Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Chương 348: Buôn lậu



Nhiếp Ngôn cùng với Cuồng Ngạo Chiến Thương đi xuyên qua đường phố dài hẹp, đi vào một dãy nhà bằng gỗ thấp bé, đây là một quán rượu, trang bị bên trong hết sức cũ kỹ, ngọn đèn dầu leo lét, trên quầy phía xa có một ông lão chủ quán mập mạp đang ngồi lẩm bẩm.

Trong hành lang, là từng dãy bàn cũ nát, nơi này không có người chơi lui tới, trừ phi có việc cần, còn lại cũng không ai thích lãng phí thời gian ở chỗ này.

Trong góc quầy rượu có một người chơi mặc pháp bào xám trắng đang ngồi thản nhiên, thấy Nhiếp Ngôn lại gần liền nâng chén rượu ra hiệu. Hắn khoảng 27, 28 tuổi, mặc pháp bào vu thuật, trong tay cầm một cây pháp trượng bằng xương và gỗ.

Ánh mắt Nhiếp Ngôn lâp tức chăm chú, gương mặt này khá quen thuộc, làm hắn nhớ lại những ký ức đã xa xưa.

Người này chính là hội trưởng của Thiên Sứ Trụy Lạc.

Kiếp trước, hai trận doanh thiện lương và tà ác hỗn chiến, chính là hắn đã dẫn đầu mấy chục vạn người chơi trận doanh tà ác giết đến Lâm Khắc tiểu trấn ở Tạp La Nhĩ thành, liên tục chiếm đóng sáu quan ải của Tạp La Nhĩ thành, lúc này, Khải Toàn đế quốc và Quang Minh Thánh Diễm muốn né tránh, nhưng dưới áp lực của dư luận, bọn họ không thể không dốc hết sức ra chiến đấu. Chiến tranh kéo dài hơn một tháng, rốt cuộc Thiên Sứ Trụy Lạc không thể chịu nổi người chơi Tạp La Nhĩ thành xa luân chiến, phải rút về dưới lòng đất. Chiến dịch này đã trở thành vết nhơ vĩnh viễn trong lịch sử Cách Lâm Lan.

Tất cả hình ảnh có liên quan đến hội trưởng của Thiên Sứ Trụy Lạc đều được lưu lại để người chơi ở Tạp La Nhĩ thành có thể nhớ tới, vĩnh viễn không thể quên được.

Kiếp trước, Nhiếp Ngôn chỉ là một người chơi không có tiếng tăm mà thôi, dĩ nhiên những nhân vật truyền kỳ sẽ không thể chú ý đến hắn.

Nhiếp Ngôn không nghĩ tới, đời này, hắn có thể ngồi cùng bàn với hội trưởng của Thiên Sứ Trụy Lạc.

Nhiếp Ngôn sử dụng Siêu Cấp Động Sát để tra xét.

Đa Đa, level 51, HP: 2112/2112.

Level 51, level này quả thật kinh người.

Rốt cuộc Nhiếp Ngôn có thể xác nhận đúng là hắn. Kiếp trước, tất cả người Tạp La Nhĩ thành đều biết tên hắn. Kiếp trước, Thiên Sứ Trụy Lạc huy hoàng đến mức ngay cả Khải Toàn đế quốc và Quang Minh Thánh Diễm chiến thắng trở về cũng chỉ có thể ngưỡng mộ. Lúc cường thịnh nhất, họ có hơn một trăm đỉnh cấp chức nghiệp, mười phân hội lớn, tổng cộng 60 vạn hội viên, trong tay nắm giữ hơn 300 tòa quan ải, thế lực trải rộng cả thế giới dưới lòng đất. Cho nên mặc dù chiến thắng nhưng Khải Toàn đế quốc và Quang Minh Thánh Diễm gặp phải Thiên Sứ Trụy Lạc cũng chỉ có thể nhượng bộ lui binh.

“Chào.” Nhiếp Ngôn thản nhiên tiến tới, đánh giá người trước mắt, chào hỏi.

