Trùng Sinh: Hôn Ước Với Tổng Tài Ác Ma

Chương 40: Diệp Đình Kêu / Diệp Lâm.



Trong một căn phòng sang trọng, Một cô gái bị trói hai tay ra sau lưng, hai chân cũng bị trói chặt vào một góc giường, miệng bị cột một mảnh vải chèn ngang khuôn miệng, cô muốn la lên kêu cứu cũng chỉ phát ra tiếng. " Ùm ùm.."

Căn phóng vẫn bật đèn sáng sủa, dường như chủ nhân căn phòng này không có ý che giấu thân phận. Cô bình tĩnh nhỏm người dậy đảo mắt nhìn quanh thì nhận định đây là phòng riêng, cách bài trí không giống là phòng khách sạn. trên bàn cạnh cửa sổ rõ ràng là có tài liệu, sách vỡ, bút viết. Mắt cô dừng lại ở một bức hình, trong hình một chàng trai cặp vai một cô gái, họ cười rất tươi. Nét mặt hao hao giống nhau có thể họ là anh em ruột.

Cô đang lơ lửng trong suy nghĩ thì nghe tiếng chuông điện thoại reo " reng" Reng" .. cô liếc qua tủ đầu giường chiếc điện thoại lạ đang reo. Số gọi đến không là vấn đề làm cô giật mình, mà là ảnh nền điện thoại.Hình của cô chụp tốt nghiệp lớp 12. ( trời ạ đây là mình mà!..khoan đã vậy ai bắt mình).

" Kính Tâm em tỉnh rồi à!, Có một xíu thuốc mê mà em ngủ hơi lâu đấy?" Giọng vói vào từ cửa sổ ban công.

Tân Kính Tâm nhớ lại, lúc cô bị ngất trên xem, lúc tỉnh lại liền lén gọi cho Lãnh Thiên thì bị một bàn tay bịt chiếc khăn giấy vào miệng cô, cô bắt đầu mất dần ý thức, mắt lờ mờ nhìn cảnh ngoài cửa kính xe đang di chuyển. Giờ tỉnh lại là ở đây.

(Là cô ta sao?) Tân Kính Tâm ngạc nhiên, vì trước mặt cô chính là Diệp Lâm.

Diệp Lâm mái tóc thẳng dài, tóc mái xoăn nhẹ, đôi mắt xanh biển, tổng thể khuôn mặt pha chút nét đẹp lai tây.

Diệp Lâm bước nhẹ nhàng lại, tháo dây vải đang bịt miệng Tân Kính Tâm xuống, bàn tay vuốt đôi gò má bị hằng đỏ do dây vải cột. Diệp Lâm nghiêng đầu thì thầm vào tai Tân Kính Tâm.

" Em ngoan ngoãn không đu bám tên Lãnh Thiên đó thì tôi còn im lặng sau lưng em lâu hơn rồi."

Tân Kính Tâm dựng tóc gái giọng nói Diệp Lâm khá lạnh. " Diệp Lâm cô nói khùng gì vậy, tôi vói Lãnh Thiên là bạn học rất thân."

Lúc này ánh mắt của Diệp Lâm càng thêm sắc lạnh, gằng giọng đáng sợ.

" Thân đến thư tình em cũng viết gửi hắn à!"

Tân Kính Tâm hoan mang, cô gửi thư Lãnh Thiên cũng đâu liên quan gì tới Diệp Lâm.

" Diệp Lâm không lẽ cô thích Lãnh Thiên chứ không phải anh Tân Kính Dương?".

Diệp Lâm nhanh như chóp xô ngã Tân Kính Tâm xuống nệm, cô cảm nhận được môi Diệp Lâm đã chạm nhẹ môi mình. Đầu óc cô trống rổng. ( chuyện gì vậy trời, mình bị một cô gái hôn, không thể tin được!).

Diệp Lâm đang choàng người chống tay cô nằm trọn trong lòng Diệp Lâm.

" Diệp Lâm cô điên rồi hả? " .vùng vẫy.

Diệp Lâm cười gian xảo, tay bắt đầu sờ soạn từ trên ngực xuống eo nhỏ của Tân Kính Tâm.

Tân Kính Tâm cảm thấy khá sai, rõ ràng Diệp Lâm là con gái như cô, còn nữa cô ta nói thư tình thì người cô ta thích Lãnh Thiên chứ, sao lại đụng chạm cơ thể cô.

" Dừng tay, cô chưa trả lời tôi cô thích Lãnh Thiên à?"

Diệp Lâm dừng tay đang sờ lại, nâng cằm cô lên. " Anh không thích con trai, càng không yêu con trai".

