Tsuki Ga Michibiku Isekai Douchuu

Chương 431: Chuyện chăn gối



“Điều đó không ổn sao?” (Tomoe)

Tomoe ngay lập tức trả lời câu hỏi của tôi.

“Ừ…chắc thế?” (Makoto)

Tôi đình trả lời lại ngay lập tức, nhưng cuối cùng lại thành tự chất vấn bản thân mình.

Điều đó có nghĩa là bên trong tôi vẫn còn chút hoài nghi.

“Đó là ý tưởng mà ngài đã đưa ra và quyết định, Waka. Tất nhiên, em sẽ không gật đầu với mọi thứ một cách vô điều kiện, nhưng… em đồng ý với điều này.” (Tomoe)

Cuộc thảo luận liên quan đến Levi.

Sau cuộc trò chuyện trong bữa tối với những hầu cận của tôi, Tomoe và những người khác đồng ý với việc không đưa ra hình phạt nặng như vậy đối với Levi.

Một vài tháng lao động chân tay, một cuộc hành hương xin lỗi, và tạm thời bị đình chỉ tham gia Bảng xếp hạng Asora.

Không bị bỏ tù, nô ɭệ hình sự hoặc phạt tiền.
Ema, người tình cờ cũng có mặt tối nay, nở một nụ cười có chút đáng sợ…

Như thể lộ ra chút gì đó.

Cô ấy không mong muốn việc trừng phạt tử hình, nhưng cô ấy muốn có một mức độ nô ɭệ hình sự đàng hoàng.

Có vẻ như cô ấy nghĩ rằng việc làm trái lệnh của tôi đáng bị trừng phạt nặng.

Mio thì vẫn như mọi ngày, tập trung vào kết quả của bữa ăn và phản ứng của mọi người. Có vẻ như cô ấy không có hứng thú với tội ác của Levi.

Cô ấy chỉ đơn giản là không quan tâm vì tôi đã tha thứ cho Levi.

Shiki và Tamaki nhận xét rằng hình phạt này có thể chấp nhận được.

Bây giờ đã có một phương pháp hồi sinh khá là chắc chắn, không có gì lạ khi sửa đổi lại hình phạt cho tội gϊếŧ người.

À, nhưng… những người đầu tiên đồng ý: Tomoe, Shiki và Tamaki; họ đã đồng ý với điều kiện rằng sẽ không có sự thay đổi nào đối với việc làm trái lại của tôi.
“Nếu anh muốn loại bỏ tội làm trái lệnh ra khỏi bộ luật của Asora, thì em có đồng ý không, Tomoe?” (Makoto)

Điều đó có thực sự ổn không?

Tôi nhìn Tomoe, người đã đáp lại tôi khi tôi đột nhiên thức dậy và nói trong khi nhìn lên trần nhà mà không mong đợi phản hồi.

Tôi nói vậy, nhưng tôi chỉ đơn giản là nhìn về một phía vì Tomoe đang ở bên cạnh tôi.

“… Về điều đó, em nghĩ là mình sẽ phản đối nó. Nhiều khả năng là cả Tamaki cũng vậy. Nhưng em nghĩ Mio và Shiki sẽ vẫn đồng ý với điều đó.” (Tomoe)

Khi tôi nhìn về phía đối diện, Mio đang ngủ yên ở đó.

Một khuôn mặt hài lòng khi ngủ.

Thực sự khá là thư giãn để ngắm.

Cô ấy có một cái chăn mỏng trên người, nhưng việc đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ bên dưới khiến đường nét của cơ thể cô ấy hiện rõ. (adou)

Cô ấy vô cùng quyến rũ, nhưng tôi đã từng chút quen với điều đó, và bây giờ tôi có thể nhìn thẳng vào cô ấy.
Tomoe và tôi cũng đang khỏa thân.

Đó là một cảnh bình thường trong thế giới này, nơi mà chế độ đa thê được chấp nhận.

Tôi rõ ràng không hối tiếc vì hiện tại tôi đang có mối quan hệ như thế này với Tomoe và Mio.

Nhưng mà…

“Tomoe này…” (Makoto)

“Đó là một điều tự nhiên. Anh đừng lo về điều đó.” (Tomoe)

“… Đừng đọc suy nghĩ của anh vì những thứ như thế này chứ.” (Makoto)

“Em sẽ không nhìn trộm những suy nghĩ và ký ức của ngài nếu không có sự cho phép. Đó chỉ đơn giản là một trò đùa dễ thương từ việc đoán mò từ biểu cảm của ngài thôi, fumu.” (Tomoe)

Tôi định hỏi liệu việc đi qua đêm với cả hai cùng một lúc có phải là một điều bình thường hay không, nhưng cô ấy đã ngắt lời tôi.