Đa Đa không nói nhiều, mỉm cười: “Ngồi đi.”

Nhiếp Ngôn ngồi đối diện hắn, sống hai đời rồi, cái gì cũng đã gặp, hắn cũng không có bất cứ run sợ nào khi gặp nhân vật truyền kỳ của kiếp trước. Tương lai, Ngưu Nhân Bộ Lạc chắc chắn không kém hơn Thiên Sứ Trụy Lạc.

“Không ngờ ngươi có gan trà trộn vào khu dân cư của trận doanh tà ác. Ta rất bất ngờ khi ngươi có thể giấu diếm thủ vệ để tiến vào đó. Trên tay ngươi có trang bị thay đổi trận doanh sao?” Đa Đa nhìn Nhiếp Ngôn, nói. Đối với Nhiếp Ngôn, hắn cũng chỉ biết qua video thủ hạ thu thập. Ở Cách Lâm Lan đế quốc, Nhiếp Ngôn cũng tính là có số má. Cả trận doanh thiện lương, hắn chỉ để mắt tới Ngang Dực Thiên Sứ của Thiên Sứ Phách Nghiệp, Niết Viêm của Ngưu Nhân Bộ Lạc, Thị Huyết Cuồng Đao của Chiến Đao Thị Huyết mà thôi.

“Một cái dây chuyền.”

“Duy trì bao lâu?”

Nhiếp Ngôn nói: “3 giờ.” Cái này cũng không cần giấu diếm.

“Xem ra cấp bậc vật phẩm rất cao.” Đa Đa hơi giật mình. Hắn lấy ra một món đồ từ trong ba lô, là một chiếc nhẫn màu đen, nói. “Trùng hợp thật, ta cũng có một cái, duy trì 30 phút.” Chiếc nhẫn này đen nhánh, bên trên có gắn một viên bảo thạch màu đen lớn cỡ móng tay.

Nhiếp Ngôn cũng cảm thấy rung động. Không nghĩ tới bọn họ cũng có trang bị thay đổi trận doanh. Kiếp trước, lúc hơn trăm cấp cũng có rất ít người có được. Nghĩ lại cũng đúng thôi, mặc dù trang bị thay đổi trận doanh cực kỳ khan hiếm, nhưng là hội trưởng của công hội lớn nhất Vong Linh đế quốc, có được trang bị như vậy cũng không bất ngờ.

Nhiếp Ngôn hiểu hơn bất luận kẻ nào về ý nghĩa của việc có hai trang bị thay đổi trận doanh.

Người chơi trận doanh tà ác và thiện lương giao dịch rất dễ bị vệ binh tìm được, nếu có trang bị thay đổi trận doanh sẽ đỡ hơn. Có hai trang bị thay đổi trận doanh có thể giao dịch trang bị ngầm mà không bị vệ binh phát hiện. Dĩ nhiên, quá trình giao dịch phải cẩn thận hết sức mới được. Kiếp trước cũng có người đã làm chuyện tương tự. Có người phất lên nhanh chóng, nhưng cũng có người làm việc không đủ cẩn thận, bị tống vào nhà giam, tất cả trang bị phi pháp đều bị tịch thu.

Vì lợi ịch, vẫn có rất nhiều người làm chuyện mạo hiểm này. Đi từ mặt đất xuống dưới lòng đất cũng không dễ dàng, phải băng qua Tử Vực Chi Môn và Vô Tận Động Huyệt, có thể nói cửu tử nhất sinh, thế nhưng nếu thành công, sẽ là lợi ích khổng lồ.

“Hợp tác không?” Đa Đa mỉm cười nhìn Nhiếp Ngôn, chờ đợi Nhiếp Ngôn trả lời. Hắn uống một ngụm kê vĩ tửu, vẻ mặt thản nhiên. Lợi ích lớn như vậy đang bày ra trước mắt, hắn không tin Nhiếp Ngôn không động tâm.

