Trung Niên Xuyên Không Ký

Chương 98: Phân tích vấn đề





Yue gật đầu, sau đó nhìn Green thật sâu. Green cắn cắn môi, hết nhìn Yue lại đến nhìn Gong và Pearl, biểu lộ rất mất tự nhiên, có phần khó chịu, có phần bất đắc dĩ, có phần hy vọng, nhưng cũng lộ ra vẻ lo ngại. Mặc dù Yue và bố mẹ Green đang nói chuyện về bản thân mình, nhưng trong câu chuyện này, Green lại không có lập trường nào để đứng ra tham dự tranh luận.


Yue nở một nụ cười nhẹ trấn an Green, sau đó quay sang Gong và Pearl, rành mạch nói:


- Quan điểm của cháu với những lập luận của cô chú là, nó không hợp logic, lý luận nọ cắm vào sự thật kia, đòi hỏi vô lý, và có vẻ thiếu quan tâm đến Green!


Lời vừa nói ra, Gong và Pearl đều nhíu mày khó chịu. Nhưng Gong không biểu hiện thất thố, ông nghiêm túc nhìn Yue, chờ đợi giải thích.


Yue nhấp một ngụm trà, rồi mới từ tốn phân tích:


- Luận điểm thứ nhất và thứ hai rất hợp lý và chính xác, việc gia tộc Tea coi trọng tài năng của Green là hoàn toàn đúng đắn, Green rất có thể sẽ mang lại cho gia tộc Tea sự thịnh vượng hơn nữa so với hiện tại, nếu cô bé tập trung tinh lực làm việc cống hiến cho gia tộc.


- Luận điểm thứ ba và thứ tư cũng rất đúng đắn, khi mà những câu chuyện mạo hiểm vớ vẩn đa phần là bốc phét, và cuộc sống lính đánh thuê rày đây mai đó thực tế không phải là đáng mơ ước, ngược lại, vô số lính đánh thuê tầm trugn trở xuống chỉ mong ước sớm kiếm đủ tiền để có một cuộc sống ổn định không phải mạo hiểm nữa.


- Luận điểm thứ năm và thứ sáu thuần túy là tin tức.


- Từ một đến sáu, cô chú muốn tạo ra một hoàn cảnh tương đối hợp lý để đưa ra yêu cầu của mình, là luận điểm thứ bảy và điều kiện để đảm bảo cho yêu cầu đó là luận điểm thứ tám.


- Tuy nhiên nếu phân tích lý tính, chúng không có mối quan hệ chặt chẽ với nhau. Hơn nữa, nó hoàn toàn vô lý!


- Một là, bản thân việc Rance định làm, và mời chào bé Green cùng làm, là "đi mạo hiểm". bản thân mặt chữ nó đã bao hàm ý nghĩa là có nguy hiểm. Cho nên yêu cầu "đảm bảo không đặt Green vào tình huống nguy hiểm" là phủ định toàn bộ ý nghĩa của việc bọn cháu định làm. Cháu có thể nói thẳng với cô chú, Rance không chỉ định dấn thân vào nguy hiểm, mà mức độ nguy hiểm còn tương đối cao nữa! Chúng cháu không định đơn thuần là đi du lịch ngắm cảnh nghỉ dưỡng. Nguy hiểm là có, thậm chí là lớn, cho nên điều kiện để tham gia là phải có thực lực, có năng lực, và tình nguyện tham gia. Cháu và Ron không ép buộc, không lừa dối, không hời hợt lựa chọn thành viên để mời tham gia Rance. Chúng cháu nhìn thấy tiềm năng của Green và mời chào Green tham gia cùng, nhưng quyết định có tham gia hay không, là quyền của Green. Cho nên việc gia tộc Tea muốn yêu sách Rance đảm bảo an toàn cho Green là không có cơ sở.


