Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn!

Chương 469



"Tuy rằng bà ấy là đã làm sai chuyện, cũng không thể mặc kệ đúng không?"

Xích Dương gật đầu: "Vậy bao giờ chú hết kỳ nghỉ thì đến chỗ quân kỷ ủy báo cáo đi."

Chung Khuê Quân vừa nghe, sắc mặt đều biến trắng.

"Quân.. Quân kỷ ủy? Vì sao muốn tìm chú?"

"Chỉ là dò hỏi theo lệ thường đối với mỗi cán bộ cấp đoàn trở lên mà thôi, không cần căng thẳng."

Nháy mắt Chung Khuê Quân nhẹ nhàng thở ra, cười nói: "Làm chú sợ muốn chết! Chú còn tưởng rằng có người tố giác chú đâu! Ai.. Hiện tại rất nhiều người thù phú, có người nhìn đến sau lưng chú có tập đoàn Vân Thượng, không ít người muốn kéo chú xuống đài!"

Thấy Xích Dương không nói chuyện, Chung Khuê Quân lại hỏi: "Nhưng mà sao quân kỷ ủy lại đột nhiên muốn dì hỏi theo lệ thường? Xích Dương, sẽ không thật sự có người tố giác chú cái gì, cho nên cháu mới gạt chú đi?"

"Cháu bình thường không gạt người. Chỉ là ngày hôm qua có cái hành động thực rõ ràng là có gián điệp, chẳng qua hiện tại đồ vật đã bị chặn được, nhưng mà gián điệp còn không có tìm ra. Theo lời khai của bên kia, gián điệp hẳn là cán bộ cấp đoàn."

Chung Khuê Quân ha ha mà nở nụ cười: "Vậy là tốt rồi vậy là tốt rồi, làm chú giật cả mình. Hại chú còn tưởng rằng có người muốn chỉnh chú đâu. Ai, thật là nghỉ phép đều không nghỉ tốt! Lúc này mới vừa nghỉ một ngày, liền ra vấn đề. Được rồi, chú đã biết, chờ lát nữa chú liền trở về một chuyến."

Xích Dương khẽ gật đầu, cũng không quan tâm ông muốn làm cái gì.

"Xích Dương, chào cậu. Tôi là Cố Minh Triết, chồng chưa cưới của Thiên Thiên, là người nhà họ Cố ở thủ đô. Về sau chúng ta đều là con rể nhà họ Chung. Gia hòa vạn sự hưng, có cái gì còn mong bao dung nhiều hơn."

Cố Minh Triết thấy Chung Noãn Noãn trước sau không đem ánh mắt phóng tới trên người chính mình, có chút không nhẫn nại được, vì thế liền đi đến bên người Xích Dương xoát một đợt tồn tại cảm.

Cho dù Xích Dương lại lợi hại, cũng chẳng qua chỉ là một đại tá mà thôi. Mà anh, lại là công tử của hào môn thế gia ở thủ đô. Nhận biết, cũng đều là nhân vật lớn của quân khu thủ đô, như thế nào, Xích Dương cũng nên kính trọng anh ba phần mới đúng.

Hơn nữa phía trước Xích Dương còn rất không có phong độ của đàn ông đem Chung Thiên Thiên quan vào tòa án quân sự tiếp thu điều tra, lời này của anh, cũng là vì kinh sợ anh ta một chút.

Tuy rằng anh cũng không thích Chung Thiên Thiên, nhưng rốt cuộc Chung Thiên Thiên là vợ tương lai của anh. Lúc này giữ gìn, tất nhiên sẽ nghênh đón sự giữ gìn của Chung Thiên Thiên sau này.

Chung Thiên Thiên vẫn luôn không dám ngẩng đầu ở trước mặt Xích Dương, thậm chí đã bắt đầu sợ hãi Xích Dương, giờ phút này lại ngạo kiều nâng đầu lên, nhìn thoáng qua Chung Noãn Noãn, mang theo một chút khiêu khích, một chút ân huệ mà nói: "Xích Dương, về sau chúng ta chính là người một nhà, anh Minh Triết nhận biết rất nhiều nhân vật lớn ở thủ đô, nếu anh có yêu cầu gì cứ việc nói."

Sau khi biết được cốt tủy quý giá của chính mình vậy mà cho Chung Thiên Thiên, Chung Noãn Noãn liền cảm thấy không cần lại duy trì quan hệ chị em. Rốt cuộc từ lúc bắt đầu bọn họ liền không đem cô cùng mẹ cô trở thành người thân, cô cũng không phải là thánh mẫu, còn muốn duy trì quan hệ cơ bản với bọn họ. Nhìn đến dáng vẻ này của cô ta, cô liền không nhịn được muốn vươn chân đi dẫm một chút.

"Nha, lợi hại như vậy? Vậy anh rể có thể đem Xích Dương điều đến quân khu thủ đô làm thiếu tướng không? Hoặc là chỉ là đem anh ấy điều đến quân khu thủ đô, chức vị vẫn giữ lại cho anh ấy là được."

Chung Noãn Noãn yêu cầu cuối cùng này cũng không quá mức, chỉ là điều động cùng cấp mà thôi. Chung Thiên Thiên không hiểu quy củ điều nhiệm trong quân đội, lập tức nhìn về phía Cố Minh Triết, đang muốn nói chuyện, lại thấy sắc mặt Cố Minh Triết nháy mắt khó nhìn lên.

"Noãn Noãn nói đùa, anh chẳng qua chỉ là một giới thương nhân, sao có thể duỗi tay dài như vậy được?"