Nhiếp Ngôn hít sâu, chần chờ nói: “Có thể suy nghĩ.” Hai trang bị thay đổi trận doanh, rốt cuộc ẩn chứa bao nhiêu lợi ích, ai cũng không tính toán đủ. Nếu hợp tác, tất cả mọi người có thể kiếm được rất nhiều tiền.

Tạm thời Ngưu Nhân Bộ Lạc và Thiên Sứ Trụy Lạc vẫn chưa đối đầu trực tiếp. Nếu hai bên có chung lợi ích, sau này hai trận doanh phát sinh xung đột, tất nhiên sẽ tránh ra.

Hợp tác có trăm cái lợi mà không một cái hại.

“Mất bao lâu để ngươi vượt qua Tử Vực Chi Môn và Vô Tận Động Huyệt?” Đa Đa nhìn Nhiếp Ngôn hỏi, “Ta từng phái người thử qua, nhưng không một ai thành công. Muốn vượt qua Tử Vực Chi Môn và Vô Tận Động Huyệt, ít nhất phải hơn level 100 mới làm được.”

Đa Đa nhìn Nhiếp Ngôn, hắn cũng rất tò mò là làm sau Nhiếp Ngôn lại làm được.

“Ta không vượt qua Tử Vực Chi Môn và Vô Tận Động Huyệt. Còn cụ thể thì tạm thời phải bí mật.” Nhiếp Ngôn nói, hắn phải lưu lại lá bài tẩy cho mình chứ.

“Thì ra không thông qua Tử Vực Chi Môn và Vô Tận Động Huyệt, thảo nào.”

“Cứ 10 ngày ta có thể tới 1 lần.” Nhiếp Ngôn nói, cứ năm ngày, Hắc Ám Truyền Tống Môn lại mở ra một lần, nếu hợp tác thành công, cứ mười ngày bọn họ có thể giao dịch một lần, số lượng giao dịch là năm ba lô vật phẩm.

Hai người trao đổi một chút về chi tiết vấn đề hợp tác, lên phương án hợp tác, phương thức liên lạc trực tiếp. Nhiếp Ngôn đưa số điện thoại cho Đa Đa. Hắn dùng loại điện thoại đặc biệt, không thể truy tung. Cứ cách một đoạn thời gian hắ sẽ xuống dưới lòng đất, sau đó báo cho đối phương tọa độ, Đa Đa sẽ lập tức phái người đến. Lúc người kia tới phải ngụy trang thành người chơi trận doanh thiện lương. Nhiếp Ngôn đưa trang bị mang từ mặt đất xuống giao dịch với hắn, chờ hắn rời đi, Đa Đa phái người thứ hai đến, Nhiếp Ngôn ngụy trang thành người chơi trận doanh tà ác, người kia giao trang bị mang từ dưới lòng đất cho Nhiếp Ngôn, sau đó Nhiếp Ngôn té về mặt đất bán đi.

Kiếp trước có người cũng làm thế để giao dịch. Bởi vì trang bị thay đổi trận doanh quá hiếm, không nhiều người có thể tìm được đủ hai cái. Mà băng qua Tử Vực Chi Môn và Vô Tận Động Huyệt cũng hết sức khó khăn, thông thường phải có đoàn đội lớn mới có thể đi qua. Cho nên, mỗi lần giao dịch thành công, trả giá cũng rất lớn. Hơn nữa, nếu lúc giao dịch xuất hiện sai lầm, có chút không cẩn thận, sẽ bại lộ. Nguy hiểm trong chuyện này cũng rất lớn.

Nhiếp Ngôn có Hắc Ám Truyền Tống Môn, có thể giảm vốn đầu tư xuống, nhưng còn nguy hiểm trong quá trình giao dịch thì còn cần phải hết sức cẩn thận.

Việc này cũng rất giống tình huống thực tế, pháp lệnh hải quan có nghiêm khắc thế nào cũng không thể ngăn hoàn toàn được hành vi buôn lậu. Lợi ích khổng lồ từ việc buôn lậu làm rất nhiều người mờ mắt.