- Hai là, việc yêu cầu cháu dùng danh nghĩa của Yue der Monroe để cam đoan với cô chú về việc đảm bảo an toàn cho Green, càng là không hợp lý. Bởi lẽ cháu đang không dùng danh nghĩa hoặc đại diện quyền lợi của Marie der Monroe để mời chào Green. Rance là một tổ chức lính đánh thuê độc lập, với đoàn trưởng là Ron Rance, và đoàn phó là Yue Rance. Mặc dù Yue Rance và Yue der Monroe là cùng một người, nhưng danh nghĩa đại diện là khác biệt! Nó giống như gia tộc Tea mở công ty A, sau đó chú Gong mở công ty B. Dù cả công ty A lẫn công ty B đều có chung người quản lý hiện tại là chú Gong, nhưng trong các mối làm ăn khác nhau giữa A và B, quyền và trách nhiệm của chú Gong cũng khác nhau!


- Cháu chưa từng rêu rao mình là truyền nhân của Marie để mời chào thành viên mới tham gia Rance, thậm chí chưa từng chủ động dùng tư cách này để cùng ai nói chuyện phải trái. Nhưng là truyền nhân của Marie, cháu đương nhiên không ngại đứng trên lập trường này để đàm phán với bất cứ ai có nhu cầu. Vì vậy cháu sẽ dùng danh nghĩa Yue der Monroe để thẳng thắn từ chối mọi yêu sách của chú Gong, cô Pearl cũng như gia tộc Tea, có liên quan tới quyết định tham gia Rance của bé Green Tea! Các cô chú không có tư cách để yêu cầu Yue der Monroe làm như vậy!


Yue càng nói càng nghiêm túc, âm sắc cũng dần nặng nề, hơi gằn giọng. Nhưng hắn không có vẻ giận dữ mất khống chế cảm xúc, mà thuần túy là rất nghiêm túc. Có lẽ, ở lâu chung với Marie, Yue cũng chịu một số ảnh hưởng phong cách và thói quen ứng xử nhỏ nhặt của bà.


Yue quay sang Green, lúc này đang trợn to mắt ngơ ngác nhìn hắn, vẫn giữ ngữ khí nghiêm túc, nói tiếp:


- Còn về cá nhân bé Green vói quyết định có thâm gia Rance hay là đi mạo hiểm, hay là thauajn theo gia tộc Tea học hành rèn luyện để trở thành gia chủ tương lai của gia tộc Tea, chèo lái gia tộc ngày càng hưng vượng, để mọi thành viên khác trong gia tộc được sống trong giàu sang sung túc hay không, đó là quyết định của cá nhân em, Green Tea! Mỗi người đều có nhân sinh quan, thế giới quan và đạo đức quan riêng, và anh muốn chia sẻ với em một điều, đó là theo quan điểm của anh, hạnh phúc của bản thân, phải do chính mình quyết định và chịu trách nhiệm! Điều đó có nghĩa là, bất kể em lựa chọn như thế nào, đó cũng là lựa chọn của chính em và chỉ mình em phải chịu trách nhiệm nếu đó là quyết định sai lầm! Đi theo tiếng gọi của ham mê, hay thuận theo đạo nghĩa phụng dưỡng cha mẹ, trả ơn nuôi dưỡng giáo dục mà làm việc cho gia tộc, tất cả đều là quyết định mang tính cá nhân của em! Cho nên em hãy suy nghĩ thật kỹ, và đưa ra quyết định! Chỉ cần nhớ rằng, duy nhất em là người có khả năng làm ra quyết định đó, bởi vì chỉ có mình em biết, định nghĩa hạnh phúc ước nguyện của em là gì, và chỉ mình em phải trả giá nếu quyết định đó không mang lại hạnh phúc cho em!


Nói xong một hơi, Yue mới thở dài đánh thượt, sau đó tươi cười trở lại – hiện tại hắn là người duy nhất còn tươi cười trong cả đại sảnh.


Yue thoải mái quay sang Gong và Pearl, lúc này cả hai mặt đã đanh lại, cố gắng khống chế cơn giận của mình và giữ hình tượng bản thân.