Giọng nam trầm ma mị vang lên bên tai, Tân Kính Tâm sở gai ốc. ( Mẹ ơi!, cái quái gì diễn ra vậy!).

" Diệp Lâm, cô chơi bách hợp hả?".

Diệp Lâm tự vả trán bất lực. " Em ngốc hay giả vờ đấy?".

" Thả tôi ra, nói chuyện mới được!".

"Anh chưa nghe ai nói chuyện bằng tay và chân cả?".

"Diệp Lâm ,,!" . Tân Kính Tâm gằng giọng, bực bội phùng mang trợn má!.

Diệp Lâm nghiêng đầu cười trêu chọc.

" Anh không phải bách hợp." Diệp Lâm nói giọng nam.

" Khoang đã lẽ nào?" .

" Á"

Diệp Lâm nhanh chóng đè người lên Tân Kính Tâm.

" Diệp Lâm cô dám động tới một cọng tóc của tôi, tôi giết cả nhà cô đấy!". Tân Kính Tâm vùng vẫy.



" Gọi là anh mới đúng em yêu!"

Diệp Lâm vỗ má Tân Kính Tâm, xong tay nhanh chống đã cởi nút áo sơ mi rộng ném đi, lộ ra body 8 múi hoàn hảo.

Tân Kính Tân há hốc mòm. ( không thể tin được là nam cải trang nữ sao?).

Tóc dài cũng biến thành tóc ngắn xoăn nam tính.

" Khoang đã, rõ ràng Diệp Lâm yêu anh Tân Kính Dương, thời đi học tôi và Anh, à không là Diệp Lâm chung lớp rõ ràng là con gái 100%, đâu thể nào biến thành trai tám múi vạm vỡ vầy."

Diệp Lâm ngồi ra mép giường phân tích.

" Là em đang khen body anh hoàn hảo à!" .

" Anh tự luyến vừa thôi!" Tâm Kính Tâm bật người cụng đầu va vào trán đang khom của Diệp Lâm. Diệp Lâm ôm trán nhăn mặt.

" Em là bò tót à, đau chết anh!".

" Hứ!" Tâm Kính Tâm vênh mặt không quan tâm.

" Em nói con bé Diệp Lâm à!, đến năm 15 tuổi thì nó bị tai nạn giao thông mất rồi."

" Sao cơ,,. .. vậy sao anh lại thành cô ấy. Anh là ai, có mục đích gì? "

" Anh làm anh trai của Diệp Lâm, Diệp Đình Kêu, Em anh bị một lão già say xỉn đụng rồi bỏ chạy, nó chết do mất máu."

"Nếu lão già đó đưa tới bệnh viện thì nó đã được cứu sống rồi." Diệp Đình Kêu siết chặt nắm đấm phát ra tiếng răng rắc.

" Rõ rành lúc trước Diệp Lâm đeo bám anh Kính Dương tiếp tay cha tôi muốn hại Khiết Ngọc Đan mà. "

Diệp Đình Kêu ôm Tân Kính Tâm vào lòng thỏ thẻ. " Em sai rồi, là anh khi đó yêu em, trước đó thì đúng em gái anh yêu anh trai em. Còn chuyện của Khiết Ngọc Đan anh không nói với em được.!

Diệp Đình Kêu gặp Tân Kính Tâm lần đầu tiên vào năm lớp 10, khi anh thay thế Diệp Lâm.

Tân Kính Tâm thấy sắc mặt Diệp Đình Kêu trung xuống, ảo não nên không hỏi nữa!

Diệp Đình Kêu đứng dậy hai tay để trong túi quần âu, tiến lại cửa ban công kéo " soạt" Rèm mở ra. Ánh trăng rọi sáng cả hành lang. Anh ta ngước mặt ngấm những vì sao lấp lánh, ánh trăng soi rõ trên khuôn mặt đẹp đẽ là một đôi mắt vô hồn.

( Kính Tâm nếu em không phải là con gái của Tân Kiệt, thì tốt biết mấy).

"Rầm". tiếng đạp cửa xông vào.

Tân Kính Dương vã Lãnh Thiên giật mình khi thấy Tân Kính Tâm bị trói trên giường. Diệp Đình Kêu nghe tiếng " rầm" cũng bước vào cùng lúc. Bốn cặp mắt nhìn nhau đứng hình 5 giây.

Lãnh Thiên thấy Tân Kính Tâm quần áo sọc sệt, hở cả nội y, tóc tai rối bù. Máu nóng dâng lên tiến lại túm cổ Diệp Đình Kêu bóp chặt. " Tên khốn này mày ở đâu ra, dám làm vậy với Kính Tâm." gằng giọng, Mặt u ám.

Diệp Đình Kêu bóp chặt cánh tay đang bóp cổ mình hắc ra, kèm cú đấm khá mạnh vào bụng Lãnh Thiên.