Nhiếp Ngôn và Đa Đa tiếp tục thảo luận quy tắc cụ thể, hắn để thủ hạ thu thập trang bị cho Nhiếp Ngôn bao gồm trang bị tăng tầm nhìn ban đêm, tăng chuyên chú. Những trang bị này dưới lòng đất cũng không đáng giá, nhưng trên mặt đất chính là lợi nhuận gấp trăm, gấp ngàn.

“Ngươi trả Hắc Xà Vương Thuẫn cho ta đi, dù sao nó cũng không có tác dụng với ngươi.” Đa Đa nhìn Nhiếp Ngôn nói. Tấm trọng thuẫn á truyền kỳ này rất quan trọng đối với Thiên Sứ Trụy Lạc.

Nhiếp Ngôn cân nhắc một chút, Hắc Xà Vương Thuẫn có đáng giá thì cũng chỉ 5000 vàng mà thôi. Nếu hắn hợp tác với Đa Đa, hoàn thành một lần giao dịch thôi cũng có thể kiếm về gấp mấy lần số 5000 vàng này.

“Đợi thủ hạ của ngươi mang trang bị tới, ta đổi Hắc Xà Vương Thuẫn lấy trang bị đó.” Nhiếp Ngôn nói, trao đổi trang bị an toàn hơn vàng nhiều.

Đa Đa trầm ngâm, hiểu ý tứ của Nhiếp Ngôn, gật đầu nói: “Tốt.”

“Hợp tác khoái trá.”

“Hợp tác khoái trá.” Nhiếp Ngôn mỉm cười nói, hợp tác với hội trưởng của Thiên Sứ Trụy Lạc có thể giảm không ít rắc rối.

“Ngươi chú ý một chút, không cẩn thận để Vệ Binh trận doanh tà ác phát hiện ra thì ngươi toi đó.” Đa Đa nhắc nhở nghiêm túc.

“Cái này ta biết.” Nhiếp Ngôn nói, nếu bị vệ binh trận doanh tà ác phát hiện, hắn sẽ không thể tự do xuất hiện dưới lòng đất được, giao dịch sau này cũng sẽ bị quản chặt.

“Để cẩn thận, ta đi trước đây, có gì liên hệ qua điện thoại nhé.”

“Tốt.”

Đa Đa đứng lên, trùm áo choàng, đi ra ngoài cùng với Cuồng Ngạo Chiến Thương.

Nhìn bóng lưng Đa Đa biến mất, Nhiếp Ngôn suy nghĩ cẩn thận một chút, không biết Đa Đa có địa vị gì, phải để Quách Hoài và A Sâm điều tra thêm, ít nhất phải biết rõ bối cảnh của hắn. Có thể làm mưa làm gió ở thế giới dưới lòng đất, Đa Đa khẳng định không đơn giản.

Nhiếp Ngôn ngồi trong quán rượu, nhớ lại những tin tức có liên quan đến Thiên Sứ Trụy Lạc ở kiếp trước, hắn đột nhiên nhớ tới một tin tức trọng yếu. Thiên Sứ Trụy Lạc và Thiên Sứ Phách Nghiệp hình như là kẻ thù truyền kiếp. Thiên Sứ Phách Nghiệp Ngang Dực Thiên Sứ, Thiên Sứ Trụy Lạc Đa Đa. Nhiếp Ngôn nhếch miệng cười, vui rồi đây.

Sau khi Đa Đa rời đi một đoạn thời gian, Nhiếp Ngôn mới đứng lên, đi ra ngoài.

Rời đi quán rượu, Nhiếp Ngôn đi tới một tòa nhà khác. Không biết có mua được vật phẩm tiêu hao trụ cột trong tiệm tạp hóa này không. Hắn còn phải ở dưới lòng đất thêm ba ngày nữa, cần phải bổ sung vật phẩm tiêu hao mới được.