Truyền Đạo Chi Hệ Thống

Chương 7: Ta Mẹ Nó!



- PS: mấy ông tải " Bluezone " kìa, nó có thể xem bản thân đã tiếp xúc người bị nhiễm covid hay chưa vs không tải là bị nhà nước phạt đấy, tuy không biết phạt làm sao, chắc xem ai CMND - CCCD chưa có liền phạt. Bất quá tôi vẫn khuyên mấy ông tải :)) -

- PS: Hình Ảnh Nhân Vật khu, ta có để lên ảnh, xem lại dễ tưởng :)) -

...

Lại sau 1 ngày trôi qua, cuối cùng Diệp Phong cũng tỉnh dậy!

"Trong phòng!"

Hắn chầm chậm mở ra con mắt, in sâu vào trong mắt chính là hai bóng người xinh đẹp.

"Ân! Ca ca ngươi tỉnh, có hay không cảm giác đau chổ nào?"  Vương Ngữ Yên nhìn thấy Diệp Phong mở mắt, vui mừng mà đỡ hắn đi lên đạo.

"Ưm! Thật tốt."  Lý Thanh La cũng là nặng ra một nụ cười nói, nhưng trong lòng lại có điểm tiếc nuối không hiểu.

"Ta không sao, khổ nương cùng Ngữ yên hai người các ngươi!"

Diệp Phong bị đỡ ngồi dậy, lắc lạng choạng cái đầu gắn cười nói.

Tiếp đó hắn liếc mắt, để ý tới Lý Thanh La có điểm biến hóa gì, kinh ngạc mở miệng đạo: "Nương, ngươi hôm nay làm sao như vậy trẻ ra? Ta có phải hay không bị thương nhìn nhầm cái gì à nha."

Hả?!....

"Ah! Tiểu quỷ chết tiệt, nương ngươi trẻ ra ngươi còn không thích sao."

Lý Thanh La nghe hắn la lên âm, tráng bên trên nổi chữ tịnh nàng gắt giọng nói một tiếng, sau đó đi lên nhéo nhéo hắn một bên lỗ tay: "Lớn rồi, không thương nữa mẹ ngươi a!"

Nàng cười cười nói đùa, nhưng nếu mà để ý kỹ, nàng trong thanh âm lại có điểm mang Chua chua bộ dáng.

Chỉ là, ở đây hai cái chưa trải người điều không để ý nàng trọng điểm này chua vị.

"Ơ ah, mẹ đau đau, ngươi không nên nhéo ta tai à, ngươi nhi tử vừa tỉnh đây."

Diệp Phong giả bộ kêu đau mấy tiếng, hợp cùng với nàng phối diễn.

Thực chất, khi nhục thân lên Tiên Thiên sau, Diệp Phong cũng đã có bất xâm thân thể, cho dù sắt thép cũng khó mà dâm thủng, Lý Thanh La tay nhỏ này như thế nào có thể làm đau Diệp Phong a, nhưng ai kêu nàng là hắn mẫu thân đi, Diệp Phong cũng đành phải theo nàng diễn.

"Nga, không nên nhéo ca ca của nữ yên a!"  Vương Ngữ Yên che miệng cười, một tay nhẹ đẩy ra Lý Thanh La tay ngọc, một bên vuốt lên hắn không bị thương một tý tì vết nào lỗ tai.

Nha!

"Ân! Vẫn là Ngữ Yên ngươi thương ta nhất!"  Diệp Phong cảm giác chiếm tiện nghi cơ hội tới, nhân cơ hội tay bao lại nàng tay nhỏ, chiếm một chút của nàng tiện nghi.

Vương Ngữ Yên cũng không quan tâm, thật ra đây trong 3 năm, Diệp Phong luôn như thế làm qua, Vương Ngữ Yên cũng đã quen thuộc.

Bình thường cái này tràng cảnh khá là bình thường tại Mạn đà sơn trang, Lý Thanh La cũng sẻ không để ý gì, bất quá lần này đi! Khuôn mặt nàng bên trên lại phủ một màn u oán, dùng hâm mộ ánh mắt nhìn mình nhi tử cùng nữ nhi ân ái.

Nếu nói yêu phương diện, Lý Thanh La bản thân tự nhận mình là người thứ 3 chen vào. Nàng xem lấy con gái đúng thật  cũng không trách được.

Thật nói, Diệp Phong sức chiến đấu đem cho Lý Thanh La ảnh hưởng tâm lý là không nhỏ, ví như: cho dù là nàng tự sướng một mình, không có diệp phong chủ động gì nàng điều thua trận là hiểu Diệp Phong sức chiến đấu chi cao.

Cho nên Lý Thanh La trong chuyện này sự bá đạo điều bị Tiểu Diệp Phong cho mài sạch sẽ. Chứ nếu trong nguyên tác có khi giết chết Vương Ngữ Yên nàng điều dám làm a!

Diệp Phong mà biết này, chắc phải cảm tạ bộ này thân thể tới.

"Đứng ở đây nhìn nhìn, cuối cùng Lý Thanh La cũng không áp được trong lòng lòng chua, môi đỏ nhẹ mở, hướng Vương Ngữ Yên nói."

"Ngữ Yên, ca ca ngươi còn cần điều dưỡng, chúng ta đi ra a, đợi hắn hoàn toàn ổn định về sau lại tới xem!"

