Trọng Sinh Về Tôi Chỉ Muốn Được Nghỉ Ngơi

Chương 13: Kì Sát Hạch Đầu Tiên



Kì tuyển chọn kiếm linh hay còn là kì sát hạch ngoại môn đệ tử đầu tiên của Thanh Huyền Tông, kì thi này ở Thanh Huyền Tông chỉ tổ chức là hai lần tuyển chọn là kết thúc, Ninh Nguyên kiếp trước cậu xuất phát ở kì thứ hai nhưng giờ thì do sự thay đổi bởi việc trùng sinh mà cậu đã xuất hiện ở kì thứ nhất của cuộc thi này.

Núi vô danh hay còn là động kiếm là duy sản của tông môn được truyền lại rất nhiều đời bên trong nó chứa đựng rất nhiều kiếm linh từ sơ phẩm đến thần phẩm đều có nhưng cơ duyên có được những thanh kiếm đó còn phải tùy thuộc vào người chạm vào được chúng nó đã, sống lại ở đời này cậu rút ra được một kinh nghiệm rất xương máu đó chính là chưa chắc vào sâu là kiếm đã tốt.

Nhớ không lầm theo kí ức của cậu ở lần tuyển chọn đợt một có một người dù chưa đến sâu trong nội quan nhưng đã được một kiếm linh phẩm cấp thượng phẩm ngũ đoạn chọn lựa, và đặc biệt hơn chính là Dương Úc anh đã được một Huyền Khí Cửu Đoạn chọn lựa làm chấn động cả tông môn, không chỉ ở Thanh Huyền Tông mà còn lan sang cả các tông môn khác

Cậu thì đến lúc gần hết nén hương cũng không được thanh kiếm nào chọn nên đã cưỡng chế lập kế ước với một thanh kiếm nhưng phẩm cấp của nó thấp đến mức cậu ngỡ ngàng chỉ là Trung phẩm bát đoạn

phẩm cấp Kiếm Linh chia ra rất nhiều cấp bậc trong đó bắt đầu từ:

Sơ phẩm - Trung Phẩm - Thượng phẩm - Tuyệt phẩm - Hoàn phẩm - Huyền phẩm - Thánh phẩm - Tiên phẩm - Thần phẩm.

Bởi việc động kiếm có hàng vạn thanh kiếm mà anh lại được Huyền khí chọn lựa đã khiến cho danh tiếng anh ngày càng càng tặng không chỉ thế mà anh đã được xếp vào bảng Thập Vương do tất cả các đệ tử các tông môn khác tạo ra gồm 10 người có thực lực kinh khủng nhất của ngoại môn có khả năng sắp được vào nội môn.

Kiếp trước nhờ sự cố gắng của mình mà cậu cũng được bước vào bảng này và đứng thứ sáu, Dương Úc anh đứng thứ hai và tất cả những người cậu mang lòng mến mộ cũng đều ở trong bảng này.

Kiếp này cậu không muốn tranh giành với ai nữa muốn làm gì thì làm cậu đi ngắm rồi chọn bừa một cây đem về thôi, dù sao cậu cũng bị sư tỷ ép thi để vào nội môn chứ cậu cũng chẳng muốn bước chân vào nội môn làm gì.

Vào nội môn đồng nghĩa nhiệm vụ cần hoàn thành cũng sẽ tăng lên trong một tháng, không chỉ vậy thời gian tu luyện, thời gian học cũng tăng điều đó đi ngược lại với tiêu chí ngủ khỏe sống lười của cậu.



Hiện tại là giờ mẹo sáng và đây là cái giờ cậu chưa bao giờ thức từ khi trùng sinh trở về, sớm nhất là giờ thìn và trễ nhất là giờ thân, thậm chí cậu có thể nguyên ngày nằm ngủ mà không rời giường nhưng đó là trừ khí các sư huynh sư tỷ không lôi cậu xuống giường hoặc lật giường còn thường ngày thì thậm chí chưa tới giờ thân thì cậu đã bị lôi xuống rồi.

Bởi hôm nay là Kì tuyển chọn đầu tiên và điều này chỉ có các quan môn đệ tử mới biết nên sư tỷ cậu đã đánh thức cậu dậy từ sớm chỉnh trang y phục đàng hoàng để đến núi vô danh, các đệ tử ngoại môn sẽ không biết về việc đây là kì thi họ chỉ nghĩ đây là việc ban thưởng bình thường, còn về việc theo dõi giám sát các Sư tôn của các điện sẽ dùng thần châu để quan sát xem ai chọn được kiếm linh xuất sắc để nhắm vào.

Ninh Nguyên hiện tại cậu đã đến sớm nhất là đang ngồi trên đỉnh một ngọn cây cổ thụ cao lớn ở trước cánh cổng vào núi chờ người, kì thi sát hạch bắt đầu sẽ diễn ra trong vòng một nén hương và bắt đầu từ bảy giờ ắt là cuối giờ mẹo nên hiện tại vẫn chưa có ma ngoại môn nào tới.

Hôm nay trời quang mây lặng đã vào thu nên thời tiết khá mát mẻ, Ninh Nguyên hiện tại cậu đang mặc bộ Hán phục màu xanh trắng với họa tiết là mây và gió, áo gồm hai lớp ở phần bụng cậu có đai quấn quanh, cậu mang đôi ủng màu trắng với vớ chân ngắn, bên hông cậu là một chiếc lục lạc có gắn ngọc bội màu ngọc bích họa tiết âm dương, bởi tóc cậu là tóc ngắn nên không phải búi như các đệ tử khác.

Cậu ngồi thiền định trên cao một lúc thì quay đầu nhìn về phía đường lên núi, cuối cùng thì những bóng dáng đệ tử khác cũng dần xuất hiện và với phong cách đơn giản là mặc đồ của tông môn đeo kiếm và tóc nam thì búi cao lên nữ cũng vậy.

Thời Gian cứ thế thắm thoát thôi đưa mới đầu vắng như cái chùa nay đã đông đến không đếm xuể, nếu nhìn thôi thì sương sương cũng gần hoặc hơn hai trăm hoặc ba trăm đệ tử ngoại môn, cậu đưng trên này nhìn xuống thì thấy rất nhiều khuôn mặt quen thuộc trong đó có cả anh.

Cậu thấy thời gian cũng sắp tới nên cũng không ở trên đây nữa và nhảy xuống khoảng đất chưa có ai đến gần đó, cú nhảy của cậu đã làm tất cả các đệ tử ngoại môn ở đây chú ý bởi rất nhiều người ở đây biết cậu là ai, đệ tử nhỏ tuổi nhất và cũng là tiểu đồ đệ của Thanh Quan Chân Quân.

Cậu biết ánh mắt của bọn họ là ý gì không phải ánh mắt soi xét thì cũng là ánh mắt ngờ vực về thực lực của cậu, cậu không quan tâm mà cũng chẳng cần để tâm bình thản bước đi lại gần cánh cổng và ngồi xuống.

Phút giây cậu ngồi xuống cũng là lúc tiếng nói ban thưởng của Thái Tổ Trưởng Môn vang lên, cánh cửa động kiếm mở ra cũng đánh dấu việc ùa vào như kiến vỡ tổ của các đệ tử ngoại môn này.