- Cháu xin lỗi vì vừa rồi cư xử có hơi thất lễ, với tư cách là một người bạn mới của Green Tea, nói chuyện như vậy với bố mẹ của bạn như thế là vô lễ. Tuy nhiên cháu cũng không có cách nào, bởi vì cô chú yêu cầu cháu nói chuyện với tư cách là Yue der Monroe. Thực ra cháu hiểu tâm lý của cô chú, chẳng có bố mẹ nào mong muốn con cái mình đâm đầu vào con đường đầy gian nguy và trắc trở. Chẳng qua là, cô chú cũng nên nghĩ lại, Green cũng đã đến tuổi trưởng thành, cô bé có quyền có những quyết định liên quan đến bản thân mình. Đứng ở những góc độ quan điểm khác nhau, sẽ thấy một tình huống là khác nhau. Ví dụ như cháu nhìn những người chủ doanh nghiệp ngày đêm dằn vặt đắn đo suy nghĩ cách kiếm tiền, mở rộng thương nghiệp, quản lý nhân viên, cạnh tranh đồng nghiệp v.v.., cháu thấy họ thật khổ sở. Nhưng ở địa vị của những chủ doanh nghiệp, với họ cuộc sống không có đảm bảo tiền bạc, không có nhiều tài sản, không có quyền lực điều hành tập thể, không được sinh hoạt trong điều kiện xa xỉ, mới là cuộc sống nhàm chán cơ cực không có sinh khí. Đó đơn thuần là sự khác biệt do đứng ở những góc độ khác nhau để suy xét thôi ạ. Đương nhiên có thể cô chú là gia chủ đương nhiệm của gia tộc Tea, sự nghiệp to lớn, không cần và không có thời gian đẻ đi chiêm nghiệm suy ngẫm xem những người khác, ví dụ như lính đánh thuê, suy nghĩ gì và cảm nhận niềm vui, hạnh phúc như thế nào. Nhưng thực tế là bé Green không phải cô chú, cũng chưa đứng trong địa vị của cô chú, nên việc áp đặt tiêu chuẩn sống và quan niệm của cô chú vào Green là không hợp lý.


Nghe Yue nói, mọi người cũng dần bình tĩnh trở lại. Gong và Pearl không còn phải kìm chế cơn giận, mà cả hai đều tỏ vẻ bất đắc dĩ.Yue lại nhấp một ngụm trà, thở dài một hơi rồi mới nói tiếp:


- Đương nhiên cô chú có một lựa chọn, đó là dùng uy quyền của gia chủ gai tộc Tea, bố mẹ ruột của Green, người đã bỏ bao công sức và tiền của để nuôi dưỡng và giáo dục Green Tea khôn lớn xinh đẹp giỏi giang như ngày nay cô bé có được, để cứng rắn yêu cầu Tea rèn luyện, sinh hoạt, và lao động, tiếp quản sự nghiệp theo ý chí của cô chú. Thực tế thì cô chú có quyền và cơ sở để làm như thế.


- Nhưng chúng ta không muốn làm như vậy. Chúng ta thương yêu và kỳ vọng Green Tea bởi Green Tea là con của chúng ta, hơn là vì chúng ta là bố mẹ của nó, mà đòi hỏi Green Tea phải phục tùng chúng ta kìm kẹp nó cả đời. – Gong thờ dài, tiếp lời Yue, buồn bã nói. – Chúng ta hiểu hết những điều cháu nói, Yue. Nhưng hiểu là một chuyện, không đồng nghĩa với việc vui vẻ chấp nhận. Chúng ta chỉ có thể cố gắng tìm mọi cách, dùng ảnh hưởng và năng lực của mình, để bao vệ bé Green, trong phạm vi chúng ta có thể.


Pearl cũng tiếp lời chồng – Nếu chúng ta thực sự muốn khống chế Green làm theo ý chí của chúng ta, con bé sẽ không theo học học viện chiến tranh ma pháp Sala, sẽ không có cơ hội đọc những cuốn sách về mạo hiểm, càng không có khả năng tham dự Xuân Chiến Sala, hay gặp gỡ những người lạ muốn chào mời nó đi lêu lổng, như các cháu. Chúng ta đã không làm vậy.