Nói nói, Lý Thanh La cũng không cho Vương Ngữ Yên đáp lại cơ hội, liền chợt nắm nàng tay nhỏ kéo lê đi ra.

"Nha! Mẫu thân từ từ a! Ca ca ngươi nhanh bình phục lại đến tìm ngữ yên nga."

Vương Ngữ Yên dùng sức cũng không cản được mẫu thân, quay đầu phất tay với Diệp Phong nói.

"Ah! Nương hôm nay có gì là lạ." Diệp Phong gãi đầu, nhỉn hai người, cảm giác mẫu thân hôm nay có chút biến hóa kỳ lạ. Đưa mắt nhìn hai nữ đường cong vô song.

Lúc này, trước mặt Diệp Phong chợt xuất hiện hai cái bản thông tin.

Nhìn tới bên trên chữ, Diệp Phong liền hiểu cái gì:

"Nhân vật - ( Lý Thanh La - Vương Phu Nhân)"

"Thực lực - ( Tiên Thiên Hậu Kỳ vừa tấn cấp )"

"Độ Hảo Cảm - ( 90 )"

"Chú: hãy dũng mãnh đi lên chinh phục nàng, thực chất nàng đã yêu say đắm ngươi, chỉ cần ngươi chủ động tẩm bổ, sỉ nhục nàng tâm linh, nàng liền thành ngươi cẩu a!"

...

"Nhân vật - ( Vương Ngữ Yên )"

"Thực lực - ( Hậu Thiên nhị tầng vừa tấn thăng )"

"Độ Hảo Cảm - ( 85 - chung thủy yêu )"

"Chú: đồng hành cùng mẹ, mẫu nữ song sát sẻ nhận được nho nhỏ thành tựu từ hệ thống ah!"

Diệp Phong nhìn hai cái bản thông tin, khuôn mặt cứng đờ ra.

"Cái....cccc!"

Phải đợi một lúc sau khi trong phòng chỉ còn mỏi hắn thân ảnh ngồi lúc, Diệp Phong chửi lớn một câu.

Vương Ngữ Yên không quan trọng, nhưng Lý Thanh La, ta jj.

"Mẹ nó cẩu hệ thống, ngươi đi ra nói a, mẹ ta nàng làm sao đối với ta còn so Vương Ngữ Yên muội muội hảo cảm còn cao! Mà cao cũng thôi, như thế nào thành ta yêu cẩu? Ngươi không đi ra nói rõ ta liền bạo tẩu."

Diệp Phong môi run run, hắn thật không thể tin được. Tuy nói vì không phải mẹ ruột nguyên nhân, Lý Thanh La ở trong lòng Diệp Phong mẫu tử tình thương cũng không được cao lắm, nhưng cũng là mẹ nuôi a, làm sao nàng có thể đối với hắn có cảm tình?! Đây thế nhưng là Phong kiến cũng không phải hiện đại, không mở như vậy có được hay không.

Nghe Diệp Phong vấn hỏi? Hệ thống vẫn là dùng cứng nhắc thanh âm trả lời.

"Đinh, 1: đây là Võ hiệp thế giới, 2: Túc chủ mị lực quá cao, 3: túc chủ trong lòng thích lập hậu cung!"

"Ah! Mẹ nó."

Diệp Phong miệng chuyển co lại, cảm giác hệ thống nó nói thật đúng, hắn cũng không biết phản bác thế nào.

Khặc! Dù sao trạch nam đi, ai không muốn lập hậu cung, với lại Diệp Phong phát hiện, hắn khi xuyên qua sau, phương diện kia hình như có chút mạnh quá đi, trong lúc hôn mê hình như có cảm giác xuất mộng qua mấy lần a, này không có vài ngàn cái yêu tinh sao thỏa mãn ta tiểu diệp phong.

"Haizzz....."

Diệp Phong một hồi sau, thở nhẹ một tiếng.

Không quan trọng, mẹ nuôi mà thôi, trong tiểu thuyết mẹ ruột còn không phải vẫn thu như thường!

Diệp Phong một tay nắm chặt, hẳn quyết định! Hắn muốn kiến tạo nên lịch sử, lập một cái to lớn nhất hậu cung, làm vĩ đại nhất nam nhân.

"Có Hoàng Đế Nội Kinh bên tay, lão tử vô địch! A.a.a"

Diệp Phong ngửa đầu, hùng dũng vô sĩ hét lớn một câu.

"Cọc...cọc....phanh."

Tiếng nói rơi xuống, sau đó từng tiếng bước chân đi qua, chưa đi bao xa Lý Thanh La liền quay về, trực tiếp đá cửa nhẩy vào la lớn! "Nhi tử, có chuyện gì, có mụ ngươi tại đừng lo lắng."

"Ah!" Diệp Phong tay lại cứng đờ.

"Khụ khụ." hắn tay cứng nhắc đưa xuống dưới, giả ho khan mấy tiếng, cười xấu hổ.

"Nương, ha ha, ta không sao đang vận công chợt có chút cảm ngộ, không chuyện gì!"

"Ân! Vậy liền tốt." Lý Thanh La xem xung quanh cũng không có cái gì phát hiện, thu lại lo lắng thần sắc, căn dặn vài câu lại đóng cửa ra ngoài.