chưa gần gũi qua phụ nữ nên khó tránh thoát khỏi dụ hoặc của thân thể nữ nhân.

“ Điện hạ, cả ngày hôm nay thiếp luôn sống trong sợ hãi, sợ rằng sẽ không còn gặp lại được điện hạ nữa. Khi Thừa Nghiệp, Thừa Tưởng bọn hắn bị Hầu Quân Tập giết chết, thiếp cũng muốn quyên sinh theo nhưng lại chưa biết tin tức của chàng, sợ chàng sẽ đau lòng ...” Dương Thị nước mắt chảy dài trên má, nghẹn ngào nói, gương mặt nàng giống như hoa hồng trong sương sớm, càng xinh đẹp vạn phần.

Trần Lâm lau đi những giọt nước mắt trên má nàng, nâng cằm của nàng lên, cười nói: “ Ta cát nhân thiên tướng sau lại có thể dễ chết đươc, tranh quyền đoạt lợi, từ xưa đến nay chính là như vậy, nàng đừng khóc. Phụ hoàng đã phong ta làm Thái Tử, nàng từ nay chính là Thái Tử Phi rồi”

“ Điện hạ, thiếp không cần cái gì Thái Tử phi chỉ cần luôn ở bên cạnh chàng là được, chàng còn nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau ở Thái Hồ không, chàng có làm một bài thơ tặng thiếp, chàng ngâm lại cho thiếp nghe đi” Dương Thị ngọt ngào nói.

“ Ta đương nhiên nhớ nhưng hôm nay ta muốn dùng cách khác để bồi hoàn cho sự sợ hãi của nàng” Trần Lâm thầm hô không ổn, vội vàng ôm nàng hôn xuống.

Cửa phòng đóng lại, cả hai người quấn lấy nhau triền miên xuân sắc ...

Ngày 3 tháng 7, năm 626, 6 giờ 30 phút sáng.

Sau một đêm xuân sắc tràn đầy, Trần Lâm như thay da đổi thịt, người ta nói có ăn tủy trong xương mới biết nó ngon chính là vậy, Trần Lâm đã không dứt ra khỏi Dương Thị được.

Trong Thái Cực Điện, hơn trăm tên văn thần võ tướng đang cúi đầu chờ nghe Hoàng thượng tuyên chỉ, Trần Lâm cùng với Achilles, Tiết Vạn Triệt, Phùng Lập đứng đầu trong nhóm võ tướng, nhóm văn thần bên phải thì Ngụy Trưng và Bùi Tịch đứng đầu các quan đại thần.

Tên thái giám già vẻ mặt trang nghiêm, cầm thánh chỉ tuyên đọc trước bách quan: “Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết, Thái Tử Lý Kiến Thành không may mất sớm, Trẫm vô cùng đau lòng, nhưng Thái Tử vị không thể một ngày không có. Trẫm nhận thấy Tề Vương Lý Nguyên Cát tuổi trẻ, tài cao, làm việc ổn trọng, Trẫm quyết định sắc phong Tề Vương Lý Nguyên Cát làm Thái Tử. Trẫm nay đã già yếu, sức khỏe không kéo dài được lâu, Thái Tử Lý Nguyên Cát sẽ thay trẫm điều hành Đại Đường, Trẫm mong các vị đại thần chung tay giúp sức cho Thái Tử Lý Nguyên Cát, làm cho Đại Đường ta ngày càng giàu mạnh, khâm thử”

“ Bệ hạ thánh minh, bệ hạ vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế” Ngụy Trưng ngay lập tức cúi đầu cung kính nói. Các quan đại thần lần lượt bắt chước Ngụy Trưng, biểu hiện rất hài lòng với chiếu chỉ của Lý Uyên đưa ra.

“ Đa tạ Phụ hoàng sắc phong” Trần Lâm cúi đầu nhận lấy chiếu chỉ tên thái giám già đưa đến.

“ Thái Tử điện hạ, mời Thái Tử Điện hạ ngồi lên ngai vàng, thay Bệ Hạ quản lý đất nước” Bùi Tịch chắp tay cúi đầu trước Trần Lâm nói.

“ Đúng vậy, kính xin Thái Tử điện hạ ngồi lên ngai vàng” đám văn thần võ tướng cũng đồng loạt chắp tay cúi đầu nói.

“ Được” Trần Lâm gật đầu, tiến bước lên long ỷ rồi vững vàng ngồi xuống.

“ Thái Tử Thiên tuế, Thiên Tuế, Thiên Thiên Tuế” trăm tên văn thần võ tướng chắp tay, nâng thẻ ngọc lên ngang đầu sau đó đồng loạt hô lớn.

“ Các vị đại thần miễn lễ” Trần Lâm biểu hiện phong khinh vân đạm, phất tay nói.

“ Tạ ơn Thái Tử”

“ Các vị đại thần, có gì cần bẩm báo ?” Trần Lâm nhìn trên dưới trăm tên văn thần võ tướng, nghiêm túc nói.

Ngụy Trưng lập tức tiến lên: “Bẩm Thái Tử điện hạ, vi thần muốn kết tội Tần Vương Lý Thế Dân, Phòng Huyền Linh, Đỗ Như Hối, Trưởng Tôn Vô Kỵ, Tần Quỳnh, Uất Trì Cung, Trình giảo Kim, Cao Sĩ Liêm, Hầu Quân Tập, Trình Dực, ... bọn họ âm mưu tạo phản, ám sát Thái Tử Lý Kiến Thành, ép buộc Bệ hạ lập Tần Vương Lý Thế Dân làm thái tử”

“ Đúng vậy, thưa Thái Tử, vi thần cũng xin Thái Tử giáng tội đám người này” Bùi Tịch cũng đứng ra nói.

“ Xin bệ hạ giáng tội bọn người âm mưu tạo phản” đám văn thần võ tướng chắp tay cúi đầu nói.

Trần Lâm giơ tay ra để đám quan lại dừng lại, sau đó dõng dạc nói.

“ Tần Vương Lý Thế Dân âm mưu tạo phản, giết huynh khi phụ, tội ác tày trời, nay ta tuyên chỉ phế bỏ tước vị Tần Vương của Lý Thế Dân, trở thành thứ dân. Thê thiếp, con gái của Lý Thế Dân đều đày vào lãnh cung.

“ Đám thuộc hạ của Lý Thế Dân là Phòng Huyền Linh, Đỗ Như Hối, Trưởng Tôn Vô Kỵ, Tần Quỳnh, Uất Trì Cung, Trình giảo Kim, Cao Sĩ Liêm, Hầu Quân Tập, Trình Dực, ... đều bị chém đầu, tru di tam tộc”

“ Bệ hạ thánh minh”

“ Có phạt thì phải có khen thưởng”

“ Tiết Vạn Triệt hộ giá có công, ta phong làm Phi Long Tướng Quân”

“ Phùng Lập hộ giá có công, ta phong làm Phi Hổ Tướng Quân”

“ Phùng Dực hộ giá có công, ta phong làm Uy Vũ Tướng Quân”

“ Achilles hộ giá có công, ta phong làm Thần Vũ Tướng Quân”

“ Tạ ơn Thái Tử điện hạ” bốn người bọn Achilles quỳ một chân trên đất lĩnh khen thưởng


truyện hay không ?? Đọc đi rồi sẽ biết :)