Đừng bận tâm.

Đó là điều tự nhiên.

Nhưng cô ấy không nói rằng nó là điều bình thường.
Ôi trời.

Mặc dù đây là lần đầu tiên tôi nghĩ về chủ đề này, nhưng vấn đề chính vẫn bị lệch.

Tôi cố kìm nén không thở dài và cố khiển trách cô ấy, nhưng cô ấy dễ thương đến lạ lùng, và ở nửa sau, cô ấy đáp lại một cách quyến rũ.

Ngay từ đầu, đọc tâm trí là điều không nên, bất kể phương pháp có là gì.

“Và vì vậy, tại sao làm trái lệnh của anh lại được coi là một tội ác?” (Makoto)

“Nó đơn giản mà. Trong tương lai, sẽ có luật pháp được đặt ở Asora, và có thể có những người đứng đầu ở những khu vực đó, nhưng có Waka làm biểu tượng của một thực thể tuyệt đối thì thật tiện lợi.” (Tomoe)

“Anh, biểu tượng?” (Makoto)

“Ngài thiếu nhận thức của một người thống trị tuyệt đối, Waka.” (Tomoe)

“Uh.” (Makoto)

“Ừm, cũng không khác được. Đó không phải là một thứ ngài mong muốn hay một sự giác ngộ nào đấy. Hiên tại, ngài đang bước đến vị trí của người nắm giữ quyền lực ở khắp mọi nơi. Tuy nhiên, vị trí của Waka đang bắt đầu vững chắc, đặc biệt là ở Asora – bao gồm cả vấn đề trong thời gian này.” (Tomoe)
Vấn đề trong thời gian này.

Thậm chí có những người gọi đó là cuộc nổi dậy của Levi.

Rắc rối thật đấy.

“Ngài không cần cứ mỗi lần quyết định một hình phạt. Hãy để chúng em làm điều đó. Điều quan trọng là tội bất tuân. Hình phạt có thể là một vài cú đánh vào mông cho đến việc chặt đầu.” (Tomoe)

“Aah, ra là vậy. Không cần biết có luật hay không, tệ nhất, anh có thể làm bất cứ điều gì với bất kì ai một cách hợp lệ. Một nền tảng cho điều đó là sự ghi nhận của tội khi quân, và lý do cho sự cần thiết của nó, huh.” (Makoto)

“Vâng. Đối với bình thường thì việc không làm gì sẽ chẳng có ảnh hưởng gì cả, nhưng… bây giờ khi mà đám ruồi nhặng Al-Emera và lượng mạo hiểm giả ngày càng tăng, sẽ xảy ra vấn đề nếu cư dân có suy nghĩ quá ích kỉ. Đơn giản là chúng ta ra tay trước.” (Tomoe)
“Anh thích trở thành một vị chúa tể với sự hiện diện lờ mờ như lần đầu tiên tôi nói với em hơn.” (Makoto)

“Fufu, hoài niệm thật đấy. Mio đã ở đó khi ngài nói điều đó chưa ta? Nếu em nhớ không nhầm thì… đó là trước khi bọn em quyết định gọi ngài là Waka.” (Tomoe)

“Anh đã thấy sự đáng sợ từ áp lực của cộng đồng vào lúc đó.” (Makoto)

“Fuh. Ngài có thể đã thay đổi mọi thứ với sự bầu chọn tuyệt đối của mình, nhưng ngài đã không làm điều đó, thưa Chúa tể của em. Nó quyến rũ, và đồng thời, nguy hiểm. Đúng là một kỷ niệm đầy màu sắc.” (Tomoe)



Lúc đó, có phải cô ấy đã cố tình cho tôi thấy một cuộc biểu quyết đa số thông qua cư dân có thể nguy hiểm và bất hợp lý đến mức nào chăng?

Với Tomoe thì có thể lắm.

Suy cho vùng thì có vẻ như cô ấy không thích chế độ dân chủ cho lắm.
Đúng là hiện tại tôi cũng không nghĩ dân chủ thuần túy là lựa chọn chính xác.

Ở Asora và Tsige, ngay cả khi tôi phải tiếp cận với áp lực của những con số, miễn là tôi không thừa nhận điều đó, tôi sẽ không làm theo những gì người ta muốn.