" Tao còn chưa ăn cô ấy đâu, mày gấp thế làm gì?" . cười chọc gan.

" Mày ..!"

" Tiếc thật tới trễ xíu thì được quá rồi!" .

Lãnh Thiên đang giơ cú đấm muốn đấm cho Diệp Đình Kêu một trận thì cú đấm bị tay Tân Kính Dương chộp lại. " Khoang đã cậu lo cho Tân Kính Tâm trước đi."

Tân Kính Dương nghiêng đầu ra dấu hướng về phía Tân Kính Tâm.

Lãnh Thiên trong lòng không rõ ý tại sao Tân Kính Dương lại giúp Diệp Đình Kêu, nhưng đành bỏ qua bước lại tháo dây trói, khoát áo vest mình bế Tân Kính Tâm rời đi,.

Lúc này Tân Kính Dương nhếch mép cười ám muội với Diệp Đình Kêu. Diệp Đình Kêu chao mày khó hiểu, thì Tân Kính Dương đưa bức ảnh đôi nam nữ mà lúc nảy trong Lãnh Thiên và Diệp Đình Kêu đánh nhau anh quan sát thấy nó, mới đầu sốc nhưng sau lại nở nụ cười gian tà.

" Anh có ý gì? " Diệp Đình Kêu giật lấy bức ảnh.

" Tôi với anh chung mục tiêu!"".



...

Sau khi đưa Tân Kính Tâm về Tân Gia. Lãnh Thiên lái xe về. Trong đầu nhớ lại cuộc nói chuyện của anh và cô trên xe. "Lãnh Thiên sao anh tìm được biệt thự đó cứu tôi vậy"

" Cô quên thân phận tôi à, đến con kiến tôi còn tìm ra."

" Vậy anh là lo cho tôi hả?".

" Cô là bạn học của tôi, tôi không thể vô tình thấy chết mà không cứu!."

" Ừ, mà nè, Diệp Lâm chết lâu rồi! người khi nảy là anh trai của Diệp Lâm đấy!".

Lúc này Lãnh Thiên cắt ghép lại sự việc, hiểu được 1 phần lý do Tân Kính Dương cản anh.

...

#

#

Sáng hôm sau.

Lại là căn phòng vip mà lần trước Ngọc Đan ký hợp đồng với Kỳ Hạo Lãnh Phong.

Kỳ Hạo Lãnh Phong tay chống cằm nhìn Ngọc Đan gằng gọng u ám. " Tại sao Khiết tiểu thư còn chưa rời khỏi Giang Thừa Tuyên."

Ngọc Đan ngước đầu lên, anh ta sửng người trong thấy vết hằng đỏ bằm trên cổ Ngọc Đan.

( Những vết bằm này lẻ nào do Giang Thừa Tuyên gây ra) .

" Cổ của Khiết tiểu thư!" .

" Anh thấy rồi à, là Giang Thừa Tuyên muốn bóp chết tôi nếu tôi ly hôn."

Kỳ Hạo Lãnh Phong không ngờ Giang Thừa Tuyên lạnh lùng, ôn nhu mà lại có tính chiếm hữu cao.

" Được rồi cô để tôi lo, Giờ cô có muốn đi đâu nữa không tôi đưa cô đến đó!".

" Sao cơ, anh lại muốn đưa tôi đi?"

Kỳ Hạo Lãnh Phong thấy có lỗi khi ép một cô gái rời xa người cô yêu, nên muốn giúp cô gái nhỏ gì đó.

" Cô đừng hiểu lầm tôi vì giúp Giang Thừa Tuyên thôi!".

Ngọc Đan thật sự muốn biết gương mặt thật của Kỳ Hạo Lãnh Phong dưới mạn che mặt kia, tại sao bảo vệ Giang Thừa Tuyên mà lại bí ẩn vậy.

" Kỳ Hạo Lãnh Phong, tại sao lại không bao giờ lộ mặt thật của anh vậy" .

Kỳ Hạo Lãnh Phong, không ngờ Ngọc Đan lại thắc mắc chuyện này.

" Tôi có sẹo ở trán!".

Ngọc Đan hiểu có thể không phải thế nhưng có hỏi cũng chả phải thật nên thôi.

#

#

Biệt thự vườn trái cây ngoại ô.

" Thiếu gia chuyện ngài nhờ tôi đã tra rõ rồi"

Lâm Tuyền đứng ở ban công đưa tay nhận sấp tài liệu từ tên thuộc hạ bí mật.

Lật xem thì anh ta khá giật mình, siết chặt tờ giấy điều tra. " Vụ này khá hay rồi đây! " Lâm Tuyền nhếch mép cười ẩn ý.