Green lúc này hai mắt đã đỏ lên. Yue nhìn nhìn cô bé rồi lại nhìn Gong và Pearl, nở nụ cười nhẹ:


- Cháu cũng tin tưởng là cô chú chỉ muốn tìm cách bảo vệ Green mà không phải trói buộc Green vào định hướng sẵn có lợi cho gia tộc Tea. Bố mẹ nào mà chẳng thương con, nhất là một cô con gái tuyệt vời như Green. Nhưng dù thế nào, Green cũng đã đến lúc cần tự do bay theo sở thích của mình, và chịu trách nhiệm cho những quyết định lớn trong cuộc đời. Ít nhất hiện tại Green mong mỏi được đi khám phá những điều mới lạ, kỳ thú. Cháu nghĩ cô chú nên tạo điều kiện cho Green. Hơn nữa, nếu như lo lắng cho an toàn của Green, cô chú có thể nếm thử các biện pháp kiểm soát rủi ro, thay vì tiêu cực trốn tránh rủi ro, tìm cách tách biệt Green khỏi đam mê của mình.


Gong nheo mắt lại, tỏ ra có hứng thú:


- Kiểm soát rủi ro? Bằng cách nào?


- Có vô số cách, tùy vào khả năng và điều kiện của người muốn kiểm soát và mức độ kiểm soát ạ. Ví dụ đơn giản là nếu đi vào đám cháy mà không muốn bị cháy, thì nên mặc đồ bảo hộ chống cháy, hoặc dùng thủy ma pháp, nếu muốn đi bơi mà sợ chết đuối, thì mang theo phao, học bơi kỹ càng, có người giám sát khi bơi v.v.. Green muốn đi mạo hiểm, thì cách tốt nhất để khống chế nguy hiểm hay tai nạn, đó là chuẩn bị thật tốt. Chuẩn bị tốt gồm những gì? Đơn giản là bản thân rèn luyện nhiều kỹ năng phòng thân, tự vệ, sinh hoạt dã ngoại, trang bị những vật dụng an toàn và hành trang đảm bảo an toàn, cùng với việc lập đội nhóm đi cũng những người khác có đầy đủ năng lực, kinh nghiệm và tâm chí đi cùng. Ví dụ như nếu cháu là chú Gong, ngay từ khi biết Green có ham mê về phiêu lưu mạo hiểm, thay vì giữ rịt Green ở trong thành phố, định hướng cô bé học hành đọc sách, hạn chế tiếp xúc giới lính đánh thuê, thì cháu sẽ làm ngược lại, tạo điều kiện cho Green tiếp xúc với thật nhiều tri thức về dã ngoại và mạo hiểm, cũng như gặp gỡ và học hỏi từ những chuyên gia trong lĩnh vực này, ví dụ như những lính đánh thue kiệt xuất, những nhà buôn nguyên liệu quý từ những vùng cấm địa, v.v.. Để cho cô bé sớm có cái nhìn hoàn thiện và đúng đắn về lĩnh vực mạo hiểm, có thể đánh giá đúng những cái hay cái lợi cũng như những cái hại của đời sống mạo hiểm, cũng như nếu thật sự muốn dân than vào con đường này, cần chuẩn bị những gì, cần chú ý gì, và cần tránh những gì v.v.. Hơn nữa, có một tâm lý thường tình, rằng những gì bị cấm đoán, hạn chế, thì càng gây tò mò, càng tạo tâm lý bức thiết muốn khám phá. Đương nhiên, nếu ham mê phiêu lưu mạo hiểm vốn là thiên tính bẩm sinh của Green, vậy thì cô chú càng không nên tìm cách ngăn cản cô bé dấn thân vào con đường này mới phải, điều đó chỉ phản tác dụng, làm cô chú mất kiểm soát ở mức độ cao hơn đối với tương lai của bé Green.


Gong và Pearl im lặng, nghe Yue trình bày, ánh mắt phức tạp. Không chỉ họ, những người khác trong phòng cũng vậy. Green và Nars thì nhìn hắn với ánh mắt có thể bắn ra hào quang, đầy vẻ hướng tới.