Khá sai làm khi luôn luôn phải nghe theo số đông.

Dù thậm chí có thể nói rằng tôi cứng đầu đến mức nào.

“Trời ạ, anh không biết là em tốt bụng hay nghiêm khắc nữa.” (Makoto)

Tôi biết là cô ấy tốt bụng.

Đồng thời cũng rất nghiêm khắc.

Cô ấy giống như một đàn chị nghiêm khắc và dịu dàng.

“Anh thực sự vui mừng vì đã lập khế ước với em. Cảm ơn em.” (Makoto)

“Ngay từ đầu, đây không phải là đất nước mà Waka đã từng sống. Cần phải có một số quy tắc nhất định đối với những cư dân không hiểu rằng chủ nhà có thể đá vào mông họ. Nếu giống như trong thế giới đó(ám chỉ trái đất), chúng ta có vô số cư dân ở lại và gắn bó — eh?” (Tomoe)
“Để tới được lúc này thì đã mất một khoảng thời gian rất dài, và anh nghĩ nó vẫn chưa đủ. Tuy nhiên, anh rất trân trọng sự thật rằng anh đã gặp được em và thực hiện một giao ước với em, Tomoe. Kể từ giờ, và mãi mãi về sau.” (Makoto)

“W-Waka ?!” (Tomoe)

Tomoe đang hoảng loạn và má cô ấy đỏ bừng.

Ngon.

“Anh luôn là người đỏ hết cả mặt. Thỉnh thoảng thấy được em như thế này cũng không tệ lắm. “ (Makoto)

“Đừng trêu em nữa… ừm, không phải em trêu chọc gì đâu, với nó cũng rắc rồi lắm chứ bộ. Mội lần ở cạnh ngài là tim em cứ nhảy múa liên hồi. Em cũng rất biết ơn vì ngài đã lập khế ước với em. Em xin được nhận sự chăm sóc của ngài từ bây giờ, với tư cách là một người hầu cần và như một người phụ nữ.” (Tomoe)

“! Em lại đang mang phong tục từ thế giới của anh một lần nữa rồi!” (Makoto)
“… Waka-sama, và em? Còn em thì sao?” (Mio)

“Tất nhiên, anh cũng rất yêu quý em, Mio. Xin lỗi,, anh làm em thức giấc sao?” (Makoto)

Chúng tôi đã nói chuyện quá lâu chăng?

Tôi không có ý định nói chuyện đến mức đánh thức Mio.

Tôi đã kết thúc cuộc nói chuyện về quá khứ này.

“Rốt cuộc thì có vẻ như cô rất vui khi nói chuyện nhở.” (Mio)

Mio tham gia vào việc cuộn quanh tôi cùng với Tomoe.

Sự gắn bó đã tăng lên trên nhiều mặt ý nghĩa.

“Bọn tôi chỉ đơn giản là vừa thức một chút và đang có một cuộc tư vấn-ja yo.” (Tomoe)

“Những lời nói trao đổi giữa một người đàn ông và một người phụ nữ trên giường được gọi là những cuộc nói chuyện chăn gối.” (Mio)

“Hm?” (Makoto)

“Tôi muốn trở thành một phần của nó.” (Mio)

“Không, đây không phải là thứ gì đó xa hoa như một cuộc nói chuyện chăn gối… Nó cũng sắp kết thúc rồi…” (Makoto)
“Haha, có vẻ như không tránh được rồi, Waka. Hãy thì thầm những lời thân mật cho đến khi ánh sáng bắt đầu lớn dần nào.” (Tomoe)

“Nó được gọi là cuộc nói chuyện chăn gối, Tomoe-san.” (Mio)

“Ooh, đúng vậy-ja na. Xin lỗi xin lỗi. Vậy thì, đúng rồi, vì đã đến lúc, vậy thì hãy nói về khoảng thời gian Mio bắt đầu nấu ăn—”(Tomoe)

“T-Tôi sẽ không cho phép cô!” (Mio)

Ooh.

Có vẻ như hôm này tôi không được ngủ rồi.

Hôm nay tôi đã làm việc khá chăm chỉ, vì vậy tôi có cảm giác mệt mỏi và buồn ngủ ở một mức độ khá bình thường, như đến mức này thì, không tránh được rồi.

Thức cả đêm cũng chẳng có gì sai cả.

Những đêm này thỉnh thoảng cũng không tệ lắm.

Trans + Edit: Schwarzer